- Có chàng trai rơi vào biển tình, không màng công việc, không cần trợ lý, một mình tận hưởng mật ngọt yêu đương…
Giờ hành chính của Lục Thị bắt đầu lúc 9 giờ sáng, Lục Vỹ Thần đi trễ tận một giờ đồng hồ, tới văn phòng còn nhàn nhã uống cà phê. Tần Tử Kỳ sau khi đăỵ tập giấy tờ cần tổng giám đốc đóng dấu xuống bàn cũng nhàn nhã nằm ra ghế sopha nghỉ ngơi, mỉa mai người bạn chí cốt của mình.
Tần Tử Kỳ biết thừa đêm hôm kia giữa Lục Vỹ Thần và Hà Tiết Âu đã có gì đó rồi. Ở khách sạn bên ngoài một đêm, sáng hôm sau nghỉ làm mà cũng không nói với thư kí riêng một tiếng. Hôm nay còn đi làm trễ, trễ nhưng vẫn nhàn nhã tận hưởng cà phê nóng. Lục Vỹ Thần đã tự phá bỏ luật lệ của bản thân rồi, như thế này thì càng chắc chắn hắn có gì đó rồi.
- Tôi trả liền lương cho mấy nghìn người, ai cũng được mỗi tháng nghỉ phép hai ngày. Vậy mà tôi nghỉ phép một bữa đã bị cấp dưới không bằng lòng…
Lục Vỹ Thần ngồi xoay xoay trên chiếc ghế da cỡ lớn của mình, môi nhấm nháp tách cà phê nóng, khí chất thư thái hiếm có. Hắn đúng là đang có chuyện vui.
- Nghe nói ngày hôm qua cậu đưa Lục phu nhân đến xưởng súng, tôi nói cậu cũng thật là… Lẽ nào cái thành phố to lớn này không có lấy một chỗ cho hai người hẹn hò, lại đưa con gái người ta đến xưởng súng. Cô ta có đấm vào mặt cậu không?
Thư kí cao cấp chính là cao cấp ở chỗ không cần sếp phải nói, chuyện gì cũng phải biết. Tần Tử Kỳ lận sẵn cuốn sách kinh nghiệm tình trường của mình ra chuẩn bị dạy cho Lục Vỹ Thần.
Lục Vỹ Thần dừng lại suy tư một chút, xong lại nhấp một ngụm cà phê nói.
- Cô ấy chĩa súng vào đầu tôi!
Tần Tử Kỳ nghe xong giật mình, còn ngỡ như mình vừa bị bắn. Sao trên đời này có thể có chuyện khủng khiếp thế này, tên đàn ông thì đến xưởng súng hẹn hò, kẻ đàn bà thì dùng súng trút giận. Lục Vỹ Thần ác ma, có Hà Tiết Âu yêu nghiệt, cặp vợ chồng này thật xứng đôi vừa lứa. Biến thái chẳng khác gì nhau.
- Không đồng lòng đã bá đạo thế này, hai người đồng lòng rồi thế giới phải chống đỡ thế nào đây?
Lục Vỹ Thần cười cười, không có ý trốn tránh hay bác bỏ gì. Bản thân rất ung dung thể hiện sự hưng phấn của đàn ông khi yêu.
Lâu lắm rồi mới thấy Lục Vỹ Thần vui vẻ như vậy, Tần Tử Kỳ lại nhớ tới chuyện ngày hôm qua muốn nói nhưng không có cơ hội. Tần Tử Kỳ cái gì cũng giỏi nhưng giỏi nhất là không biết điều. Biết Lục Vỹ Thần đã trở lại cuộc sống của một người đàn ông bình thường là đáng mừng nhưng lại không do dự khơi gợi lại đoạn ký ức đầy tiếc nuối trước đây.
- Lục Thế Huy và Cố Vi ly hôn rồi.
Nụ cười trên môi Lục Vỹ Thần tắt hẳn. Lục Thế Huy và Cố Vi, đã năm năm rồi hắn không nghe