“Cô là bà chủ của lâu đài Tím?”
Đường Nhất Vi đang đứng bên cạnh kinh ngạc nhìn Cố Tử Dao: “Bà chủ của lâu đài Tím còn trẻ như vậy sao?”
THỦ Cố Tử Dao nhẹ nhàng khử trùng và băng bó vết thương cho Tô Hiểu Nhiên: “Nhưng không có gì đáng ngạc nhiên, tất cả của tôi đều là bố tôi chuẩn bị cho tôi, so với anh Mặc là tay trắng dựng nghiệp thì còn kém xa.”
Tô Hiểu Nhiên cau mày, thần kinh có hơi chậm chạp của cô nhạy bén ý thức được rằng “anh Mặc” trong miệng của Cố Tử Dao, chính là ám chỉ chồng cô, Mặc Hiên Sâm.
Nhưng, Mặc Hiên Sâm tay trắng dựng nghiệp?
Chồng cô chẳng phải là một kẻ thất nghiệp, không người thân thích không có sự nghiệp sao?
Đường Nhất Vi cũng có nỗi nghỉ ngờ giống cô.
“Anh Mặc tay trắng dựng nghiệp?”
“Đúng vậy.”
Có Tử Dao vẫn chậm rãi sửa lại cổ áo cho Tô Hiểu Nhiên: “Chính là chồng của cô.”
Nói xong, cô ta dường như đột nhiên nhớ đến điều gì đó, che miệng lại: “Chẳng lẽ cô không biết thân phận thật sự của anh Mặc sao?”
Đầu óc Tô Hiểu Nhiên mơ hồ: “Thân phận thật sự cái gì.”
Cố Tử Dao càng thêm sửng sốt: “Cô có biết chuyện xảy ra với đôi mắt của cậu Mặc không?”
Tô Hiểu Nhiên nhíu mày: “Bắt đầu từ năm mười ba tuổi anh ấy đã không nhìn thấy, và tới bây giờ luôn.”
Cố Tử Dao sững người một lúc, sau đó nở nụ cười: “Cô ta ưu nhã rót một tách trà cho Tô Hiểu Nhiên: “Hóa ra hiểu biết của cô về anh Mặc lại hời hợt như vậy.”
Đường Nhất Vi trừng mắt nhìn cô ta: “Cô có ý gì?”
“Tôi không có ý gì cả.”
Cố Tử Dao cười nhẹ nhàng tao nhã, mang theo máy phần khinh thường cùng một chút đắc ý: ” Chỉ là tôi cảm thấy có chút thú vị.”
“Thì ra người phụ nữ hiểu rõ anh Mặc nhất, chính là tôi.”
Nói xong, cô ta đứng dậy duỗi người, chậm rãi đi tới cửa số sát đất ở phía trước nhìn xe cộ đông đúc trong bóng đêm bên ngoài: “Tôi không có gì để nói với bà Mặc cả, nếu bà Mặc không có chuyện gì nữa, cô có thể rời đi trước.
“
Đường Nhất Vi hung hắc liếc cô ta một cái, trực tiếp kéo Tô Hiểu Nhiên đứng lên: “Âm dương quái khí, chúng ta đi thôi.”
Khi hai cô gái bước tới cửa, Cố Tử Dao lại lạnh lùng mở miệng: “Chuyện đêm nay, tôi kiến nghị bà Mặc tốt nhất không cần phải nói cho anh Mặc biết.”
“Tính khí của anh Mặc không phải bà Mặc không biết, nều như để anh ta biết, bạn học của cô sẽ gặp chuyện.”
Tô Hiểu Nhiên ừ một tiếng, còn chưa kịp nói chuyện đã bị Đường Nhát Vi trực tiếp kéo đi.
“Người đàn bà đó thật là đầu óc có bệnh mà.”
Ngồi trong xe taxi trở về trường, Đường Nhắt Vi không khỏi tức giận bắt bình: “Nói những lời kỳ lạ, nói cô ta là người phụ nữ hiểu rõ Mặc Hiên Sâm nhát.”
“Cậu là vợ của Mặc Hiên Sâm, người hiểu rõ anh ấy nhất chính là cậu.”
Tô Hiểu Nhiên tựa vào cửa số xe, bên tai vẫn không ngừng vọng lại lời Cố Tử Dao vừa nói.
“Chẳng lẽ cô không biết thân phận thật sự của anh Mặc sao?”
“Vậy cô có biết chuyện gì xảy ra với đôi mắt của cậu Mặc không?”
“Hóa ra hiểu biết của cô về anh Mặc lại hời hợt như vậy”.
Mặc dù cô chưa bao giờ tự nhận mình là người hiểu rõ Mặc Hiên Sâm nhất, nhưng cô cũng cảm thấy cô sẽ từ từ hiểu anh.
Nhưng đêm nay, ở phương diện hiểu Mặc Hiên Sâm, cô lại bị cái người phụ nữ tên Cố Tử Dao kia chế giễu không thương tiếc.
Cô có chút bắt lực.
Rốt cuộc là cái cô Có Tử Dao đó là đang tỏ ra vẻ huyền bí, hay là cô ta thật sự có chút hiểu biết về Mặc Hiên Sâm?
Đường Nhất Vi bên cạnh vẫn đang không ngừng lải nhải.
“Nhất Vi.”
Tô Hiểu Nhiên hít sâu một hơi: “Sau này đừng nhắc tới chuyện này nữa.”
Đường Nhất Vi giật mình: “Tại sao?”
“Không tại sao cả.”
Tô Hiểu Nhiên nhắm mắt lại: “Cậu coi như là tớ tốt bụng, không muốn Mặc Hiên Sâm tiếp tục đối phó với những bạn học trong lớp đi.”
Đường Nhất Vi mím môi, cô biết nhất định trong lòng Tô Hiểu Nhiên có những suy nghĩ khác.
Nhưng cô cũng không dám cam đoan, cái cô Cố Tử Dao đó là có phải đang nói láo hay không?
Người đàn ông Mặc Hiên Sâm là một bí ẩn.
Chẳng