~ Không ngờ có nhiều cái tên quen thuộc trên bảng như vậy ~
Sau khi Việt Tinh Văn ấn mở liên kết, từng hàng chữ đỏ nhanh chóng xuất hiện trước mắt...
Bảng xếp hạng thành tích "Thoát khỏi phòng thí nghiệm" Đại học Hoa An
Tên – Giới tính – Khoa – Điểm thi
Lưu Chiếu Thanh / Nam / Học viện Y / 119 điểm
Đoàn Manh / Nữ / Học viện Y / 118 điểm
Trương Sinh Minh / Nam / Học viện Y / 117 điểm
Trác Phong / Nam / Học viện Bách Khoa / 117 điểm
Hứa Diệc Thâm / Nam / Khoa Sinh học / 116 điểm
Dụ Tân Vũ / Nữ / Học viện Y / 116 điểm
Giang Bình Sách / Nam / Học viện Kế toán / 115 điểm
Việt Tinh Văn / Nam / Học viện Nhân văn / 115 điểm
Lâm Mạn La / Nữ / Học viện Môi trường / 114 điểm
Kha Thiếu Bân / Nam / Học viện Kỹ thuật máy tính / 113 điểm
Trần Mộc Vân / Nữ / Học viện Chính trị – Luật / 110 điểm
Tân Ngôn / Nam / Học viện Hóa / 110 điểm
Việt Tinh Văn: "..."
Hàng đầu tiên viết bảng xếp hạng thành tích của "Đại học Hoa An", tức là, trên bảng xếp hàng này toàn là bạn cùng trường với cậu. Trong đó cậu có quen với đàn anh Trác Phong, đàn chị Lâm Mạn La. Còn cả Giang Bình Sách, người cùng có thành tích 115 điểm giống cậu!
Những cái tên quen thuộc này khiến Việt Tinh Văn phải chau mày — Xem ra, gần đây hệ thống thư viện đã kéo rất nhiều sinh viên vào trò chơi sinh tồn này, nhưng tại sao trong trường lại không có tin đồn nào liên quan tới chuyện này? Nhiều người cùng mất tích như vậy, sao trường có thể thờ ơ bỏ mặc được? Phía trường học đã sớm biết chuyện này, hay là, lãnh đạo nhà trường cũng không thể xử lý sự kiện thần bí này?
Việt Tinh Văn có rất nhiều điều khó hiểu.
Cậu không ngờ vực nữa, chuyển sự chú ý lên bảng xếp hạng.
12 hạng đầu tiên hiện ra trước mắt cậu, thấp nhất là 110 điểm, trừ bớt câu hỏi phụ, qua cửa phải đạt ít nhất 90 điểm. Xem ra, điểm thi 90 là điểm ranh giới để có mặt trên bảng xếp hạng, sau này nếu có người mới vượt qua thành tích 90 điểm, có lẽ cũng sẽ xuất hiện trong bảng này.
Hạng nhất là Lưu Chiếu Thanh của Học viện Y, trừ đi 20 điểm của câu hỏi phụ, điểm đánh giá trong chương trình học đạt tới 99 điểm, đúng là trâu bò!
Sinh viên Học viện Y có thể coi là "đấu trên sân nhà", đạt điểm cao là rất bình thường, dù sao bình thường bọn họ cũng từng tiếp xúc với chuột, thỏ, sẽ không cảm thấy sợ hãi trước đám động vật này. Có khi bọn họ còn có thể hiểu được biên bản thí nghiệm, trực tiếp suy luận ra loại thuốc chính xác, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian cho câu hỏi phụ.
Trong mười hai thứ hạng đầu tiên, có bốn người là sinh viên học viện Y.
Điều khiến Việt Tinh Văn ngạc nhiên là, còn có tám sinh viên thuộc các học viện khác cũng xuất hiện trong bảng xếp hạng. Ngoại trừ sinh viên khoa Văn như cậu dùng từ điển đập người, còn có các chuyên ngành khác như sinh học, vật lý, hóa học, toán... thậm chí là cả chính trị pháp luật, môi trường. Giả dụ như bọn họ cũng giống cậu, tìm được nhật ký ở ải đầu tiên, thuận lợi suy luận ra đáp án của câu hỏi phụ ở ải thứ tư, nhưng mà, mấy phòng thí nghiệm liên tiếp bọn họ chạy qua bằng cách nào?
Chẳng lẽ trong kỳ thi nhập học họ nhận được đạo cụ chức năng, có thể giúp họ chạy thoát nhanh hơn?
Việt Tinh Văn nghĩ thật kỹ, cảm thấy rất có thể là vậy.
Đàn anh Trác Phong của khoa Vật lý, nói không chừng là nhận được bảng mạch in[30], trực tiếp dùng điện giật cho mấy con thỏ con khỉ đó ngáo luôn? Khoa máy tính, có thể họ phá được máy tính ở căn phòng đầu tiên, tìm thấy lối tắt nào đó để vượt ải chăng? Khoa hóa học, có lẽ là dùng thứ thuốc ghê gớm nào đó để hòa tan đám động vật nhỉ?
Nhưng sinh viên khoa Toán, chính trị luật, sinh học thì dùng kỹ năng đặc biệt hay đạo cụ gì để qua môn nhanh chóng, trước mắt Việt Tinh Văn vẫn chưa nghĩ ra. Có lẽ là khi những người khác thấy tên Việt Tinh Văn trên bảng xếp hạng, cũng sẽ không nghĩ ra — Vì sao sinh viên khoa Văn lại qua ải nhanh như vậy.
Bảng xếp hạng này cho Việt Tinh Văn động lực và niềm tin rất lớn.
Có nhiều bạn cùng trường tới thư viện như vậy, họ cũng đang nỗ lực vượt ải ở một nơi nào đó cậu không thấy, cậu không hề chiến đấu một mình! Rồi một ngày kia, họ sẽ rời khỏi hệ thống thư viện đáng ghét này, trở về cuộc sống bình thường trong trường học!
Tầm mắt của Việt Tinh Văn dừng lại trước ba chữ "Giang Bình Sách" cùng hạng với cậu vài giây, một gương mặt quen thuộc vụt qua trong đầu...
Cậu học sinh có đôi mắt một mí sáng rõ vô cùng với hai hàng mày kiếm tuyệt đẹp, đôi mắt sâu thẳm lại hơi lạnh lùng, sống mũi cao thẳng, đường nét ngũ quan sắc sảo mạnh mẽ, là một anh đẹp trai "rõ ràng có thể kiếm sống nhờ mặt, lại cứ thích sống nhờ toán học".
Giang Bình Sách là Trạng Nguyên môn khoa học tự nhiên năm 2018 của Trường trung học số bảy Thanh Thành, được xưng là "Song học bá Thất Trung" cùng với Trạng Nguyên môn khoa học xã hội Việt Tinh Văn.
Hồi lớp mười, hai người cùng học lớp chọn, nhưng chưa nói nổi với nhau mười câu.
Giang Bình Sách là người không thích nói chuyện, thậm chí tính cách còn hơi lầm lì, ba năm học cấp ba vẫn luôn một thân một mình, xung quanh chẳng có mấy bạn bè. Mỗi lần gặp hắn, hắn đều đang ngồi cạnh cửa sổ, mặt mày bình tĩnh đọc sách, làm bài tập, dường như mọi người xung quanh hắn đều là không khí, không ai có thể ảnh hưởng tới việc học của hắn.
Ngược hẳn với cậu, Việt Tinh Văn ở trường rất cởi mở, bình thường rảnh rỗi lại ra sân chơi bóng với mọi người, lớp nào cũng có anh em tốt của cậu, cậu là người giỏi kết bạn, thân thiện cởi mở, gặp ai cũng nói chuyện được, bạn bè tìm cậu hỏi bài, cậu cũng nhiệt tình trả lời, quan hệ với mọi người trong lớp rất tốt.
Tính cách hai người một lạnh một nóng, nằm ở hai thái cực ngược nhau.
Lớp mười một, khi chia lớp theo khối tự nhiên – xã hội, vì thích đọc sách, nghiên cứu văn học, nên Việt Tinh Văn theo lớp xã hội, còn Giang Bình Sách theo lớp tự nhiên. Từ khi đó, mối liên quan giữa hai người càng lúc càng ít, họ chỉ thường xuyên được nghe về truyền thuyết của đối phương.
Ví dụ như Việt Tinh Văn lại đạt giải trong cuộc thi văn học toàn quốc, dẫn đội tranh biện của trường tham gia cuộc thi tranh biện Thanh Thành được hạng nhất. Ví dụ nữa là, Giang Bình Sách tham gia thi đấu trong các cuộc thi toán học, vật lý, hóa học cho học sinh cấp ba toàn quốc...
Khắp trong trường toàn là truyền thuyết về họ, đàn em còn gọi hai người là "học thần".
Khi đó vì lớp xã hội và lớp tự nhiên không học cùng một tầng, từ sau khi chia lớp hai người có rất ít cơ hội gặp nhau. Mỗi lần gặp mặt trong các hoạt động của trường, Việt Tinh Văn đều khách sáo chào Giang Bình Sách, Giang Bình Sách cũng sẽ gật đầu với cậu một cái, ý là "có quen".
Vậy nên, Việt Tinh Văn phân loại quan hệ của bọn họ là: "Quan hệ gật đầu"[31].
Năm họ thi đại học, hai người trở thành thủ khoa hai khối khoa học – xã hội, bảng vinh danh treo ngay trước cổng trường, tên của hai người một lần nữa được viết ngay cạnh nhau. Trùng hợp là, hai người đều đăng ký vào trường đại học Hoa An nổi tiếng cả nước ở miền Bắc xa xôi. Việt Tinh Văn học khoa Văn, Giang Bình Sách vào khoa Toán.
Trong hội đồng hương sau khi vào đại học, tập thể tân sinh viên đến từ Thanh Thành tụ tập lại một hôm.
Việt Tinh Văn vừa nhìn đã nhận ra bóng dáng quen thuộc đó trong đám đông, cậu chạy tới trước mặt đối phương, nói đùa: "Giang Bình Sách, học cùng nhau ba năm cấp ba, quen nhau lâu vậy rồi, lần sau gặp nhau cậu chủ động chào tôi trước được không?"
Giang Bình Sách khó hiểu: "Trước đây tôi từng chào cậu rồi mà."
Việt Tinh Văn: "Gật đầu á?"
Giang Bình Sách gật đầu, như đang nói: Người khác tôi còn lười gật đầu cơ.
Việt Tinh Văn nhịn cười vươn tay: "Chính thức kết bạn đi. Học cùng trường ba năm cấp ba, lên đại học vẫn cùng trường, chúng ta cũng có duyên lắm đó, nói không chừng sau này có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Vẻ ngạc nhiên chợt hiện trong mắt Giang Bình Sách, hắn do dự vài giây, sau đó phối hợp vươn tay ra nắm lấy tay cậu.
Ngón tay của chàng trai thon dài gọn gàng, nhiệt độ cơ