Lần này, nếu không phải anh ta lôi kéo Tiểu Duyệt cùng đi tỉnh thành, sợ rằng sẽ không thuận lợi như vậy.- “Tiểu Duyệt, số tiền này cháu nhất định phải cầm, bằng không, chính là ghét bỏ chú nhỏ.”Đường Minh Lễ nói, còn cố ý trêu ghẹo nói:- “Chẳng lẽ Tiểu Duyệt định đợi đến khi bán hết số quần áo còn lại rồi mới chia tiền sao?”Số quần áo còn dư lại cũng chỉ là hàng lử size, số lượng rất ít.- “Chú nhỏ, số tiền này cháu nhận, nhưng mà......”Đường Duyệt thấy Đường Minh Lễ là thiệt tình, cũng cảm thấy ánh mắt của mình không có sai, chú nhỏ là một người thông minh, nhưng đồng thời, nhân phẩm cũng không tệ.Một người tốt như vậy, nếu như không nhanh chóng bắt lấy cơ hội kiếm tiền thì cô cũng quá ngu xuẩn rồi.- “Chú nhỏ, số tiền này coi như vốn góp cổ phần của cháu.”Đường Duyệt giải thích:- “Mặc dù số tiền này có chút thiếu, nhưng là sau này, mỗi một lần nhập hàng cháu đều cùng theo đi, còn có cuối tuần cháu đều sẽ đến giúp bán quần áo, sau này lợi nhuận cháu lấy 30%.”Xuất lực thì vẫn là Đường Minh Lễ, cô chỉ là dính một chút ánh sáng, uống một chút canh thịt là được.- “Tiểu Duyệt, như vậy tốt, nhưng mà, chúng ta chia năm năm.”Đối với vấn đề này thì Đường Minh Lễ hết sức kiên trì, theo quan điểm của anh ta, nhập hàng là một việc cần có tầm nhìn xa.- “Nhưng mà, cháu vẫn còn là học sinh đâu.”Đường Minh Lễ có chút lo lắng nhìn về phía Đường Duyệt, hỏi:- “Một tuần không quay về nhà còn dễ nói, nhưng mỗi tuần cũng không trở về, cháu làm được sao?”- “Ai nói mỗi tuần đều phải đi nhập hàng chứ?”Đường Duyệt cười khanh khách nhìn Đường Minh Lễ, nói:- “Chú nhỏ, cuối tuần này lại đi nhập hàng, nhập nhiều một chút, lần tới nhập hàng thì phải chờ sau quốc khánh.
Cho nên, chú không cần lo lắng vấn đề nhập hàng đâu.”- “Chỉ là chú là người đóng góp công sức nhiều nhất, chú nhỏ, cháu nhiều nhất chỉ lấy 40% thôi, nếu không cháu sẽ không làm.”Đường Duyệt kiên định giữ vững lập trường của mình, cô tiếp nhận lòng tốt của Đường Minh Lễ, nhưng mà, không có công lao thì không nhận lợi lộc.Hơn nữa, bây giờ chú nhỏ vừa mới lập nghiệp, lại càng cần nhiều tiền vốn, cô cũng không bỏ ra nổi một phân tiền, chỉ có thể nghĩ sau này nhất định phải nghĩ cách để chú nhỏ ngày càng kiếm được nhiều tiền.- “Vậy được.”Thấy ánh mắt kiên định của cô, Đường Minh Lễ cũng không có kiên trì nữa, anh ta đi gọi hai món rau, lại thêm một tô canh, hai chú cháu đều ăn thật no.- “Đúng, Tiểu Duyệt, chú sẽ không làm ở tiệm cơm nữa.”Đường Minh Lễ nói thẳng, sau đó tiếp tục nói:- “Chú dự định thuê một cái sạp hàng tạm thời, như vậy sau này khi chúng ta nhập hàng có thể trực tiếp đưa tới trong gian hàng