Ông chủ tiếc nuối nhìn anh ta, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói:- “Vậy được, cậu định khi nào thì đi?”- “Khi nào ông tuyển đưọc người thì tôi liền đi.”Đường Minh Lễ nói, làm người phải có thủy có chung mới được.- “Được.”Ông chủ lập tức cười, nói:- “Mấy ngày nay tôi sẽ tuyển người đưa tới, sẽ không chậm trễ cậu, nếu như cậu không có chỗ ở, nếu cậu không chê chỗ này của tôi thì ở thêm mấy ngày cũng không đáng ngại.”- “Cám ơn ông chủ.”Đường Minh Lễ vui vẻ ra mặt, sau khi làm xong công việc, anh ta liền bắt đầu tìm nhân viên có liên quan đến việc bày quầy hàng.
Trước đó Đường Minh Lễ đã hỏi qua, sau khi thanh toán tiền xong xuôi thì vị trí dọn quầy hàng rất nhanh được anh ta chọn xong.Đường Minh Lễ còn gắp phải mấy người hôm qua không mua được quần áo, hôm nay tới chọn lựa quần áo, Đường Minh Lễ tiện thể nói chuyện sau này anh ta sẽ bày một gian hàng ngay ở chỗ này, những người đó lưu luyến không rời mà rời đi.Đường Duyệt ở trong thư viện ngâm ròng rã một ngày, mãi cho đến khi ăn xong cơm tối và trở về ký túc xá, cô mới phát hiện Trâu Hà đã đến tìm cô nhiều lần.- “Trâu Hà, cảm ơn bạn, tôi thực sự xin lỗi, tôi đang đọc sách nên không có trở về ký túc xá.”Đường Duyệt áo não nói, cô đọc sách chăm chú đến nỗi hoàn toàn không nhớ rõ chuyện của Trâu Hà bên này .- “Không có việc gì.”Trâu Hà cười nói, tự tay cầm tiền Trương Hoa Liên đưa tới, nói:- “Đường Duyệt, mẹ của bạn còn nói thứ hai tuần sau bạn nhất định phải trở về.”- “Ừ.”Đường Duyệt cười nói, lại nói chuyện với Trâu Hà một lúc, cầm cái bình thức ăn, lần này là thịt hấp mận khô và rau, thịt tuy không nhiều nhưng dính mùi thơm của thịt.
Cho nên hương vị mận khô và rau trộn với cơm cũng là sở thích của cô.Mẹ nào cũng suy nghĩ cho cô, chỉ sợ bà thấy cô hai tuần lễ đều không về nhà nên trong lòng lo lắng a?Tiểu Quân ở nhà, cũng không biết có chăm học hay không nữa.Đường Duyệt đem đồ ăn bỏ vào ký túc xá, vừa mới leo lên giường, liền nghe Dương Thanh Thanh đang leo xuống giường, hỏi:- “Đường Duyệt, bạn có mang theo sách tiếng Anh không? Tôi quên để sách trong lớp học.”- “Có.”Đường Duyệt cầm sách trên giường đưa qua.Cô không thân với bất kỳ ai trong ký túc xá, nhưng ngoại trừ ban đầu cùng Trương Mẫn Mẫn có chút bất hoà, bây giờ cũng chỉ là không nói lời nào.- “Cám ơn a.”Dương Thanh Thanh cảm kích nói, nằm ở trên giường làm bài tập tiếng Anh.Trong túc xá, chỉ còn lại tiếng của hai người Hứa Chân Thực và Điền Điềm nói chuyện, mấy người Trương Mẫn Mẫn vẫn chưa có trở về ký túc xá.Đường Duyệt rõ ràng cảm thấy thoải