“Như vậy sao được!”Mẹ Tô không cần suy nghĩ đã trực tiếp từ chối Tô Vi Vi.
Đây chính là một vạn đồng tiền.
Một số tiền không nhỏ.
Tô Vi Vi:……Cơ thể 13 tuổi thật là, làm gì cũng phiền phức.
Đây là mẹ Tô chỉ xem cô như một đứa trẻ, cho dù cô nói gì cũng theo bản năng không đồng ý.
Cô đường đường là một tinh anh hàng đầu, mà đã lâu không có quyền quyết định như vậy.
Nếu lời nói vô ích, vậy chỉ có thể hành động.
“Mẹ, vậy mẹ nên khen thưởng cho con đúng không?”“Cái này……”Mẹ Tô do dự.
Đòi phần thưởng nữa chứ, đúng là, tiền này do con gái mang về, cũng nên khen thưởng khích lệ chứ nhỉ?…… Chỉ là có chút không nỡ.
Tô Vi Vi thấy vậy, dứt khoát trực tiếp ra tay, lấy ra ~200 đồng từ chồng tiền kia, nhanh chóng bỏ vào túi mình rồi cười tủm tỉm.
“Cảm ơn mẹ.
”Mẹ Tô: …… Đứa con phá của này, tự mình lấy thưởng, này, tiểu yêu tinh, mẹ phải đại nghĩa diệt thân!Mẹ Tô vội vàng cất tiền trên bàn đi, sợ Tô Vi Vi duỗi móng vuốt ra lần nữa.
Nhưng ai biết được, lần này Tô Vi Vi không duỗi móng vuốt lấy tiền, mà là ….
Duỗi móng vuốt về phía Tô Mạn Mạn.
“Mẹ, mẹ xem trong nhà tạm thời không thiếu tiền, không thì trước tiên mẹ để chị nghỉ làm đi, mẹ xem, cả ngày chị rửa chén ở tiệm cơm, tay sưng lên hết rồi.
”Tô Vi Vi nắm lấy bàn tay sưng đỏ của chị gái, cảm thấy thật đau lòng.
Chị gái của cô, nên có một cuộc sống tốt nhất.
“Bây giờ trong nhà cũng không thiếu tiền đến vậy, đừng để chị gái con đi làm nữa.
”Mẹ Tô nhìn thấy tay con gái lớn sưng đỏ cũng đau lòng, lúc này bị Tô Vi Vi ôm mà nhõng nhẽo thì thuận theo gật đầu, đưa tay chỉ chỉ vào trán Tô Vi Vi.
“Con biết đau lòng chị gái con, mẹ không biết sao? Mạn Mạn, con đừng ra sau bếp nữa, ngày mai mẹ