Không vậy, hôm nay cô ấy vội chạy tới chợ bán rau, định mua nhiều một chút.
“Chị gái, hôm nay tôi mang đến nhiều loại hơn so với hôm qua, có nhiều bầu, cà rốt và súp lơ, cô có muốn lấy một ít không?”“Nào, nào, cho tôi một ít đi!”Người phụ nữ nhanh chóng ôm một túi rau lớn đi.
Theo sau cô ấy, cũng có không ít người ngày hôm qua mua rau của Tô Vi Vi lại tìm đến, không nói hai lời đều trực tiếp ôm rau củ đi mà không cần hỏi giá.
Tô Vi Vi lén bổ sung hàng hóa vài lần, sau cô phải tiếc nuối thông báo tất cả rau hôm nay đều đã bán hết.
Đáng tiếc sức lực một mình cô yếu, nếu không chắc chắn cô sẽ chạy xe ba bánh tới đây, không gian lớn hơn, bán được nhiều rau hơn!Cất khăn trải bàn và giỏ, trong túi Tô Vi Vi có thêm 70 đồng.
Xoay người, Tô Vi Vi đi đến quầy bán thịt.
Bây giờ thịt lợn là 4,5 đồng một cân, Tô Vi Vi đứng trước quầy thịt lằng nhằng với ông chủ rất lâu, giảm giá còn 4 đồng, cô mua 25 cân thịt 100 đồng, còn khiến ông chủ tặng không ít thịt heo ngâm nước.
Tiêu một phần lớn tiền trong kho bạc nhỏ.
Ngay sau đó, Tô Vi Vi lại vội vàng mua rất nhiều thứ linh tinh, xong mới vội vàng chạy về nhà thuê ở tầng hầm.
“Chị, em về rồi!”Tô Vi Vi cho chị gái xem chiến lợi phẩm, Tô Mạn Mạn nhìn thấy sọt rau củ và thịt của Tô Vi Vi, còn có một đống đồ linh tinh lộn xộn, lập tức khó hiểu nhìn về phía em gái.
“Vi Vi, sao em mua nhiều thịt và rau củ như vậy, chúng ta ăn không hết sẽ hỏng mất.
”Tô Mạn Mạn chỉ cho rằng em gái có tiền là muốn ăn ngon, kiên nhẫn dạy dỗ em gái.
“Nếu em muốn ăn, mỗi lần có thể mua một chút, chị gái làm cho em ăn.
”Nhưng mà……“Chị, cái này không phải