Hôm nay cô ấy bận đi làm nên mẹ của Trình Lam nói muốn giúp cô ấy chăm sóc đứa nhỏ, cô ấy cũng không nghĩ nhiều nên đã đưa đứa nhỏ cho bà ấy.Thế nhưng ai cũng không nghĩ tới, bà ấy đưa đứa nhỏ tới công viên giải trí chơi lại để lạc mất đứa nhỏ.Đã vậy sau khi làm lạc mất đứa nhỏ còn không lập tức báo cho Trình Lam mà lại lén bỏ đi một mình, cũng không thông báo một tiếng đã trực tiếp về quê.Trình Lam thấy mẹ và con trai trễ như vậy vẫn chưa trở về mới nhận ra không đúng, đợi biết được chuyện mẹ mình đã làm cũng đã tức sắp chết luôn rồi.Cũng may, bé Hạo Hạo gặp được Tô Vi Vi và Cố Dung Thời.“Rất cảm ơn mọi người, thật sự rất cảm ơn.”Trình Lam ôm chặt Hạo Hạo, nói cảm ơn không ngừng.Lúc này Tô Vi Vi cũng bị hành động của mẹ Trình Lam dọa sợ luôn rồi.Còn có thể làm như vậy?Làm lạc mất đứa nhỏ sợ bị trách phạt nên lập tức bỏ chạy?Tha thứ cho một người phàm trần như cô không thể lý giải nổi.“Hai vị bạn học, hôm nay thật sự rất cảm ơn các em.
Nếu không có hai người giúp đỡ thì không biết Hạo Hạo đã như thế nào rồi.
Tôi cũng không biết làm sao để có thể cảm ơn hai em, đã vậy còn làm chậm trễ thời gian hai người đi chơi.
Vậy nên mong hai người có thể nhận lấy số tiền này, coi như bồi thường của tôi với hai em nhé.”Trình Lam lấy hết tiền trong ví ra xếp thành một chồng, nhìn ít nhất cũng phải hơn một ngàn đồng.Hiện tại chưa có dịch vụ chuyển khoản, tất cả giao dịch đều dùng tiền mặt vậy nên dù ít hay nhiều thì trong túi mọi người ai cũng để lại không ít tiền để dùng khi