Lập tức, có người tiến lên muốn mang nàng rời đi, Cung Dĩ Mạt quýnh lên, đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt bình tĩnh mà kiên định!
"Phụ hoàng! Nhi thần muốn cùng Phụ hoàng làm một giao dịch!"
Thật đúng là gan to bằng trời!
Cung Thịnh nộ cùng chi tiếu, lạnh nhạt nhìn nàng. " Nói xem, ngươi có thể cùng trẫm làm cái giao dịch gì?"
P/s: nộ cùng chi tiếu: tức giận đến tột cùng mà bật cười. Chỉ sự cực kỳ tức giận.
Cung Dĩ Mạt nghe vậy, tâm tư xoay chuyển, ánh mắt sáng quắc nhìn hắn.
"Phụ hoàng, mấy năm nay, nhi thần cải tiến kĩ thuật tạo giấy, thuật in ấn, phát minh ra phương pháp lọc nước, lại xây dựng nên hệ thống ống ngầm dẫn nước khắp kinh thành. Cách đây chưa lâu, nhi thần còn vì hạn hán ở Tây Châu, dâng lên người kế sách nhất lao vĩnh dật. Nhi thần cho rằng, nhi thần có công với xã tắc! Thậm chí còn là đại công đâu!"
Hoàng đế vừa nghe, cười lạnh. "Cho nên?"
Cung Dĩ Mạt bị hắn nhìn đến trái tim băng giá, những vẫn là cưỡng bách chính mình không thể lùi bước!
"Phụ hoàng nhiều năm đã ban thưởng cho nhi thần thật nhiều Hoàng ân, nhi thần vô cùng cảm kích. Nay, nhi thần nguyện ý đem toàn bộ đồ ban thưởng hiến cho công cuộc khắc phục hạn hán ở Tây Châu. Hi vọng rằng Phụ hoàng có thể đau lòng nhi thần có công với xã tắc, buông tha cho Lưu gia!"
Thật đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ!
Một nữ nhân, còn muốn bàn luận với hắn công trạng sao?
Hoàng đế cười to. "Có công? Ngươi thân là Công chúa, vì nước xuất lực là trách nhiệm của ngươi! Ngươi muốn dùng công lao này đổi cho Lưu gia một con đường sống? Đúng là làm càn! Không biết Lưu gia đã cho ngươi cái gì tốt, khiến ngươi có thể đứng ở đây, ba lần bốn lượt chống lại trẫm!"
Toàn bộ đại điện im ắng như ve sầu mùa đông! Thiên tử giận dữ, máu chảy thành sông!
Nhưng Cung Dĩ Mạt đã cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, chỉ có một cách tiếp tục đánh cuộc!
"Phụ hoàng......" Nàng thanh âm run rẩy, biểu tình đau khổ.
"Nhi thần...... Từ nhỏ lớn lên ở lãnh cung, khao khát duy nhất, chính là tình thân cùng tình bạn." Nàng nhìn về phía Thái tử còn đang thất thần. "Thái Tử ca ca đối với nhi thần rất tốt, nhi thần tất nhiên phải toàn lực báo đáp ca ca! Phụ hoàng, nhi thần không muốn Người bị kẻ gian xui khiến, làm ra điều không thể hàn gắn tình phụ tử ! Ngài chí cao vô thượng, khiển trách hay khoan thứ đều nằm trong tay Người, cầu xin Người nể tình phụ tử chí thân, buông tha cho Lưu gia!"
Nàng chưa nói hết câu, đã nghe bên tai "rầm" một tiếng! Bàn con trước Long ỷ bị Cung Thịnh một tay ném đi, chung trà lăn đầy trên đất.
"Bị kẻ gian xui khiến? Không thể hàn gắn Phụ tử thân tình?" Hắn cực kỳ lạnh nhạt nhìn Cung Dĩ Mạt, trong ánh mắt thế nhưng ẩn ẩn mang theo sát ý.
Ý nàng là, nếu hắn gϊếŧ người Lưu gia,Thái Tử sẽ cùng hắn không đội trời chung? Thật là nực cười!
Thân là đế vương, hắn ghét nhất có người ba lần bốn lượt chống lại quyết định của hắn! Đặc biệt còn dám uy hiếp hắn! Đây là nghịch lân của Hoàng đế, chạm vào là chết ngay!
P/s: Nghịch lân: vảy ngược của rồng. Theo truyền thuyết, trên mình rồng ở chỗ dưới cằm có một cái vảy mọc ngược. Đây được coi là nơi yếu ớt nhất, là chỗ tử của con rồng. Người nào nhìn vào sẽ khiến rồng nổi giận, chạm vào sẽ bị gϊếŧ chết. Từ này được dùng với