☆ Chương 266: Nha, quên mất chỉ còn ngươi thôi
Ellens mặc một bộ trang phục chuyên vì cổ vũ thuật thiết kế, vóc người được tân trang càng thêm hoàn mỹ.
Một đôi mắt dâm tà không lời, trước tiên cười chớp chớp nhìn Nam Kính, bản sắc phong lưu phóng khoáng không thay đổi, tay phải ở trên không trung xoay một cái, một nụ hoa tường vi màu vàng xuất hiện ở trong tay.
Nam Kính tuy nói đã được Ellens đưa vô số đóa hoa, mà mỗi lần nhìn thấy đều tránh không được kinh hỉ một phen.
Cậu không chút nào nhăn nhó thân thủ nhận lấy, chậc lưỡi nói: "Còn có loại màu sắc này a."
"Đó là đương nhiên, đây chính là anh tìm đã lâu mới tìm được riêng cho em a."
Mấy ngày không gặp, Ellens nhìn Nam Kính càng xem càng yêu thích, vừa định cho cậu một cái ôm, lại cảm thấy một luồng khí lạnh như băng ép người từ nơi nào đó quấn tới trên người, bất thình lình vừa ngẩng đầu nhìn thấy Phong Tiệm Ly rất không hữu hảo nhìn hắn chằm chằm.
Không hiểu ra sao a.
Ellens có chút không hiểu buông tay nhún vai, lui về phía sau một bước nhỏ.
Hắn cũng không muốn cùng Phong Tiệm Ly trở lại một hồi tỷ thí cổ vũ thuật.
Nam Kính không để ý, nói sang chuyện khác: "Bọn họ đâu?"
Ellens nhìn về phía sân bãi.
"Đã so cổ vũ thuật xong, kế tiếp là thi đấu cơ giáp, Lantis cần phải đi mượn cơ giáp a."
Lantis còn phải mượn cơ giáp?
Nam Kính ngốc manh một mặt dấu chấm hỏi.
Ellens vẫn là không nhịn được sờ sờ đầu Nam Kính, nói: "Trình độ của Anlan và Lantis chênh lệch quá nhiều, thân ái, em sẽ không cho là Lantis dùng cơ giáp sẽ là đẳng cấp phổ thông đi?"
Dựa theo lực lượng đẳng cấp tinh thần lực của hắn, ít nhất cũng phải là cơ giáp cấp bậc cao nhất a.
Tuy rằng Nam Kính không biết đẳng cấp của Anlan, nhưng nghĩ cũng biết, khẳng định không có cách nào điều khiển cơ giáp cao cấp.
Đẳng cấp nghiền ép cái gì đó a, tuyệt đối không nên quá sảng khoái.
Bĩu môi một cái, Nam Kính nhỏ giọng lầm bầm: "Chiếu cố hắn như vậy làm cái gì."
Cho đến bây giờ, chính mình còn không có cùng Lantis tiến hành đối chiến cơ giáp, cư nhiên bị tên Anlan kia nhanh chân đến trước, nhìn lại một chút những người xung quanh, tuy rằng nhìn qua rất lạ mặt, nhưng có không ít đều là học sinh trường quân đội Sifal.
Nam Kính liền không muốn để cho người khác nói Lantis và Anlan có cái gì, chẳng lẽ không biết Lantis có chủ rồi sao?
Ellens chà chà hai tiếng, cười đưa ngón trỏ ra đâm lên gương mặt tức giận của Nam Kính một chút, "Vại dấm nhỏ a."
Một thân thể kiên cường ngăn ở giữa hai người, giống như một bức tường, ngăn cách Ellens và Nam Kính ở hai bên.
Tay Ellens còn ở giữa không trung, biểu tình quái dị nhìn Phong Tiệm Ly ngày hôm nay luôn luôn động kinh.
Chẳng lẽ bát quái trong trường học đồn là thật?
Nam Kính ho nhẹ một tiếng, mới vừa muốn mở miệng, liền thấy Lantis từ trong phòng nghỉ ngơi đối diện đi ra.
Cậu tiến lên phía trước vài bước, hai tay không tự chủ được nắm chặt lan can quan sát, tim theo mỗi một bước chân của Lantis mà thùng thùng nhảy lên.
Bị vây xem Lantis nguyên bản rất khó chịu, nhưng anh không muốn mang Anlan đi phòng huấn luyện tư nhân của anh, cũng chỉ có thể không quan tâm nhóm người xem náo nhiệt.
Khi anh đi đến trong sân, Anlan cũng từ đối diện đi ra.
Mái tóc dài màu xanh lam buộc cao cao ở sau gáy thành đuôi ngựa, khuôn mặt trắng men tinh xảo, như búp bê sứ linh động được tỉ mỉ chế ra.
Anlan mặc một bộ quân trang của cơ giáp sư màu trắng tinh phác hoạ hoa văn màu bạc tối tăm, màu trắng mang cho hắn cảm giác thánh khiết, hoa văn màu bạc tối tăm cho hắn khí chất cao quý.
Bộ quần áo này của Anlan là vì Lantis làm riêng, không quản từ vải vóc cùng thợ giỏi hay là thiết kế, bộ quần áo này đều tuyệt đối có thể xưng tụng, hấp dẫn tầm mắt.
Âm thanh thán phục cùng tiếng ca ngợi trên đài quan sát làm cho tâm trạng Anlan càng thêm đắc ý, không khỏi nâng cằm lên, dùng tư thái ưu mỹ hào phóng đối mặt với nam nhân hoàn mỹ từ đối diện đi tới.
Trang phục Lantis không phải không tỉ mỉ, mà là đối với học sinh trường quân đội Sifal mà nói không thể quen thuộc hơn - đồng phục của hệ viện với giày chiến và quân trang, mà mặc ở trên người anh, lại làm cho nội tâm Anlan rung động không ngừng, khí tràng lãnh đạm mạnh mẽ kia quả thực làm cho người ta muốn quỳ bái.
Hơi điều chỉnh khí tức không quá ổn định, Anlan cười nghênh đón, đẹp đẽ chớp mắt một cái nói: "Hạ thủ lưu tình nha."
Lantis không ở trên người hắn dừng lại lâu, tầm mắt bỏ qua Anlan, nhìn lên trên khán đài.
Này vừa nhìn không quan trọng lắm, nhưng nhìn kỹ lại thấy Nam Kính nằm úp sấp ở trên khán đài hướng anh vẫy tay.
Ngày hôm nay lần đầu tiên nở nụ cười, môi đỏ của Lantis nhấc lên một độ cong nhu hòa, băng tiêu tuyết dung, trong lúc nhất thời toàn bộ thế giới đều sáng lên.
Nam Kính va vào nụ cười này làm cho cậu giải sầu lại khuây khoả, không nhịn được phất tay lên hô: "Cố lên Lantis, cố lên!"
Mọi người: "..."
Thêm cái len sợi gì đây a cũng không phải thật sự thi đấu mà là bàn luận a!
Anlan có thể đánh được Lantis mới là có quỷ, mọi người đều là xem trò vui a đều là ham muốn bát quái liên minh thành viên nòng cốt ý đồ đào móc gian tình của hai người a ngươi ở nơi này làm loạn cái gì?
Lantis theo bản năng nhìn thời gian, ân, xem ra tên tiểu tử này là ra khỏi phòng thi sớm, có ý gì không nói cũng biết.
Anh hướng Nam Kính nở nụ cười, không nói gì, nhưng là gửi cho cậu một tin nhắn.
【 Lantis 】Thắng có thưởng không?
Nam Kính nhanh chóng trả lời một câu: Cho phép anh đánh Anlan một trận.
Lantis buồn cười nhấc lên đuôi lông mày.
Vại dấm nhỏ này, biết ngay em không có biểu hiện bình tĩnh như vậy.
Anlan sắc mặt đã rất khó nhìn, cư nhiên ở ngay trước mặt hắn tú ân ái, không quản Nam Kính rốt cuộc là có phải thật sự được Lantis