☆ Chương 108: Là cùng hay không cùng
Thấy Lantis sản khoái đáp ứng, Nam Kính hài lòng gật đầu:
"Rất tốt, tôi có vài vấn đề muốn hỏi anh, có được không?"
"Vô cùng tình nguyện, nếu như anh có thể trả lời." Lantis đáp.
"Tên của anh là thực sao?"
"Đúng thế." Lantis thoải mái trả lời.
Vậy thì được rồi, trong lòng Nam Kính khẽ thở phào, rất tốt rất tốt, nếu Lantis là tên giả thì kêu cũng đủ ngượng ngùng.
"Lại thêm một câu, anh họ gì, hoặc chính xác là anh có thân phận gì?"
Câu thứ hai liền hỏi cái này?
Lantis khẽ giật giật ngón tay thon dài, một ngón khác lại gõ gõ theo nhịp trên mu bàn tay, nhìn đôi mắt đen láy của cậu mà nói: "Xin lỗi. Hy vọng câu trả lời này của anh không lưu lại ấn tượng xấu cho em."
Thất vọng chắc chắn có.
Nhưng Nam Kính thất vọng rất ít, nếu có thể nói với cậu Lantis đã sớm nói chứ không phải vô tình cố ý muốn gạt đi. Cậu đã sớm biết đáp án chỉ là vẫn ôm một hy vọng nho nhỏ.
Thất vọng qua đi, Nam Kính lại nhiều hơn là vui mừng, không biết Lantis đối với người khác như thế nào, nhưng cậu cảm giác được anh không muốn nói dối lừa gạt cậu, làm cậu sinh ra một cái ảo giác. Đây cũng coi như rất đáng quý.
Nam Kính không nhận ra khi đối diện với Lantis, cậu không tự chủ mà thiên vị.
"Đã như vậy, xem ra trên người anh thật có rất nhiều bí mật."
Nam Kính vẫn nở nụ cười, bình tĩnh nhìn Lantis: "Chắc anh cũng biết, nếu hai người nói chuyện yêu nhau mà không biết được thân phận đối phương sẽ sinh ra cảm giác không an toàn, dù có bên nhau cũng xuất hiện rất nhiều mâu thuẫn."
Lantis lại không nghĩ vậy, dùng tư thế ưu nhã tựa vào lưng ghế, nhìn vẻ giảo hoạt của thiếu niên đối diện, mỉm cười đầy tự tin: "Anh tin đây sẽ không phải là trở ngại giữa chúng ta."
"Ồ?" Nam Kính nhíu mày.
"Bởi vì em không phải người bình thường, anh cũng vậy." Lantis bá đạo nói, nghe có chút tư bản lại làm người ta không thể phản bác: "Anh có một đề nghị, có muốn nghe một chút không?"
"Nói thử xem."
Ngón tay Lantis lại vô thức gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói: "Hiện tại cả hai đều có cảm giác với nhau, cho nhau một cơ hội, thử một lần chậm rãi đi vào thế giới của đối phương, từng chút từng chút dung hòa sinh hoạt của nhau, lại từng bước từng bước tìm hiểu người mình yêu, cùng dắt tay nhau đi đến cuối đường. Khi vừa bắt đầu sẽ không tránh khỏi một chút va chạm, nhưng quan trọng là chúng ta đi cùng nhau, đi đến khi cả anh và em nắm rõ đối phương trong lòng bàn tay... Em cảm thấy lời đề nghị này như thế nào?"
Có lẽ không khí nơi đây quá tươi mát, nhà gỗ xanh biếc quá xinh đẹp, có lẽ âm thanh Lantis lại quá ma lực, có lẽ nam nhân mạnh mẽ mà ôn nhu trước mắt làm cậu động lòng...
"Nghe có vẻ rất hấp dẫn người ta."
Cả người đã quyết không dễ rơi vào vòng tình ái là Nam Kính cũng đột nhiên cảm thấy yêu đương rất tốt.
Lantis đã thăm dò kĩ tiểu tính tình của cậu, tuy không muốn làm người khác mất mặt nhưng lại không muốn từ bỏ ý định của mình đã kiên trì.
Nam Kính bị đề nghị của Lantis làm lung lay, không thể không nói, lúc được Lantis ôn nhu dù anh không nói một lời cũng khiến tim người khác đập mạnh.
Có một số chuyện Nam Kính đã dự đoán được, nó cũng không ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng của cậu, cậu đơn giản là muốn hiểu thêm về Lantis.
Nếu Lantis đã không tiện nói...
Nam Kính đề nghị: "Không bằng như vậy, tôi hỏi anh đáp, anh chỉ cần nói đúng hay sai là được, nếu có chuyện anh không thể trả lời có thể không đáp, như vậy được không?"
"Phương pháp rất tốt!" Lantis đầy thâm ý mà nhìn Nam Kính nói.
Chỉ trừ thân phận ra anh cũng không có quá nhiều vấn đề không thể trả lời. Anh còn mong Nam Kính hiểu mình hơn chính cậu, có một số chuyện lúc này nói ra chỉ có thể mang đến tác dụng ngược, thậm chí còn gây nguy hiểm cho Nam Kính.
Bưng nước trái cây lên hút nhẹ một hơi sẵn tổ hợp một vài vấn đề.
Một lát sau Nam Kính hỏi: "Anh không phải thường dân, đúng hay sai?"
"Đúng." Lantis nói.
"Anh đến trường quân đội Sifal là có mục đích riêng, mục đích này cũng không phải vì học tập hay tiền đồ." Nam Kính nói.
Đến trường quân đội Sifal trừ việc gia tăng tố chất thân thể thì chính là muốn tiền đồ mở rộng sau khi tốt nghiệp.
Lúc quân bộ chiêu sinh sinh viên, chỉ một tấm giấy chữ vàng trường quân đội Sifal còn tốt hơn cả dùng quan hệ đi cửa sau.
Lantis như ẩn như hiện cong môi, Nam Kính thông minh nằm ngoài dự tính của anh.
"Đúng."
Nam Kính lấy lại bình tĩnh, nhìn thẳng Lantis hít một hơi thật sâu, hỏi: "Mục đích anh đến tinh cầu Solo, có liên quan đến tôi."
"Sai." Lantis nhìn lại, mắt không một tia sợ hãi mà thẳng thắn.
Khoảng cách một cái bàn không đáng bao nhiêu, cả hai có thể dễ dàng nhìn rõ biểu cảm của đối phương.
Thời gian lúc này như dừng lại, chỉ còn hương hoa nhàn nhạt lẫn với mùi lá xanh cùng hơi nước bốc lên vì ánh mặt trời, không khí tươi mát bao lấy cả hai.
Nam Kính khẽ xoa trán, đánh vỡ bầu không khí khó tả, mí mắt buông xuống nở ra một nụ cười.
Lantis, nếu anh đối với tôi không thành thực chân thành, chỗ trống cho quyết định của tôi cũng nhỏ hơn, cũng không đến mức như bây giờ không nỡ từ chối.
"Anh không phủ nhận lúc đầu vì một số nhiệm vụ không liên quan đến em mà đến, nhưng bây giờ nhiệm vụ đã thay đôi"
Lantis cảm thấy mình nên dẫn dắt suy nghĩ của Nam Kính một chút dù có khả năng cậu cũng không để ý đến nhiệm vụ lúc đầu là gì.
Cho dù lúc bắt đầu là vì điều tra một số việc quan trọng nhưng khi để anh gặp cậu người làm thất bại cuộc thí nghiệm cướp đoạt tình cảm của mình, tò mò đối với cậu ngày càng tăng, mọi kế hoạch dần thay đổi.
"Em là nhân tố anh không đoán được, Nam Kính." Lantis nhìn Nam Kính, ánh mắt có chút phức tạp.
Chỉ là một sự trùng hợp đến không thể trùng hợp hơn để Lantis biết đến sự tồn tại của một người tên Nam Kính.
Càng điều tra càng thấy Nam Kính mà mình biết cùng Nam Kính trên tư liệu hoàn toàn khác nhau khiến anh hiếu kỳ, tò mò khiến anh càng muốn hiểu rõ.
Tại một lúc không phòng bị, trái tim vô thanh vô thức bị vây hãm.
Đây là duyên trời định sao?
Lantis rất yêu thích nhân tố không đoán được này, nếu nói đây là vận mệnh, anh cam tâm tình nguyện bị vận mệnh điều khiển.
Mà đến hiện tại, Nam Kính không phải là nhân tố duy nhất khiến anh phải lưu lại trường quân đội Sifal nhưng lại là nhân tố duy nhất khiến anh vui vẻ tiếp nhận.
Trong lòng Nam Kính lúc này rất yên bình, kỳ thực đã sớm đặt chân lên con đường nguy hiểm, xa lạ thậm chí chỉ một bước không cẩn thận có thể vạn kiếp bất phục.
Anh cũng là nhân tố tôi không đoán được, Lantis.
Nam Kính hít một hơi: "Anh có lối sống vô cùng tốt đẹp, anh có gia tộc mạnh mẽ, anh không phải người bình thường, hơn nữa trên người anh còn có một nhiệm vụ không thể để người khác biết. Anh đến trường quân đội Sifal là vì nhiệm vụ không phải vì tôi."
Đây là lời tổng kết.
Lantis không cách nào phủ nhận, cũng không định phủ nhận.
"Đúng."
"Rất tốt." Nam Kính nhìn qua rất hài lòng, cầm lên dao nĩa trên bàn: "Anh tự nhiên."
Lantis không động đũa, có thể vì đồ ăn ở đây không hợp khẩu vị, có thể vì anh không đói bụng, Nam Kính không hiểu được suy nghĩ của anh, cậu cũng không muốn cố ý đi tìm hiểu. Mà lần này, Nam Kính ngồi đoan chính, động tác nhẹ nhàng tao nhã, mỗi lần gắp thức ăn đều như đã được tính toán tỉ mỉ, chỉ một ít.
Ăn không nói, ngay cả lúc nghiền ngẫm cũng không phát ra bất kì âm thanh nào, cả lúc đặt dao đĩa lên bàn cũng không một tiếng động.
Tiêu chuẩn lễ nghi bàn ăn của quý tộc.
Lantis không thể quên nó, trong lòng sinh ra vô số suy đoán.
Cùng Mục Hoài An có liên quan, nhưng thời gian bọn họ tiếp xúc vẫn chưa lâu, hoàn toàn không đủ để khiến một thiếu niên bình dân thay đổi cách thức dùng cơm, phải biết muốn người nhìn thấy được vẻ tự nhiên ưu nhã trong lễ nghi bàn ăn không phải chuyện một sớm một chiều.
Nam Kính...
Xem ra trên người em cũng có rất nhiều bí mật cần tôi đến tìm hiểu.
Lantis cười.
Nhanh như vậy đã trả thù? Vì tôi trắng trợn che dấu bí mật với em nên em cũng dùng bí mật trên người khiến tôi vò đầu bứt tai? Nam Kính đã dùng cơm xong, cười híp mắt đu đưa xích đu.
"Anh là quý tộc, chắc rất yêu thích cách dùng cơm của tôi vừa rồi?"
Lantis nhìn cậu một lát, đợi lúc cậu không hiểu gì, cầm nĩa lên trực tiếp sắn một miếng to trên bánh gato, nhét vào miệng.
Nam Kính lúng ta lúng túng nhìn Lantis đưa lưỡi liếm bơ dính bên mép.
☆ Chương 109: Thiết bị đầu cuối tìm đường chết
Đây rõ ràng là phá hoại vẻ đẹp, cách ăn tùy ý nhưng sao Lantis lại có thể làm ngon miệng như vậy?
Mẹ ơi, lớn lên đẹp đến vậy cũng là một loại gian lận!
Lantis nuốt miếng bánh, buông cái muỗng, vô cùng tùy ý: "Quy củ là để người ngoài nhìn, quý tộc cũng phải ăn uống ngủ nghỉ, chỉ khi để ý người ngoài mới thủ lễ không bỏ. Với tôi mà nói, trừ những trường hợp tất yếu, tùy ý một chút thích hợp với tôi hơn."
Nam Kính không kiềm được mà tự nghĩ 'Lantis học xấu'.
"Còn phần em."
Lantis cầm một đóa tường vi đỏ lên, cách bàn đưa về phía Nam Kính, cậu theo bản năng nhận lấy. Hương thơm nhàn nhạt.
"Tôi hy vọng trước mặt tôi em càng là