☆ Chương 153: Liên minhThần Vực
Nam Kính nhẹ ho khan, chỉ chỉ thời gian nói: "Đã để hiệu trưởng chờ mười phút rồi."
"Ân, không sao, hắn sẽ không để ý."
Lantis vừa dứt lời, cửa phía sau liền xoạt xoạt mở ra.
Sắc mặt Weinman như thường đứng ở mộ bên cửa, khí chất rực rỡ, mái tóc dài màu bạc, cùng làn da trắng, cho người ta một cảm giác xa không thể với tới.
Đột nhiên Nam Kính phát hiện một chuyện, đối với Weinman triệt để yên lòng, chỉ cần không cùng cậu cướp Lantis, Weinman vẫn là nam thần của cậu.
Đương nhiên, có thể là có thân phận khác.
Weinman tùy ý vuốt tóc, Lantis đầy mặt 'Ngươi có thể hay không biến mất' nhẹ nhàng nhấc tay trái lên vẫy.
"Ta đúng là sẽ không để ý, nhưng mà ngươi bây giờ không thể không dừng lại a."
Thần sắc Lantis hơi thay đổi.
Lần này Nam Kính không cùng Lantis khó bỏ khó phân, hướng Weinman nói một tiếng hẹn gặp lại, liền trực tiếp rời đi.
Lantis nhìn theo bóng lưng Nam Kính dần biến mất, mới quay lại nhìn Weinman cười mà không cười, đóng cửa vào nhà.
Weinman mở ra thiết bị đầu cuối màu bạc đưa tay ấn một phím nào đó, một cái quang não từ thiết bị đầu cuối bắn ra trên không.
Trong màn ảnh xuất hiện hai gương mặt trẻ tuổi, một vô cùng tuấn mỹ, một lại ôn nhu tuấn tú.
Từ khi đi đến Solo tinh cầu, Lantis vẫn là lần đầu tiên cùng người trong nhà gặp mặt, dù không vui vì đang cùng Nam Kính hẹn hò lại bị cắt đứt, cũng khó tránh khỏi lộ ra nụ cười.
"Phụ hoàng, mẫu hậu, con rất nhớ hai người."
Caesar nhấc cao lông mày, nhìn đứa con hơn một tháng chưa được gặp, sách một tiếng nói: "Nhớ chúng ta? Ta nghĩ đến ngươi đã chìm đắm trong ôn nhu, lưu luyến quên lối về, sống mơ mơ màng màng, còn có thể nghĩ đến ta và ba ba ngươi sao?"
Lantis quay đầu lại liếc nhìn kẻ phản bội Weinman: Khốn nạn ai cho ngươi đem ta đi bán?
Người sau mặt không đổi sắc nhìn lại: Ngươi lại không nói không thể nói a?
Giao lưu ánh mắt ngắn ngủi, Lantis bảo trì mỉm cười: "Caesar đại đế thân ái, ta hi vọng lão gia ngài không tin lời nói từ một phía, trước đó vài ngày ta còn xử lý việc về Phil Kha, mặc dù bởi vì những người kia không cẩn thận để hắn trốn thoát, nhưng cũng không thể xóa bỏ công lao của ta."
Caesar khinh bỉ nói: "Có mỗi việc cỏn con như vậy, ngươi còn không thấy ngại mà dám tranh công?"
"Nếu như ta nhớ không lầm, người ngoài miệng nói là việc cỏn con, nhưng cảnh vệ hoàng gia mất ba năm cũng chẳng có tiến triển. Phil Kha hẳn là tội phạm truy nã cấp S của đế quốc, ta lần theo đến đây bắt hắn giao cho quân bộ, mất nửa tháng a."
Lantis dùng ngữ khí lạnh lùng nhắc nhở Caesar nuôi lớn một nhóm người đến mức nào mà một đám chỉ ăn cơm không làm được việc.
Caesar có chút mất mặt, trong lòng mắng 'tiểu tử thúi', ngoài miệng tiếp tục trào phúng nói: "Kết quả còn không phải là giống nhau sao, Phil Kha chạy, trong ngục giam dành riêng cho hắn, cái nơi đó vẫn là trống không."
"Giống nhau hay không giống nhau sao người biết."
Lantis cười ha ha, nhún nhún vai nói: "Dĩ nhiên, nếu như người nhất định muốn 'lừa mình dối người', ta cũng không thể nói gì được."
Tự lừa mình dối người?
Caesar mặt tối sầm lại hướng Cô Thần đang ngồi bên cạnh oán giận: "Xem xem con của chúng ta, không một chút nào biết đến tôn kính ta, lão sư lễ nghi của nó nhất định là người ngu ngốc!"
Lantis sách một tiếng, lúc nào cãi nhau với anh thất bại cũng tìm ba ba tiếp viện, anh thật sự là không thể tin tưởng Caesar, hắn ở loại việc kia kỳ thực là ở mặt trên, thật khiến người khác khó mà tin được a.
"Ta nhớ là trong lễ nghi, cần phải kính già yêu trẻ, nếu như người thừa nhận người là lão nhân gia (là danh xưng người lớn tuổi), ta phi thường tình nguyện tôn kính người."
Caesar trực tiếp cách quang não chỉ vào Lantis, nhìn Cô Thần nói: "Ngươi nghe một chút, nhi tử ngươi còn dám phân bua với ta!"
Kính già yêu trẻ?
Hắn mới vừa vặn bốn mươi có được hay không! Dựa theo đẳng cấp gien cùng thực lực của hắn, hơn một trăm năm nữa cũng sẽ không có một nếp nhăn nào!
Weinman nhấc hạ mí mắt, thoải mái bổ đao: "Hoàng huynh, lễ nghi cung đình của Lantis chẳng phải là ngươi dạy sao?"
"Thần Thần, Thần Thần, ngươi không nói giúp ta sao?"
Caesar chịu liên tiếp công kích, tâm hồn tổn thương nghiêm trọng, không hề chú ý đến thân phận cùng hình tượng hướng Cô Thần làm nũng.
Lantis khinh bỉ: "Không chí khí!"
Weinman đỡ trán: "Quá mất mặt!"
Bọn họ thật muốn nói 'tôi cùng người này không quen biết', nhưng bọn họ không tránh được cùng Caesar có liên hệ máu mủ.
Cô Thần vẫn luôn cười nghe hai cha con hữu ái cãi nhau, lúc Caesar làm nũng oán giận, thì động viên mà sờ sờ sau lưng Caesar.
"Ở ngay trước mặt ta bắt nạt người của ta? Hai người các ngươi, có phải là quên mất sự tồn tại của ta?"
Cô Thần nhẹ nhàng buông một câu, nụ cười vẫn không biến mất, mà Lantis cùng Weinman đều quyết đoán lựa chọn câm miệng.
Đùa a, toàn bộ hoàng thất đều biết Cô Thần bệ hạ bao che khuyết điểm đến trình độ làm người giận sôi, đặc biệt là đối với người yêu của hắn - Caesar.
Caesar đắc ý dào dạt, nhìn hai tên bị vợ hắn - Cô Thần trong nháy mắt đè xuống, hướng Weinman lén lút giơ ngón tay giữa.
Weinman xoay mặt đi yên lặng thể hiện không muốn cùng hắn so đo.
Mặc dù không có tận mắt nhìn thấy, nhưng y đối với Caesar biết rất rõ, Cô Thần dùng đuôi mắt quét Caesar, liếc mắt một cái, tự tiếu phi tiếu (cười mà không cười) nói: "Ở ngay trước mặt ta bắt nạt nhi tử cùng đệ đệ, ngươi cũng thực sự là hảo a... Còn có, ta không phải đã nói là không được loạn dùng tay ra hiệu sao?"
Caesar cỗ đắc ý trong nháy mắt liền bị đâm thủng, biệt nữu mà quay mặt đi.
Cô Thần cười nhạt ở nơi những người khác không nhìn thấy mà nắm chặt tay Caesar, người kia giãy dụa hai lần, sau lại cứ vui vẻ dùng sức cầm trở lại.
Caesar vui vẻ nghĩ, ta mới là quan trọng nhất!
Đối với Lantis không chào hỏi, tự quyết định đi đặt mình vào nguy