Vưu Thành phản ứng nhanh nhất, dừng lại đầu tiên: "Chào buổi sáng, thầy Trần."
Trì Đào lắp bắp nói theo: "Em chào thầy ạ."
Thầy Trần gật đầu, xoay qua nhìn chằm chằm Bách Dĩ Phàm: "Phàm Phàm à, tỉnh ngủ chưa?"
Bách Dĩ Phàm hồn về với thân: "Tỉnh rồi ạ, tỉnh lắm luôn.
Em không ăn cua, em muốn ăn mì Dương Xuân với trứng ốp."
Thầy Trần vui vẻ: "Khẩu vị có vẻ rất tốt nha.
Chúc em ăn ngon miệng, hôm nay làm bài tốt nhé.
Thử làm không tốt xem.
Hai đứa cũng làm bài tốt nhé."
Ba người liều mạng gật đầu như gà mổ thóc biểu hiện quyết tâm.
Xử xong bữa sáng là phải lên lớp truy bài, Bách Dĩ Phàm lấy sách tiếng Anh ra, giả bộ đọc: "Unit one." (buồn cười một chuyện, raw ghi là unitone mà tui cứ không hiểu, tra lên tra xuống mới nghĩ ra là Unit one =)))))
Một ông thầy mặt chữ điền mang theo đề kiểm tra vào lớp.
Ông thầy có cặp lông mày sâu róm, mặt thì vuông chằn chặn, bộ dạng nghiêm túc, cực kỳ có khí phách.
"Không phải tiết một là thi văn sao?"
"Đã vào tiết truy bài rồi à?"
"Chắc là môn khác rồi!"
Trong lớp lập tức nổi tiếng bàn tán, nhưng đa số là đoán xem vị thầy giáo này dạy môn gì.
Trình Dật Hạo quay xuống: "Tôi cá là thầy dạy lý, hai cái xúc xích nướng!"
Hình Mỹ Gia lập tức đáp: "Là môn hóa, bốn quả trứng luộc nước trà."
Bách Dĩ Phàm: "Cả hai đều sai, một cái chân gà."
Hình Mỹ Gia: "Móa! Ông chờ đó!"
Trình Dật Hạo: "Một cái chân thì chia kiểu gì hả!"
Ông thầy trên bục tùy tiện đặt đống đề trên bàn, chia thành 8 phần, giọng trầm thấp: "Yên lặng."
Mọi người lập tức ngoan ngoãn, chờ đợi mở màn.
Trình Dật Hạo, Hình Mỹ Gia với Bách Dĩ Phàm thì nhìn chằm chằm miệng của ông thầy.
Thầy giáo chia đề cho những người ngồi bàn một, ngẩng lên thấy một loạt ánh mắt đang lóe sáng: "Đừng có nhìn tôi.
Tôi là giáo viên dạy tin của mấy đứa.
Tiết này sẽ kiểm tra về nội quy trường học, phát đề đi."
Mọi người:....!
Thầy tin mà cũng có khí phách như vậy được sao! Mựa nữa chứ, nội quy trường thì có cái khỉ gì đâu mà thi với chả cử hả!
Cả lớp vừa phỉ nhổ vừa phát đề xuống, viết tên lên tờ đề rồi lại lấy quyển sổ tay học sinh ra xem.
Rất nhiều người không mang theo, hoặc đã ném đi xó nào rồi liền cầu viện trợ.
Bách Dĩ Phàm nhìn xung quanh thấy vô số nạn nhân không phải nằm thẳng ra bàn, thì cũng là nhấp nha nhấp nhổm.
Bách Dĩ Phàm dù có mang sổ tay học sinh nhưng trong lòng không khỏi có một đàn thần thú phi nước đại.
(Thần Thú này là con thảo nê mã ấy)
Một bài thi, hai trang, 6 câu hỏi đáp thì cũng được nhưng mà 50 câu trắc nghiệm thì bọn tui phải đi đâu đào đáp án đây???
Bách Dĩ Phàm nhanh chóng bỏ qua phần trắc nghiệm, làm đề hỏi đáp trước.
Hình Mỹ Gia ngồi bên quanh ghé sang, nói nhỏ: "Phân công hợp tác chứ?"
Bách Dĩ Phàm gật đầu: "Tôi làm câu 2,4,6."
Hình Mỹ Gia ra dấu OK.
Hai người lập tức cắm mặt tìm đáp án.
Nhưng có vẻ mọi người đã quá coi thường quyết tâm phủ đầu học sinh mới rồi.
6 câu hỏi đáp thì chỉ có 3 câu miễn cưỡng tìm được đáp án, còn 3 câu kia cần chọn lọc rồi tổng hợp lại mới thành đáp án được.
Dân tình nước mắt đầy mặt.
Làm bài được 10 phút, khắp lớp vang tiếng kêu rên.
Ông thầy trông lớp 10/1 nhíu mày, cầm di động rồi đi ra ngoài.
Lớp 10/1 lập tức bùng nổ.
"Móa nó nữa, khó vãi linh hồn!"
"Làm sao đây! Câu 1 ở xó nào thế?"
"Mau đưa phần trắc nghiệm cho tôi xem chút đi!"
Cả lớp đã bị nội quy trường bức thành điên luôn, đưa bài cho nhau, nỗ lực chép chép chép.
Cả lớp ồn ảo, nơi nơi loạn lạc.
Nếu cứ thế thì chắc chắn không ổn, nếu để chủ nhiệm phải ra mặt thì chỉ có tập xác định.
Thời khắc nguy cấp, cán bộ lớp rất dễ kéo cừu hận, đắc tội bạn cùng lớp hay đắc tội với chủ nhiệm, nào, các bạn chọn hộ cái đi?
Hình Mỹ Gia là lớp phó quản kỷ luật, Trình Dật Hạo đành phải quay xuống nhắc: "Bà có vẻ thảnh thơi nhể?" (Nguyên văn là "chi cái thanh吱个声" tui ko hiểu, có ai hiểu thì nói cho tui với)
"Thảnh thảnh thảnh cái đầu ông, giờ mà ló mặt ra thì có mà bị ăn đập.
Muốn quản thì ông đi mà quản." Hình Mỹ Gia kiên định theo bước chân của dân tình: "Mau đưa phần trắc nghiệm cho tôi xem với."
Trình Dật Hạo:...!
Trình Dật Hạo chưa làm phần trắc nghiệm, cả lớp cũng thế.
Trình Dật Hạo đành phải vượt qua khoảng khách xa xôi mà bắn ánh mắt cho bạn lớp trưởng.
Trùng hợp làm sao, lúc này Tạ Tuế Thần đứng dậy.
Lúc này, Bách Dĩ Phàm có cảm giác mình có thể nghe được nội tâm của Trình Dật Hạo với Hình Mỹ Gia nội tâm hoan hô, còn những người khác đang thầm mắng.
Tạ Tuế Thầm cẩm quyển sổ tay học sinh bìa trắng cùng với đề của mình đi lên bục giảng: "Mọi người yên lặng chút đi."
Mà cũng lạ, nửa lớp lập tức yên lặng, cũng có vài người không phục mà nhỏ giọng nói: "Làm cái trò gì đây, không có thông báo trước là kiểm tra nội quy gì hết á! Làm lớp trưởng cái kiểu gì đấy?"
Lập tức có người hùa theo, Tạ Tuế Thần nháy mắt biến thành đối tượng cho mọi người phát tiết, âm thanh ồn ào càng lúc càng lớn.
Chuyện này chả ai biết trước hết, Bách Khả Phi còn không biết trước thì có nghĩa đây là lãnh đạo trường năm nay lên cơn động kinh rồi quyết định làm.
Tạ Tuế Thần không giải thích gì, cầm đề lên: "Đáp án phần trắc nghiệm, từ câu 1 đến câu 5, ABCAB, đọc lại, ABCAB..."
Lớp 10/1 nháy mắt yên lặng, chỉ còn giọng của Tạ Tuế Thần.
"Câu 6 đến câu 10...!Đọc lại..."
"Câu 55 đến câu 60, DDCDA..."
"Được rồi, xong phần trắc nghiệm.
Mọi người chia đều những quyển sổ tay ra, tốt nhất là mỗi bàn có một quyển."
"Tiếp theo là phạm vi đáp án.
Câu số 1, mọi người mở trang 69, đoạn thứ 3..."
10 phút sau, Tạ Tuế Thần nói xong đáp án phần hỏi đáp.
Lúc này có người hỏi: "Lớp trưởng này, ông lấy đáp án ở đâu đấy?"
"Tôi làm." Tạ Tuế Thần nói thẳng.
"Đệt, thế nhỡ sai thì sao? Cả lớp sai giống nhau liệu có chết không?"
Bạn nhỏ, cậu thật là bi quan, bạn không đủ IQ để hiểu lớp trưởng đâu.
Bách Dĩ Phàm tranh thủ thời gian, dựa theo phạm vi Tạ Tuế Thần đã vạch ra mà làm thành đáp án.
Tạ Tuế Thần: "Nếu có không tin tưởng đáp án thì bạn có thể tự sửa.
Bây giờ cả lớp yên lặng làm bài, không được làm ồn.
Còn nữa, không được nói chuyện này ra ngoài."
Tạ Tuế Thần không đợi mọi người đáp lại mà đi về chỗ ngồi, tiếp tục vùi đầu làm bài.
Cả khu nhà đều ồn ào nhưng trong lớp 10/1 lại rất yên ắng.
Chỉ còn lại tiếng giấy bút sột soạt.
Trong lúc kiểm tra, ông thầy chủ nhiệm mặt gỗ đi đến.
Đứng ở cửa sổ thấy lớp 10/1 của mình như này, thiếu chút nữa thì rơi cả tròng mắt.
Thầy chủ nhiệm đẩy cửa vào lớp, đi lượn một vòng, đứng trên bục giảng, nói: "Các em làm bài rất tốt a."
Tạ Tuế Thần đứng lên, bốn bề yên lặng, chỉ gật đầu.
Hiển nhiên không có sức thuyết phục, thầy chủ nhiểm mặt đầy vẻ nghi ngờ: "Nhưng sao đáp án không khác nhau mấy vậy?"
Trình Dật Hạo phối hợp ăn ý, lớn