Mọi người nói với nhau một lúc rồi ba Bác với cậu út đi tìm chủ nhiệm lớp Bách Khả Phi, Bách Dĩ Phàm cũng chào mọi người rồi tung tăng về lớp.
Tiết tự học đầu tiên, cả lớp phải học thuộc lòng.
Bách Dĩ Phàm lấy sách ra, nhìn tựa đề "Hương thổ tình kết" của Kha Linh liền lớn tiếng đọc:
"Trời sinh ta tài tất hữu dụng
Nghìn vàng tiêu hết rồi lại có."
(Đoạn này không rõ lắm vì sao nhìn tựa Hương thổ tình kết – đề thi đại học năm 2003 mà Phàm Phàm lại thổ ra 2 câu trong bài Thương tiến tửu của Lý Bạch được?)
Đọc xong là cả người thooải mãi, liếc bạn cùng bàn một cái.
Tạ Tuế Thần đang cúi đầu xem sách, cả nửa ngày không lật thêm trang.
Tâm tình Tạ Tuế Thần đang rất tốt, đá một cái: "Sao thế?"
Tạ Tuế Thần quay sang, do dự một lúc rồi vừa chỉ vào mình vừa hỏi Bách Dĩ Phàm: "Cua?" (pángxiè)
Trong đầu Bách Dĩ Phàm giờ vẫn chỉ toàn là sổ tiết kiệm với sổ tiết kiệm, chớp chớp mắt nói: "Tuế Thần."(suìchén)
(Hình như giải thích rồi thì phải, xiè trong con cua đồng âm với xiè của Tạ trong Tạ Tuế Thần, bạn Phàm nói Tuế Thần là nối tiếp cho từ xie)
Cái chớp mắt nói dài không dài, bảo ngắn cũng không ngắn, chưa kịp níu đã biến mất, Tạ Tuế Thần lại nghe rõ ràng người đó gọi tên mình.
Tạ Tuế Thần quay đầu đi làm Bách Dĩ Phàm chỉ thấy được cái gáy.
Bách Dĩ Phàm là bạn trẻ có tinh thần đoàn kết: "Cua làm sao thế cua?"
Tạ Tuế Thần không quay lại mà trầm giọng đáp: "Chín rồi."
Bách Dĩ Phàm: ...!Tâm lý tuổi thiếu niên thật khó đoán.
Lúc này, cán sự thể dục đi tới: "Lớp trưởng à, hội thao lần này...!Sao mặt lớp trưởng đỏ thế? Tức ai à?"
Bách Dĩ Phàm tự kiểm điểm bản thân.
Gọi loạn biệt danh như thế là không đúng.
Bách Dĩ Phàm: Sau này gọi là cua đại áp là được.
Tạ Tuế Thần hỏi cán sự thể dục: "Hội thao làm sao? Có danh sách dự thi rồi à?"
Cán sự thể dục mặt đầy u sầu: "Tôi đang định nói chuyện này đây.
Đến giờ vẫn chưa có ai đăng ký hết!!!"
Lúc này vua bát quái Trình Dật Hạo đúng lúc quay lại: "Lớp trưởng, lớp trưởng, dự báo thời tiết báo tuần này mưa cả tuần.
Trường quyết định dời hội thao sang tuần sau! Thật ra tôi nghĩ là do chuyện đồng phục nên mới dời ngày thì có."
Cán sự thể dục lúc này mới ngớ ra: "Không cần biết tại sao, dời lại là tốt rồi.
Tới giờ vẫn chưa có ai đến đăng kí hết đây này!"
Tạ Tuế Thần lại nói: "Cho dù dời nữa thì cũng không có ai đăng ký đâu.
May mà dời được, giờ sẽ giải quyết luôn."
Chuyện mỗi lần đến kỳ hội thao mà không có ai đăng ký là quá bình thường rồi.
Vấn đề là ở chỗ, không có ai đăng ký mà lại cưỡng ép đăng ký thì sẽ đắc tội người ta, làm kiểu gì cũng khó.
Trình Dật Hạo nói: "Không thì đi hỏi Trần Boss?"
Tạ Tuế Thần lắc đầu.
Bách Dĩ Phàm nhất châm kiến huyết: "Đảm bảo Boss sẽ bảo ông qua lớp khác xem người ta làm như thế nào."
Chuyện này nhất định không được kể cho thầy Trần, cán bộ lớp phải tự giải quyết thôi.
Tạ Tuế Thần gọi Hình Mỹ Gia qua, mấy người cùng nhau bàn.
Đương nhiên chủ trì vẫn là Tạ Tuế Thần, tốc chiến tốc thắng.
Đợi người trong lớp đến đủ, Tạ Tuế Thần đứng lên trên bục giảng.
Tạ Tuế Thần: "Mọi người yên lặng chút.
Tôi có chuyện cần thông báo.
Do tuần này thời tiết không thuận lợi thế nên hội thao sẽ dời sang tuần sau."
Cả lớp thở phào.
Tạ Tuế Thần tiếp tục: "Chuyện tiếp thao cũng liên quan đến hội tao.
Từ lúc phát động đến nay, lớp ta chưa có ai đăng ký tham gia thi đấu.
Bây giờ tôi muốn hỏi, có bạn nào muốn đăng ký không?"
Dưới lớp hoàn toàn yên tĩnh, ai cũng cúi đầu.
Chuyện này đã được dự liệu từ trước.
Tạ Tuế Thần liền nói: "Do lớp ta không có bạn nào có biểu hiện nổi trội về thể dục nên cán sự lớp quyết định sẽ bốc thăm."
Hình Mỹ Gia bê 2 cái hộp lên bục giảng: "Sẽ gọi theo số thứ tự.
Nữ bốc hộp bên trái.
Nam bốc hộp bên phải."
Tạ Tuế Thần bổ sung: "Hội thao cần có đội cổ vũ và đội hậu cần.
Công việc cụ thể có ghi trên phiếu bốc thăm.
Ai bốc thăm phải thi đấu cũng không cần lo quá.
Lớp ta không cần thành tích.
Giờ số 1 lên bốc đi."
Bách Dĩ Phàm rất phối hợp, liền đứng lên bốc, quay giấy cho mọi người xem.
Vận may không tồi, rút được đội hậu cần kiêm cổ động viên.
Trình Dật Hạo chạy lên mò một tờ rồi kêu trời, ôm đầu khóc: "Trúng thưởng rồi!"
Hình Mỹ Gia lại gần xem, cười trên nỗi đau của cậu bạn: "Trình Dật Hạo, chạy tiếp sức nam 400m vị trí đầu tiên, chạy 1000m nam."
Tạ Tuế Thần: "Không cần thành tích, có tham gia là được."
Có người may mà cũng có người không may, lại có câu lớp trưởng nói chỉ cần tham gia nên mọi người cũng không nhăn nhó gì nữa
Tạ Tuế Thần gọi đến số 3, liền có người lên rút.
Cuộc rút thăm diễn ra thuận lợi, cán sự thể dục vừa ghi danh sách vừa báo giải thưởng gồm những gì làm hấp dẫn cả lớp.
Mọi người lại thấy bình thường hơn, ai rút phải lá vận động viên là cả lớp lại hô: "Trúng thưởng rồi!"
Tạ Tuế Thần chờ mọi người ồn ào xong lại đọc tiếp danh sách.
Ban đầu là đau khổ rút thăm giờ đã biến thành rút thăm trúng thưởng, mọi người lại đoán xem là lá gì, hồi hộp rồi bùng nổ như thật.
Đến gần cuối, trợ lý hội học sinh đến kiểm tra lớp tự học buổi tối.
Bách Dĩ Phàm nhìn lên thì thấy Chiêm Nguyệt.
Bề ngoài của cô gái này làm người khác không thể bỏ qua sự tồn tại của cô được.
Tạ Tuế Thần đi ra ngoài nói rõ hoạt động bây giờ của lớp.
Nói vài câu, Chiêm Nguyệt gật đầu, chặn lời cậu bạn đi cùng mình đang định nói.
Chiêm Nguyệt đi vào lớp, nhìn quanh như đang tìm người, bất ngờ chạm mắt Bách Dĩ Phàm.
Chiêm Nguyệt nhìn Bách Dĩ Phàm cười, cậu không hiểu gì cũng cười đáp lại.
Cán sự thể dục đứng trên bục nói: "Vẫn còn 2 hạng mục chưa bốc được, một là nhảy cao của nam, một là 5000m nam."
5000m nam chính là hạng mục nặng đô nhất của điền kinh, đương nhiên, đây cũng là hạng mục được mọi người để ý nhất...!Chả ai muốn bốc phải nó cả.
Tạ Tuế Thần quay vào lớp, hỏi: "Đến số nào rồi?"
Cán sự thể dục đáp: "Vừa xong số 51."
Tạ Tuế Thần gật đầu: "Bạn số 52."
Số 52 run rẩy lẩy bẩy đi lên, cho tay vào hòm phiếu, bốc lấy một tờ giấy: "Í!!!!!!!"
Không trúng thưởng nha~, vui quá nha~, vị số 52 bước trên mây về chỗ.
Còn lại số 53 - Tạ Tuế Thần và 54 – Chu Nhạc Dũng.
Tạ Tuế Thần không nói gì, đổ hòm của bên nam ra, chỉ còn 1 tờ giấy, Tạ Tuế Thần đọc nội dung: "Bạn số 54 là hạng mục...."
Chu Nhạc Dũng nhảy dựng lên: "Bà nó, có mà mày ý! Lớp trưởng là được quyền không phải bốc hả?"
Tạ Tuế Thần: "Tôi chạy 5000m, cậu nhảy cao, có