Đối với Trình Dật Hạo thì Bách Khả Phi có sức ảnh hưởng khá lớn, dĩ nhiên, với những người khác thì chưa chắc đã vậy.
Lên lớp 9, dù cho giáo viên với các vị phụ huynh coi yêu sớm không khác gì sâu bệnh cần phòng chống thì cũng không thể diệt trừ hoàn toàn.
Bát quái trong lớp không khác gì cỏ dại, mãi mãi không hết.
Chỉ cần không liên quan đến mình thì Bách Dĩ Phàm vẫn nghe còn cảm thấy thú vị nữa.
Buổi chiều đến trường, Bách Dĩ Phàm vừa ra khỏi cổng, tình cờ thấy Trình Dật Hạo thế là hai người cùng nhau đi học.
12 giờ, gió nhẹ thổi, bát quái (scandal) như hoa, bay đầy trời.
Trình Dật Hạo nói, cán sự văn nghệ có bạn gái học lớp 9/7.
Bách Dĩ Phàm:...!Cán sự văn nghệ lớp mình là con trai sao? Hoàn toàn không nhớ luôn!
Trình Dật Hạo nói, cha mẹ của Chiêm Củ Cải đang đòi ly hôn.
Bách Dĩ Phàm:...!Cái này thì nhớ
Trình Dật Hạo nói, thầy Dương giới thiệu đối tượng xem mắt cho thầy Triệu.
Bách Dĩ Phàm:...!
Bách Dĩ Phàm phát hiện, bạn nhỏ Trình Dật Hạo là người mắt chiếu sáu hướng, tai nghe tám phương, còn có tiềm chất của tri âm tỷ tỷ nữa nha.
Bỗng thấy Trình Dật Hạo thở dài: "Hôm qua tôi chia tay Mai Mai, về sau không lấy được đề của trường Thực nghiệm nữa rồi."
Bách Dĩ Phàm:!!!
Bạn trẻ chờ chút, bạn nhảy đề tài hơi bị nhanh đó!
Vừa nãy còn nói bát quái của người ta mà giờ đã nhảy sang chuyện yêu đương của cậu với bạn gái trường đối thủ rồi.
Lại còn thất tình? Tôi thấy có mà cậu tiếc vì không lấy được đề bên trường Thực Nghiệm thì có ý.
Bách Dĩ Phàm cảm thấy tốc độ suy nghĩ của não mình không theo kịp chuyển động của Trái Đất quá.
Với bát quái của người khác thì cậu sẽ là người ngoài cuộc nghe, coi nó như gia vị của cuộc sống, nhưng bát quái liên quan đến bạn tốt của mình thì là chuyện khác.
Bách Dĩ Phàm nhìn khuôn mặt đẹp trai của Trình Dật Hạo lại thấy chuyện mình lo lắng rất chi là thừa.
Cậu vỗ vai Trình Dật Hạo: "Không sao.
Đề sẽ có, bạn gái cũng sẽ có thôi."
"Không, tôi cảm thấy anh Khả Phi nói rất có lý." Trình Dật Hạo điều chỉnh cảm xúc: "Bây giờ phải chăm chỉ học hành, những chuyện đó để sau này tính."
Bách Dĩ Phàm gật đầu.
Trình Dật Hạo bổ sung: "Nghe nói, con gái trường Nhất Trung rất đáng yêu.
Cứ chờ khi nào vào được thì tính sau đi."
Bách Dĩ Phàm:...!
Tuy nói tình yêu như bệnh sởi nhưng bệnh lần này có phải khỏi quá nhanh không?
Bách Dĩ Phàm hồi trước chưa từng nghe ngóng chuyện Trình Dật Hạo bị đuổi học.
Thoáng tự giễu, không chừng quay đi quay lại đã bị lôi đi uống canh Mạnh Bà, làm gì còn cái gọi là nhẹ lòng nữa?
Đúng lúc đi đến cửa hàng trước cổng trường, Bách Dĩ Phàm đổi chủ đề: "Tôi đi mua mấy thứ đã."
Bách Dĩ Phàm sáng ra đã ăn trứng gà, giờ thấy nghẹn ở cổ.
"Vừa đẹp, tôi đổi tiền luôn." Trình Dật Hạo vui vẻ vào cùng.
Mỗi cửa hàng ngoài cổng trường đều là một không gian đặc biệt, đều có tiềm lực vô hạn.
Từ đồ ăn vặt theo xu hướng, vừa có sách tham khảo, thiên la địa võng, không gì không có.
Mỗi giá là một một loại đồ, Bách Dĩ Phàm tìm đến chỗ để bình.
Bình nhựa, bình thuỷ tinh, bình inox, đủ loại màu sắc, đủ kiểu hình vẽ.
Nhưng mà vì sao bình có hình cây anh đào lại ở cạnh bình có hình áo đội bóng đá số 11, bình vịt Donald lại ở cạnh bình chuột Mickey thì còn hiểu được chứ, rồi một loạt bình hình đằng sau...!
Cuối cùng, Bách Dĩ Phàm chọn một cái bình inox giữ ấm có hình Conan, hỏi giá là 30 đồng còn giữ ấm được 6 tiếng.
Bách Dĩ Phàm lấy thêm một bình Doraemon nữa rồi tính tiền.
Trình Dật Hạo thấy Bách Dĩ Phàm lấy hai cái liền mặc cả: "Ông chủ bớt chút đi!"
Ông chủ giảm mỗi cái 2 đồng.
Mẹ Bách đưa cho Bách Dĩ Phàm hai tờ 100 đồng, Bách Dĩ Phàm đưa một tờ cho ông chủ rồi nhận lại 44 đồng.
Bởi vì mua đồ nên hai người đến lớp hơi muộn.
Chuông truy bài đã kêu rồi nhưng may mà giáo viên chưa vào lớp.
Lớp trưởng đứng trên bục giảng, nói: "Các tổ trưởng thu mỗi người 45 đồng, nhớ ghi rõ họ tên rồi số hiệu, tan học thì nộp lên cho tớ."
Các tổ trưởng lập tức đứng lên đi thu tiền, mọi người nháo nhào lấy tiền ra.
Bách Dĩ Phàm lôi ví ra thì thấy chỉ có 44 đồng! Tìm ai mượn 1 đồng bây giờ? Bách Dĩ Phàm nhìn quanh, thấy ai cũng không đươc liền lôi tờ 100 đồng ra.
Rất nhiều người cũng lôi tờ 100 ra.
Trên tay tổ trưởng Thang Tiểu Liễu toàn là 50 với 100.
Thang Tiểu Liễu rất có kinh nghiệm, để mọi người nộp tiền rồi ký tên, ghi số hiệu.
Còn ở mặt sau thì ghi người nào nộp bao nhiêu rồi nói: "Chờ lúc nữa tôi trả tiền lẻ sau nhé."
Cuối cùng là vị trí của Bách Dĩ Phàm, Thang Tiểu Liễu quăng sổ xuống bàn.
Bách Dĩ Phàm:...!
Bách Dĩ Phàm viết thông tin rồi đưa tờ 100 ra.
Thang Tiểu Liễu xoạt một tiếng, giật lấy vở với tiền rồi quay đầu đi thẳng, cực kỳ cao quý và lãnh diễm.
Bách Dĩ Phàm:...!Cô nàng này ăn phải thuốc nổ à?
Quần chúng vây quanh quăng vài ánh mắt đồng tình cho cậu.
Không cần nghĩ cũng biết, buổi sáng Trình Dật Hạo có thống kê bát quái với cậu, của Thang Tiểu Liễu cậu cũng nghe qua.
Cản lại bắt trực nhật biến thành tỏ tình, làm sao cô nàng không chụp mũ tiểu nhân cho Bách Dĩ Phàm được đây.
Quả nhiên tin bát quái mà rơi vào đầu mình thì không thể nào vui được.
Hết tiết truy bài, Thang Tiểu Liễu đổi tiền lẻ, đổi một mạch từ bàn đầu đến bàn của Chiêm Củ Cải.
Thang Tiểu Liễu không thèm liếc Bách Dĩ Phàm một cái, đưa cho bạn Củ Cải một tờ 100 và 10 đồng, nói: "Cậu chia với người ngồi sau đi."
Bách Dĩ Phàm:...!Người đẹp à, tôi thấy bạn vẫn còn tiền lẻ kia kìa.
Bách Dĩ Phàm đã bị Thang Tiểu Liễu liệt vào sổ đen.
Bạn học Chiêm Củ Cải rất đồng tình với Bách Dĩ Phàm, liền đưa cho cậu tờ 100, nói: "Ông đưa tôi 45 đồng là được rồi."
Bách Dĩ Phàm: Tôi mà có 45 đồng thì đưa cô nàng 100 làm gì hả?
Buổi chiều tan học, Bách Dĩ Phàm không xuống căng tin mà qua quầy tạp hoá mua gói Khang Sư Phụ 3+2 để đổi tiền.
Đây là câu chuyện về 1 đồng tiền bức tử anh hùng.
Thế mà kết quả chuyện này vẫn chưa tính là kết thúc.
Lúc tự học buổi tối, thầy Triệu lượn qua lớp tuần tra, đi từ cử sau lên, đi ba vòng quanh lớp rồi lại ra bằng cửa trước, lúc đi tiện thể mang theo Thang Tiểu Liễu ra.
Thang Tiểu Liệu với Thầy Triệu vừa đi khỏi là cả lớp bùng nổ, lại không dám lớn giọng bàn tán, có người quay ra nhìn Bách Dĩ Phàm, ánh mắt không khác gì đang nhìn tra công.
Bách Dĩ Phàm thương tích đầy mình.
Cậu thông cảm cho nhỏ nhưng cũng không thể đi nói thẳng với thầy Triệu