Lại một người phải bị đưa vào phòng giải phẫu, đã tới cửa rồi, Bạch Tuyết Tình lại nghe thấy Thẩm Thiên Dương còn đang dong dài lằng nhằng giao đãi bác sĩ: “An bài bác sĩ nhanh chóng xử lý miệng vết thương của Tuyết Tình, đầu gối cô ấy bị trầy da, còn đang chảy máu……”
Cô dở khóc dở cười, chỉ đành để y tá tới sát trùng vết thương trên chân rồi quấn băng gạc.
Mới vừa băng bó xong, Bạch Bác Nhân cùng Bạch Ngạn liền chạy tới bệnh viện, một mặt bước nhanh đi tới một mặt gấp giọng hỏi: “Nhất Hàm thế nào? Rốt cuộc sao lại thế này?”
Mục Tĩnh Viễn chống tay lên trán không nói một lời, Bạch Tuyết Tình trầm giọng kể:
“Hôm nay có người lái xe đâm con, em trai chạy tới, lái xe đâm trực diện chiếc xe kia, con mới nhặt về được một cái mạng.
Đầu em trai bị thương, còn đang bên trong, bất quá bác sĩ nói không có nguy hiểm đến tính mạng.”
Bạch Ngạn thở phào nhẹ nhõm: “Còn em thì sao? Có bị thương ở đâu không?”
Bạch Tuyết Tình xoa xoa cái trán nói: “Em không sao, chỉ là Thẩm Thiên Dương vì cứu em mà chân bị té gãy, còn đang trong phòng giải phẫu bên kia.”
Bạch Bác Nhân nói: " Con có báo tin cho cha mẹ cậu ta chưa?”
Bạch Tuyết Tình gõ đầu một cái, “A” một tiếng nói: “Con quên mất.”
Bạch Ngạn vỗ vỗ bả vai cô, lúc này Trần Phong mang theo hai người hổn hển chạy tới, thở hổn hển nói: “Tiểu thiếu gia thế nào rồi?”
Bạch Ngạn trầm giọng nói: " Cậu bảo vệ Hàm Hàm kiểu gì vậy? Lúc đó cậu đang ở đâu?!”
Trần Phong đứng yên, ảo não nói:
“Tiểu thiếu gia bảo tôi đi điều tra vài người, tôi nhìn cậu ấy không có ý muốn ra cửa liền đi ra ngoài an bài.
Sau đó tôi lại nhận được điện thoại từ người tôi phái đi theo dõi nhân vật mục tiêu thì tôi mới biết được tiểu thiếu gia đã xảy ra chuyện.
Mục Tĩnh Viễn vẫn luôn không nói gì đột nhiên lên tiếng: “Cuộc gọi buổi chiều là cậu gọi? Em ấy bảo cậu đi điều tra ai?”
Trần Phong không dám giấu giếm, móc ra phần tư liệu kia đưa qua, chỉ vào tên Ngụy Toàn nói: “Hôm nay người lái xe đâm đại tiểu thư chính là người này.”
Mục Tĩnh Viễn nhìn phần tư liệu nhân vật được viết tay này, như là muốn đem cái tên Ngụy Toàn nhìn chằm chằm ra một cái lỗ thủng, một lát sau mới lại mở miệng nói: “Cậu tra được cái gì?”
Trần Phong đem tin tức hôm nay tra được về Ngụy Toàn nói một lần.
Bạch Ngạn nói: “Cô gái? Là ai?”
Trần Phong lấy điện thoại ra, mở bức ảnh đã chụp được lúc Ngụy Toàn cùng một cô gái đi thuê xe chiều nay, mặt trên cô gái chỉ lộ ra non nửa cái sườn mặt, nhưng đó cũng không cản trở Mục Tĩnh Viễn liếc mắt một cái đã nhận ra cô ta, anh nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đào Khởi!”
Bạch Tuyết Tình cả kinh: “Đào Khởi? Cái tên này sao lại quen vậy? A đúng rồi, là bạn gái nhỏ của em trai?”
Lời vừa ra khỏi miệng, cô mới kịp phản ứng lại có điều không đúng, vội nhìn sắc mặt của Mục Tĩnh Viễn, thấy sắc mặt của anh xanh mét, đôi môi nhấp chặt, lại tiểu tâm nói:
“Sao cô gái này lại muốn lấy mạng tôi? Chúng tôi căn bản không có quen biết gì mà?”
Mục Tĩnh Viễn nghiến răng, trầm giọng nói: “Chuyện này thì phải đi hỏi chính cô ta.”
Bạch Ngạn nói: " Em trai làm sao biết người này có vấn đề, đột nhiên phái Trần Phong đi điều tra bọn họ?”
Mục Tĩnh Viễn dùng tay căng hạ cái trán, nói:
“Sau khi Tuyết Tình cùng Thẩm Thiên Dương xác định quan hệ, Hàm Hàm vẫn luôn có chút lo âu, đại khái nửa tháng trước, em ấy nhờ Khương Hoa đi tra tất cả những người theo đuổi Tuyết Tình, nói là sợ có người theo đuổi cực đoan không tiếp thu được, đi tạt axit vào Tuyết Tình và Thẩm Thiên Dương”
Bạch Ngạn trong lòng không tự chủ được vừa động: “Khương Hoa……” Anh lại nhìn nhìn phân tư liệu kia, nói: " Thủ pháp sửa sang lại tư liệu này, xác thật là phong cách của Khương Hoa.”
Bạch Tuyết Tình vừa cảm động lại vừa đau lòng nói: “Em ấy là bị chuyện bắt cóc dọa sợ……”
Mục Tĩnh Viễn nói:
“Tôi cũng nghĩ như vậy, chỉ là không nghĩ tới Hàm Hàm em ấy chó ngáp phải ruồi, thế nhưng thật sự có người định gây bất lợi với cô, vừa lúc bị em ấy tra được.”
Bạch Bác Nhân nhíu mày nói:
“Đầu tiên là Hàm Hàm, đảo một vòng công kích, lại là Tuyết Tình.
Người phía sau này cũng không phải nhằm vào Hàm Hàm, mà là nhằm vào Bạch gia.
Hàm Hàm, Tuyết Tình, A Ngạn thậm chí là ba, chỉ sợ đều là mục tiêu của ‘ hắn ’ "
Mục Tĩnh Viễn nhắm mắt lại, nói: “Mọi người đều là mục tiêu của hắn hẳn là đúng rồi, nhưng chuyện lần này lại không nhất định là ‘ hắn ’ làm.
Chú, chuyện hôm nay cùng với chuyện của Hàm Hàm, nhìn không giống như là thủ pháp của một người, nhằm vào Hàm Hàm công kích, người phía sau màn tư duy kín đáo, hoàn hoàn tương khấu, cũng ẩn mình đến kín không kẽ hở.
Nhưng lần này, thủ đoạn rõ ràng còn quá thô ráp.”
Bạch Tuyết Tình bực bội nói: “Bạch gia tôi sao sẽ trống rỗng đắc tội mấy người này, lập tức tất cả đều xông ra muốn lấy mạng của ba anh em chúng ta!”
Bạch Bác Nhân vỗ bả vai cô nói:
“Tuyết Tình con bình tĩnh trước đã, chuyện Hàm Hàm cảnh sát còn đang tiếp tục truy tra, tạm thời còn không có đầu mối.
Nhưng chuyện hôm nay…… Trần Phong, cậu tự mình ra tay, cần phải chắc chắn đi trước cảnh sát tìm ra cô gai trong ảnh chụp mang về.
Tôi ngược lại muốn hỏi một chút là Bạch gia tôi đắc tội cô ta chỗ nào!”
Trần Phong nguyên nhân chính là vì bản thân thất trách làm tiểu thiếu gia gặp nguy hiểm mà áy náy khó an, nghe được Bạch Bác Nhân phân phó tức khắc tinh vực dậy thần, trầm giọng nói:
“Gia chủ yên tâm, Trần Phong dù có phải bỏ mạng, cũng phải đem cô gái kia mang về!”
Hắn nói xong, nặng nề nhìn ngọn đèn trên cửa phòng cấp cứu, xoay người bước đi.
Bạch Tuyết Tình đặt mông ngồi lên ghế nghỉ chân, bực bội gãi gãi tóc nói:
“Loại cảm giác bị động chịu đánh này thật là quá sốt ruột! Hôm nay mục tiêu người nọ rõ ràng là em, vậy mà lại làm em trai bị thương, Thẩm Thiên Dương cũng bị đâm gãy chân, hai người bọn họ đều là thay tôi chịu, a a!! Còn không bằng người bị thương là tôi!”
Bạch Ngạn đi qua đi ôm bả vai em gái, ôn thanh nói:
“Tuyết Tình đừng như vậy, bọn họ thương em, không muốn để em bị thương, mới có thể cam tâm tình nguyện để bản thân bị thương cũng muốn bảo vệ em.
Em bình an, thì chính là báo đáp bọn họ rồi.”
Mục Tĩnh Viễn cũng gật gật đầu, vỗ vỗ vai Bạch Tuyết Tình.
Thời gian chờ đợi thì luôn dài dòng, trong lúc Trần Kính mang theo Phương Dịch vội vàng tới, sau khi cẩn thận dò hỏi tình huống thì đi nhìn Ngụy Toàn.
Xe của Bạch Nhất Hàm là từ mặt bên đụng phải ghế phụ của hắn, hắn