Bạch Nhất Hàm thử hỏi: "Tâm nguyện gì?"
Bạch Tuyết Tình dùng ngữ khí kinh ngạc nói:
"Em không biết? Chị còn cho rằng Tĩnh Viễn đã nói với em rồi.
Mà thôi, dù sao Tĩnh Viễn cũng biết, chị liền nói trực tiếp với em đi." Cô tận lực "Ngượng ngùng" nói:
"Chị......!Thích Thẩm Thiên Dương, nhưng thái độ của anh ta có gì đó không chắc chắn a.
Chao ôi, thật là sầu muốn chết."
Bạch Nhất Hàm nói:
"Giữa chị cùng anh Tĩnh Viễn thật sự chỉ là thỏa thuận thôi?"
Bạch Tuyết Tình dùng ngữ khí đương nhiên nói:.
Truyện Kiếm Hiệp
"Đó là tất nhiên." Cô tiếp tục dùng ngữ khí vừa chân thật vừa ghét bỏ nói tiếp:
"Ai sẽ thích tên này! Thẩm Thiên Dương tốt hơn tên này nhiều!"
Bạch Nhất Hàm dở khóc dở cười nói:
"Vậy chị thật sự là người đề nghị muốn kết hôn sao?"
Bạch Tuyết Tình oán hận trừng mắt nhìn Mục Tĩnh Viễn đang vô cảm liếc một cái nói:
"Ừm, là chị nói, ai nha, hiện tại chị cũng biết đây là cái chủ ý tồi, chị không phải cũng là không có cách sao? Liền lên mạng tìm tòi một chút, nhìn thấy có người nói cách kích thích cơn ghen gì đó, liền muốn thử một chút."
Bạch Nhất Hàm rốt cuộc tin lý do biện minh của bọn họ, nhẹ thở ra một hơi, trên mặt mang ra một tia ý cười, nói:
"Vậy chị hai định làm gì bây giờ?"
Mục Tĩnh Viễn ở nơi Bạch Nhất Hàm nhìn không tới đưa một tay cái to lớn cho Bạch Tuyết Tình: Còn nói tốt hơn tôi!
( Bản edit này chỉ đăng trên wattpad)
Bạch Tuyết Tình không để ý đến anh, thấy sắc mặt em trai nhà mình hòa hoãn, ở trong lòng thở dài một cái, cười nói:
"Chị cũng không biết a, bằng không cậu em trai thông minh này giúp chị hai nghĩ cách đi."
Bạch Nhất Hàm thật sự cẩn thận nghĩ nghĩ, lắc đầu uể oải nói:
"Chị thông minh như vậy, còn không nghĩ ra cách, em là người ngốc nghếch nhất, làm sao có thể nghĩ ra cách tốt nào được chứ?"
Bạch Tuyết Tình sờ sờ đầu tóc mềm mại của em trai nhà mình, cười nói:
" Sao em lại ngốc được? Em trai chị rõ ràng là thông minh nhất, hạnh phúc của chị đã có thể trông cậy vào em rồi."
Bạch Nhất Hàm cảm giác áp lực quá lớn, cậu nghĩ nghĩ nói:
"Bằng không, ngày nào đó em đi thăm dò anh ta một chút?"
Bạch Tuyết Tình cười tủm tỉm nói:
"Được a, sao chị lại