Mục Tĩnh Viễn có chút chột dạ:
“Tôi đã nói là cô đề nghị.”
Bạch Tuyết Tình xù lông nói:
“Mục Tĩnh Viễn!Anh là tên tiểu nhân! Anh muốn ở trước mặt em trai tôi bảo trì hình tượng còn tôi thì không cần sao? Tôi sao lại có thể sẽ nghĩ ra chủ ý què đó?!”
Mục Tĩnh Viễn nói:
“Hôn ước này xác thật là cô đề nghị.”
Bạch Tuyết Tình ngưng một chút, bất đắc dĩ nói:
“Tốt thôi, tôi xác thật là đề ra cái chủ ý tồi, cái nồi này tôi đội.”
Mục Tĩnh Viễn vừa lòng đứng lên, dặn dò:
“Ngàn vạn đừng lỡ miệng để lộ, bị em ấy phát hiện thì hậu quả rất nghiêm trọng "
Bạch Tuyết Tình nghiêm túc đáp:
“Tôi hiểu, yên tâm đi, dù có diễn giả thành thật, cùng Thẩm Thiên Dương kết hôn, tôi cũng không nói gì.”
Mục Tĩnh Viễn đi tới cửa, quay đầu lại nói:
“Đây bất quá chỉ là kế sách tạm thời, chờ khi Hàm Hàm ổn định lại rồi.
Cô muốn kết hôn với ai đều là quyền tự do của cô.
Bất quá, kết hôn với anh ta, cô cũng không có thiệt, anh ta là thật sự thích cô, tất cả mọi người đều biết.
Bạch Tuyết Tình bất đắc dĩ phất phất tay nói:
“Đi mau đi mau, tôi thấy anh liền muốn tức.”
Mục Tĩnh Viễn ngoan cường nói:
“Cô điều chỉnh lại tinh thần, lát nữa đi giải thích với Hàm Hàm một chút về quan hệ của chúng ta ”
Bạch Tuyết Tình vô lực:
“Yên tâm đi.”
Lúc này Mục Tĩnh Viễn mới vừa lòng mở cửa đi ra ngoài.
Bạch Tuyết Tình: “……” Sao trước kia mình lại không phát hiện người này khó ưa như vậy!
[…]
Lúc Bạch Tuyết Tình đến, thấy băng gạc quấn trên cổ cùng tay của em trai đáng yêu nhà mình, bộ dáng tinh thần không đủ.
Tim của vị đệ khống lâu năm bị hung hăng thương tổn, nghĩ đến thiếu chút nữa cô trong lúc ngủ mơ mà mất đi đứa em trai bảo bối của mình.
Phía sau lưng liền lại chảy ra một tầng mồ hôi lạnh, ngàn vạn đừng để cô phát hiện là ai làm, nếu không, lão nương dù có phải nhào lên cắn hắn, cũng muốn đem hắn cắn chết!
Bạch Nhất Hàm thấy chị mình, vẫn là có chút chột dạ, cậu dùng bản lĩnh sau một năm học được ở kiếp trước nhìn mặt đoán ý cẩn thận quan sát một chút sắc mặt cô.
Chà, giống như không tốt lắm, chẳng lẽ Mục Tĩnh Viễn đang lừa cậu?
Cậu trong lòng thấp thỏm lên, ngón tay lo lắng moi miệng vết thương trong lòng bàn tay.
Bị Mục Tĩnh Viễn người luôn chú ý tới bắt lấy tay, cậu giật mình, lén nhìn chị mình rồi dùng sức muốn thoát ra.
Mục Tĩnh Viễn trừng mắt liếc Bạch Tuyết Tình một cái, liều mạng đưa mắt ra hiệu tới cô.
Bạch Tuyết Tình sửng sốt, vội thu hồi