Quả nhiên lúc này Bạch Nhất Hàm đẩy cửa bước xuống xe, biểu tình có chút bực bội.
Thẩm Thiên Dương thầm nghĩ trong lòng, tới!
Anh ta đè nén khẩn trương trong lòng, chậm rãi đem xe ngừng ở ven đường, mở cửa xuống xe.
Bạch Nhất Hàm đang có chút sốt ruột, liền thấy chiếc xe mục tiêu ngừng ở sau xe mình, Thẩm Thiên Dương xuống xe, mỉm cười nói:
" Là Bạch gia tam thiếu sao?”
Cắn câu! Chị hai có cơ hội! Bạch Nhất Hàm ngăn chặn hưng phấn trong lòng, giả vờ không quen biết nói:
“Là tôi, xin hỏi anh là……”
Thẩm Thiên Dương treo trên mặt nụ cười hòa nhã dễ nói:
“Tôi là Thẩm Thiên Dương, có chút giao tình với Bạch đại tiểu thư, thường nghe cô ấy nhắc tới cậu, ở bữa tiệc mừng thọ của Nghiêm lão gia tử chúng ta đã gặp mặt.”
Tiệc mừng thọ Nghiêm lão gia?Đó thật đúng là một ngày hỗn loạn, hoàn toàn không nhớ rõ đã gặp qua Thẩm Thiên Dương, nhưng Bạch Nhất Hàm vẫn là cười nói:
“Hóa ra là Thẩm đại thiếu, xin lỗi, vừa rồi nhất thời không nhận ra.”
Thẩm Thiên Dương biết rõ cố hỏi:
“Không có gì, tam thiếu đang gặp rắc rối sao?”
Bạch Nhất Hàm nhíu mày ( biểu tình đầy sự giả trân) nói:
“Xe có chút trục trặc.
Chắc tôi phải gọi người tới đón.”
Thẩm Thiên Dương mỉm cười:
“Sao phiền toái như vậy, Bạch tam thiếu nếu tin tưởng tôi.
Cứ để tôi làm tài xế một lần, tam thiếu muốn đi đâu, tôi trở cậu đi.”
Bạch Nhất Hàm giả vờ:
“Anh là bạn của chị tôi, sao tôi lại không tin anh được? Chỉ là phiền phức cho anh thôi"
Thẩm Thiên Dương tiếp tục mỉm cười:
“Tam thiếu quá khách sáo, sao lại phiền phức? Cậu lên xe đi.”
Bạch Nhất Hàm dứt khoát quay đầu lại nói với tài xế của mình:
“Chú Hứa, chú bắt taxi về đi.”
Tài xế Lão Hứa cười nói:
“Tam thiếu yên tâm, tôi tìm người kéo xe đi sửa chữa, cậu đi trước đi.”
Bạch Nhất Hàm gật gật đầu, nhanh chóng lên xe Thẩm Thiên Dương
Xe chậm rãi trượt ra ngoài hòa vào dòng xe cộ, Bạch Nhất Hàm nhìn thoáng qua kính chiếu hậu, vừa lúc thấy chú Hứa ngay thẳng lái xe rời đi, lái xe..… Đi…….
Bạch Nhất Hàm khóc không ra nước mắt: Chú Hứa, chú không thể chờ lúc chúng tôi nhìn không thấy mới lái xe sao?
Cậu vội nhìn trộm Thẩm Thiên Dương, Thẩm Thiên Dương đang chuyên tâm lái xe mắt nhìn thẳng, dường như cũng không có thấy chiếc xe “Hỏng bét” của mình thuận lợi lái đi, cậu thầm thở phào nhẹ nhõm, còn tốt!
Thẩm Thiên Dương nhấp môi nghẹn cười: Cậu em vợ rất đáng yêu a!
( Bản edit này chỉ đăng trên wattpad)
Lời nói dối không bị chọc thủng, Bạch Nhất Hàm hơi thả lỏng một chút, nghiêng đầu đi đánh giá Thẩm Thiên Dương, ánh mắt giống máy rà quét từ đầu đến chân đều không buông tha.
Có một người nhàm chán ở trên mạng làm một bảng xếp hạng những mỹ nam trong giới nhà giàu ở Hoa Thành.
Mục Tĩnh Viễn cùng Thẩm Thiên Dương đều có tên trong danh sách, hơn nữa đều trong vị trí top 3, bảng xếp hạng này tuy rằng nhàm chán, lại cũng đúng trọng tâm.
Hẳn là được người nào đó trong vòng làm, người này rõ ràng đối với người trong giới thượng lưu ở Hoa Thành rất quen thuộc, đánh giá cũng không có khuếch đại, hơn nữa chỉ nói dung mạo không nói chuyện gia thế bối cảnh.
Bảng xếp hạng này rất phổ biến một thời, khi Bạch Nhất Hàm nhìn đến còn cảm thấy dở khóc dở cười.
Hiện tại gặp được Thẩm Thiên Dương, ngược lại cảm thấy cái bảng xếp hạng này rất sắc bén, Thẩm Thiên