CHƯƠNG 110: BUÔNG TAY
Tác giả: Luna Huang
Âm thanh kim loại của hai loại binh khí chạm vài nhau để mọi người thoát khỏi hình ảnh mị hoặc của nhuyễn tiên. Nhưng trên đại điện vẫn không có người nào vỗ tay, lại rất nhanh nghe được âm thanh vỗ tay từ bên ngoài điện truyền vào.
Hoàng thượng một thân minh hoàng sắc bước vào để mọi người đồng loạt hành lễ. Gia Luật Hy cũng phải buông Niên Khai Điềm ra mà chấp tay hành lễ. Hoàng thượng ngồi xuống ghế trống giữa thái hậu cùng hoàng hậu mới nâng mắt nhìn đỉnh đầu Niên Khai Điềm, hơi phất tay: “Đều miễn đi.”
Sau khi mọi người được miễn lễ, hắn lại hỏi: “Thiết nghĩ đây là Niên cô nương.” Miệng hỏi nhưng sớm đã có đáp án, bởi hắn là đến từ lúc Thủy Ảnh Diêu mở miệng đòi tỷ thí, chẳng qua muốn xem Niên Khai Điềm có bản lĩnh gì nên mới không bước vào mà thôi. Ai biết Gia Luật Hy liên tục đứng ra công khai bao che, thiết nghĩ nàng cũng là không biết thứ gì mới có thể để nhi tử của hắn bao che như vậy đi.
“Hồi lời của hoàng thượng, chính là dân nữ.” Niên Khai Điềm hơi cong thắt lưng cung kính chấp tay. Lại đến một hoàng thượng a, lúc nãy hắn ôm nàng ở trước mặt nhiều người như vậy, sẽ không có mang lại phiền phức gì cho nàng chứ? Sau nàng cảm thấy rất nhiều ánh mắt mang sát khí phóng đến chỗ mình vậy?
“Múa tiên rất đặc sắc, lại còn tận hai nhi tử của trẫm cùng ngươi biểu diễn a.” Một câu này của hoàng thượng tựa như cảm thán lại tựa như chất vấn Niên Khai Điềm. Vì sao tận hai nhi tử của hắn đều xem trọng nàng, trong khi hắn nhìn thấy nàng bất quá cũng tầm thường đến không thể tầm thường hơn được. Đã vậy Gia Luật Hy còn mở miệng đóng miệng đều là muốn thú nàng vi thê, còn là thê tử duy nhất nữa.
Gia Luật Hy nhân lúc này nhấc áo bào lên, quỳ một chân xuống, hướng hoàng thượng nói: “Phụ hoàng, nàng chính là người trong lòng của nhi thần, thỉnh cầu phụ hoàng vì nhi thần làm chủ, tứ hôn.” Hắn làm vậy một là tránh phụ hoàng cũng nhắm vào nàng, hai là chuyện lực tập trung của mọi người sang vấn đề khác, ba là tránh đêm dài lắm mộng.
Một cái nâng tay nhấc chân của hắn đều ưu nhã đến mức để nữ tử ganh tị, lại còn tài khảy cầm kia nữa, để biết bao nhiêu trái tim thổn thức. Ấy thế mà chỉ một câu nói để những trái tim đó oanh một tiếng to nổ tung oa. Hắn muốn thú thê, lại chọn nữ nhi của một thương nhân.
Thoại âm vừa rơi, thái hậu mạnh vỗ án tức giận nói: “Hoang đường, ngươi đây là thế nào? Ai gia vì người nào bày yến này, thế mà một chút tâm tư của ngươi cũng không đặt nơi đây.”
Hoàng hậu vội vàng bước qua bên thái hậu, nhẹ giọng nói: “Mẫu hậu không nên động nộ hại thân, để nhi tức khuyên nhủ hắn.” Mắt không quên trừng gia Luật Cẩn, ý bảo hắn nên nhắc nhở Gia Luật Hy một chút.
—Phân Cách Tuyến Luna Huang – Vọng Thư Uyển—
Gia Luật Cẩn lại bày thái độ của người ngoài cuộc ngồi xem hí không thèm lưu ý đến. Trước nay hắn đều là bị sắp đặt như vậy, hắn không phản kháng là bởi hắn cảm thấy không có gì là không có lợi với mình, thế nên giờ đây để Gia Luật Hy phản kháng thay hắn đi.
Hoàng thượng cũng lo lắng thân thể của thái hậu mà quay qua an ủi vài câu, sau đó nhìn Gia Luật Hy nộ xích: “Còn không mau hướng hoàng tổ mẫu thỉnh tội.”
“Nhi thần tự cảm thấy bản thân không có tội.” Gia Luật Hy vẫn quỳ vẫn chấp tay vẫn cung kính, nhưng ngữ khí hoàn toàn có kiên quyết không chịu thuần phục.
Chuyện xấu không đồn ca, vì vậy hoàng hậu cho đám nữ nhân không liên quan lui hết xuống, chỉ giữ lại mỗi mình Niên Khai Điềm. Sau đó lại nói: “Niên cô nương, chuyện này cũng liên quan ngươi, không phải cũng nên nói chút gì đó?” Chỉ cần Niên Khai Điềm mở miệng vậy nhất định Gia Luật Hy sẽ không thể nói được nữa.
Từ lúc vào cung đến nay không biết Niên Khai Điềm đã hóa đá bao nhiêu lần rồi, nay bị điểm danh người nàng mới hơi giật. Tay vẫn cầm nhuyễn tiên không rời, mắt không tự chủ nâng lên nhìn đám người hoàng thất ngồi cao cao tại thượng bên trên.
Chỉ là nàng còn không biết nói gì, Gia Luật Hy đã mạnh đứng lên che trước người nàng: “Chuyện này không liên quan đến nàng, tất cả chủ ý đều là của nhi thần.”
Niên Khai Điềm nâng mắt nhìn bóng lưng to lớn của Gia Luật Hy chắn trước mắt mình, viền mắt có chút đỏ. Vì sao hắn đến hiện tại vẫn còn cố chấp? Hôm qua nàng đã nói rất rõ rồi, nàng cho hắn cơ hội phụ mình, vì sao hắn không làm?
Thái hậu rất nhanh thấy được gương mặt lãnh hàn của Gia Luật Hy mới thanh tỉnh trở lại. Lúc nãy là nàng nhất thời kích động nên mới quên mất mà nộ, hiện nay không thể thua thiệt hài tử này được. Hoàng thất ngoại trừ Gia Luật Cẩn thì chỉ còn mỗi mình hắn là nam tôn, mà Gia Luật Cẩn đến nay vẫn chưa có con nối dòng vì vậy không nên làm quá căng thẳng như vậy.
“Được rồi được rồi, các ngươi đừng nháo nữa.”
Lão nhãn đục ngầu dừng ở trên mặt Niên Khai Điềm phía sau Gia Luật Hy: “Niên cô nương, ai gia cùng ngươi thẳng thắng một chút, lấy thân phận của ngươi chỉ có thể làm bình thê của Hy nhi, ý của ngươi thế nào?”
Niên Khai Điềm bước ra một bước, để thân ảnh của mình thoát khỏi sự bảo hộ của Gia Luật Hy, nàng cung kính chấp tay nói: “Tạ thái hậu hậu ái, dân nữ chỉ muốn trở về Lan Châu cùng phụ mẫu đoàn tụ.”
“Thái hậu làm như vậy đã là đối với ngươi rất khai ân rồi, ngươi đừng không biết tốt xấu như vậy.” Hoàng hậu đầy mặt không vui, thực sự muốn leo lên chính thê vì sao? Chính phi quá dễ làm rồi a, người nào cũng muốn cũng có thể làm sao?
Gia Luật Hy đau lòng quay sang nhìn Niên Khai Điềm, hắn biết nàng muốn hồi Lan Châu, hắn cũng như vậy. Hắn không muốn lưu lại nơi này nữa, không có tự do, ngay cả hôn sự cũng là sắp đặt. Chỉ cần nhìn đám thiếp thất của Gia Luật Cẩn liền có thể thấy được không ít chuyện.
“Hoàng tổ mẫu, ở Lan Châu không có tam thê tứ thiếp, tôn nhi trưởng thành ở nơi đó, đương nhiên cũng sẽ như vậy.”
“Đây không phải Lan Châu, ngươi cũng không phải bá tánh bình thường, ngay cả chuyện này ngươi còn chưa có hiểu được sao?” Hoàng thượng trầm giọng hỏi một câu.
“Dân nữ không có ý này, chẳng qua phụ mẫu chỉ có mỗi dân nữ thôi. Cả đường tỷ cũng gả ra ngoài, Niên gia không có nam hài.” Niên Khai Điềm chỉ vọn vẹn nói những lời như vậy, nàng tin chắc chắn bọn họ người nào cũng hiểu, cũng tin Gia Luật Hy có thể hiểu. Tuy rằng mẫu thân đã hoài thai, nhưng nói thật, nàng cũng không chắc đó là Niên Tiêu Kiên, nếu là một nữ hài, vậy. . .
Quả