Edit: Lạc Yên
Không cần đội ngũ quan hệ công chúng của Lục gia ra tay, Hailey cũng chưa làm được gì nhiều, thì 9g sáng, trên Tinh Võng hướng gió đã tự thay đổi… Quảng đại quần chúng ăn dưa của Liên Bang sôi nổi cho rằng đây chính là trông hình bắt bóng, nguyên nhân rất đơn giản, chỉ có ba phút có thể làm được gì? Đây là khinh thường Lăng Sầm hay là khinh thường khả năng của Pailipek Chris… Tin vào những điều này không bằng đem não ra phơi nắng cho tăng thêm nếp nhăn.
[Trừ khi Chris là hiệp sĩ tia chớp]
[Hai người này muốn chơi quy tắc ngầm mà còn mở cửa xe làm gì?]
[Ể, ta cũng định nói cái này, còn tiểu cô nương kia chắc là trợ lý, từ chỗ nàng nhìn qua không phải ngay hướng cửa xe sao?]
[Từ chối hiểu loại dưa này, chả có gì thú vị, trừ khi cả hai người kia đều là người cuồng khoe hàng, hẻ hẻ…]
[Đúng, đúng, từ chối ăn loại dưa làm giảm trí thông minh này]
Lăng Sầm ăn xong bữa sáng, ngồi trên sopha vừa xoát bình luận vừa cong khóe môi, cậu còn chưa nghĩ xong giải quyết chuyện này sao cho tốt, nhiệt độ đã tự hạ xuống. Hơn nữa, bên phía công ty Pailipek cũng vừa đăng thông cáo Phó giám đốc công ty, Chris Wall, đã đính hôn, người đính hôn không phải Lăng Sầm tiên sinh, nếu bất cứ ai bịa đặt, bôi nhọ, phỉ báng làm ảnh hưởng danh dự của ngài Chris thì mời chuẩn bị tư thế sẵn sàng nhận khế hầu tòa.
Lăng Sầm ở giới giải trí lâu cũng hiểu, không phải ai đăng thanh minh trước thì có thể dẫn dắt dư luận, mà là cần phải lựa đúng thời điểm. Pailipek là một thương hiệu xa xỉ, bộ phận quan hệ xã hội của họ chắc còn rành điều này hơn. Trong tình huống này, ai lên tiếng trước sẽ phải gánh áp lực dư luận, mà Chris vẫn lựa đúng lúc này đăng thông cáo, Lăng Sầm hiểu điều này có nghĩa là gì, trong lòng nhất thời cũng ngũ vị tạp trần. Xem ra, cậu đã hoàn toàn tránh khỏi trung tâm vụ này, danh tiếng cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.
“Vẫn còn đang xem việc khi nãy hả em?” Lục Kiêu thấy Lăng Sầm nằm chảy dài trên ghế không ngừng lướt bình luận thì đến gần hỏi thăm.
“Dạ…” Lăng Sầm đáp lời, ngẩng đầu lên khỏi đầu cuối cá nhân, hơi nhích người qua một bên, rồi nhẹ vỗ tay ở vị trí bên cạnh.
Lục Kiêu hiểu ý, thong thả dịch người ngồi lên. Lăng Sầm một tay đỡ hờ, lại còn nhanh nhẹn lấy một cái gối tựa nhét ra sau lưng anh. Đợi anh ngồi vững thì cậu lôi một tay anh vòng qua eo mình, còn bản thân tự nhiên xem anh thành một chiếc ghế tựa, thoải mái dựa vào lòng anh, cọ cọ cho đã còn rên hừ hừ đầy thỏa mãn.
Lục lão tướng quân đã đến quân bộ, Lục lão phu nhân cùng các quý phu nhân khác đi spa chăm sóc nhan sắc. Trước khi đi nàng còn nói với Lăng Sầm không cần quan tâm lời nói bóng nói gió xàm xí của mấy người rảnh rỗi, cứ xem tình huống phát triển thế nào lại quyết định phương án giải quyết sau, Lục gia cũng không ngại mấy chuyện vớ vẩn này. Sau khi an ủi cậu thì thản nhiên xách giỏ ra ngoài. Thái độ của Lục lão phu nhân thật khiến Lăng Sầm an tâm. Lúc sáng, mới mở mắt ra đã thấy khắp Tinh Võng là tin tức của mình, nếu Lục gia không vừa lòng, cậu cũng không biết phải thanh minh thế nào, may mà chồng hay mẹ chồng đều không thèm để ý, lại còn quan tâm mà an ủi cậu…
Hiện tại, tuy tin này vẫn treo trên Hot Search nhưng bình luận bên dưới đều đang thảo luận tác phẩm của cậu khi nào ra, sắp tới cậu có dự án gì mới, vân vân và mây mây.
“Có vẻ không có việc gì…” Lăng Sầm lười biếng nằm trong ngực Lục Kiêu, làu bàu nói.
“Ừ.” Lục Kiêu vừa nhẹ ấn hông Lăng Sầm, tiếng có tiếng không đáp lời cậu.
Lăng Sầm được ấn thoải mái đến dài người thả lỏng thêm, lâu lâu còn thêm chút ý kiến: “Đúng rồi, chỗ đó đó anh, ui ui nhẹ một chút.”
Lục Kiêu ấn tới ấn lui, một hồi cả hai tay chui hết vào trong áo Lăng Sầm, cậu cũng bị anh ấn đến nóng bừng cả người, mụ mụ mị mị tới khi bừng tỉnh thì phát hiện áo quần trên người đã sắp bị cởi sạch.
“Không làm ở sô pha được không anh…?” Cậu cũng không phải kiểu người ngại ngùng mà không dám làm ở đây, chỉ là sô pha hẹp quá, động tác của Lục Kiêu không tiện, cậu thì vẫn còn tay nhũn chân run, không khéo sẽ làm cả hai người ngã lăn ra đất mất thôi.
“Ừ…” Lục Kiêu cũng bị một tiếng của cậu đánh thức thần trí, bất đắc dĩ ngồi thẳng lại. Lăng Sầm chui ra khỏi vòng tay anh, qua loa nhặt áo quần bị Lục Kiêu vứt xuống đất, khoát đại lên người. Uyển chuyển trèo lên giường, vừa nhấn đầu cuối cá nhân hạ màn cửa, vừa nhỏ nhẹ rù quến.
“Chồng ơi, lại đây đi!”
Màn cửa yên lặng rơi xuống, trong phòng một mảnh xuân sắc tràn lan. Lục Kiêu dịch người lên giường thì lập tức có một mỹ nhân bò qua giúp anh cởi áo quần, rồi cũng đem áo quần đang khoác tùy tiện hờ hững trên người cởi ra lần nữa. Lăng Sầm nhẹ nhàng trèo lên người anh, thân mật hôn môi anh rồi mới kề bên tai anh thủ thỉ:
“Chồng ơi, anh giúp em đi…” Mấy ngày này làm nhiều quá, Lục Kiêu nếm được ngon ngọt một lần thì không chịu buông tha cho cậu nữa, cậu cũng ý loạn tình mê, chỉ cần Lục Kiêu muốn thì đều chiều theo anh, bây giờ chưa làm gì đã thấy hai chân bủn rủn.
“Được…” Lục Kiêu cũng khàn giọng đồng ý. Hai bàn tay to của anh tùy ý vuốt ve chơi đùa cơ thể cậu, lòng bàn tay nóng hổi, những vân tay rõ ràng nhẹ nhẹ nặng nặng mà xoa nắn vần vò, từ lưng lên vai, xuống eo rồi lại trượt xuống mông, lúc thì chỉ là mơn trớn dịu dàng, lúc lại dùng sức lớn đến mức Lăng Sầm bị bóp đau mà bật ra một tiếng than, kèm theo tiếng thở dốc mê người, không biết là thật đau hay thật sướng, có lẽ là chịu không nổi hoặc lại muốn thêm. Môi lưỡi của anh cũng phối hợp hôn nhẹ, cắn liếm từ cổ xuống ngực rồi vờn quanh. Trên trên dưới dưới đều chăm sóc đầy đủ không bỏ sót một chút nào, cẩn thận như duyệt binh đánh trận vậy. Lục Kiêu cũng cẩn thận dùng gel bôi trơn chăm sóc chu đáo mặt sau của Lăng Sầm. Lăng Sầm tùy ý Lục Kiêu hưởng dụng cơ thể mình, sau khi mọi thứ đã chuẩn bị chu toàn, chân dài mới co lên, nâng người khóa ngồi lên eo Lục Kiêu, từ từ dung nhập Lục tiểu Kiêu dù không ‘tiểu’ chút nào vào trong cơ thể mình. Đợi đến khi đã vào trọn vẹn, đau đớn cũng đã thích nghi phần nào, hai tay Lục Kiêu mới nắm lấy eo Lăng Sầm, giúp cậu di chuyển lên xuống, lên xuống, xuống lên rồi lại lên xuống, tuần hoàn nhưng lại đầy kích thích.
“A…A…a….a…” Lăng Sầm bị ép buộc đến tận cùng, khóe mắt không nhịn được mà tràn ra nước mắt, giọt lăn xuống hòa cùng mồ hôi, giọt thì vướng lại trên rèm mi, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương, nhưng lại cực kỳ câu dẫn khoái cảm bắt nạt của người khác. Lúc này cảm giác của cậu hoàn toàn khác trước đây, không rõ là khác chỗ nào, thật sự không biết là muốn ngừng lại hay muốn càng thêm nhiệt tình, cậu cảm thấy khoái cảm như ép bản thân đến không thở nỗi, lại không muốn thoát ra, bản thân như rơi vào một không gian khác, trong mắt không còn nhìn thấy rõ xung quanh, chỉ cảm thấy cơ thể tê dại không ngừng chuyển động.
Lục Kiêu nhận ra tiếng gọi tình của Lăng Sầm cũng đã lạc đi, thì cố gắng tỉnh táo hơn, mạnh mẽ nhịn lại, động tác cũng chậm đi. Lăng Sầm hoảng hốt thở dốc một hơi, tầm mắt dần lấy lại tiêu cự, thấy khuôn mặt Lục Kiêu đầy vẻ ẩn nhẫn, vậy mà lại bật cười, chưa thở xong một hơi đã cố ý co rút phía sau đầy ám chỉ. Lục Kiêu lập tức bị kích thích đến mất khống chế, lại vào một vòng lặp lại mới, cả người Lăng Sầm kiềm nén đau đớn lẫn khoái cảm tra tấn đến cả người ửng hồng đầy tình sắc, phủ thêm một lớp mồ hôi nóng hổi, lăn nhẹ men theo từng đường cong gợi cảm, như những giọt sương sớm lăn trên cánh hoa hồng đỏ thẫm mịn như nhung, duy mỹ nhưng không kém phần sắc tình. Tin tức tố mùi hoa hồng của cậu cũng không ngừng lan tràn khắp phòng.
Tận đến khi kết thúc, Lục Kiêu hung hăng ấn người Lăng Sầm xuống, xâm nhập thật sâu, gắn chặt vào kết của Lăng Sầm và thỏa mãn giải phóng bản thân, cậu thở dốc không ngừng, mặt đỏ bừng nhưng cũng không ngăn cản động tác của Lục Kiêu mà ngoan ngoãn thả lỏng đảm bảo anh có thể thuận lợi tiến được càng sâu vào trong kết.
Lăng Sầm nằm úp sấp trên người Lục Kiêu, không còn chút sức nào, thể xác tinh thần đều rệu rã nhưng là một sự rệu rã đầy hạnh phúc. Hai người nằm ôm nhau thật lâu, Lục Kiêu không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve trấn an Lăng Sầm. Mãi cho đến khi hơi thở của hai người đều bình ổn trở lại, anh mới dịu dàng nói:
“Đi tắm rửa đi em.”
Lăng Sầm nghe thấy nhưng thật sự là cậu vẫn còn chưa có sức đâu, không muốn nhấc thân lên chút nào, chỉ muốn chảy dài thành một chiếc bánh mèo luôn cho rồi, qua quýt nói:
“Anh đi trước đi, em muốn nghỉ thêm một