Sau một phút im lặng, Quách Lệ Hoa mới phản ứng mãnh liệt:- Con điền sai số báo danh hả?Tề Quốc Quân lập tức tự trách:- Để tôi kiểm tra lại!Ông cầm điện thoại lên rồi lại đặt xuống:- Đúng vậy! Là Tề Lỗi, đúng vậy.Ông nghe thấy rõ ràng là thí sinh: Tề Lỗi.Quách Lệ Hoa cũng sửng sốt một lúc, sau đó hỏi:- Thế tổng điểm là bao nhiêu?Tề Quốc Quân:- Hình như là ...!hơn 400?Quách Lệ Hoa lại bùng nổ.- Đưa đây!Vừa giật được điện thoại bà bấm lại ngay.Sao có thể được? Chắc chắn là đã có sai sót rồi, con trai bà mà có thể thi được hơn 400 điểm ư? Điều đó là không thể!Lần này bà cũng chuẩn bị đầy đủ, lấy giấy bút ra, vừa nghe vừa viết.Sau đó, tổng điểm là 454, Tiếng Anh thế mà được điểm tuyệt đối!Không nhầm lẫn! Quách Lệ Hoa lại hóa đá, lần này lại trôi qua nửa phút.Bỗng nhiên, bà ngắt cuộc gọi tra cứu điểm thi, ngay lập tức nhấc máy để gọi một số.Tiếng tút tút vang lên, Quách Lệ Hoa tay run cầm bút, bà viết nguệch ngoạc những vòng tròn trên tờ giấy ghi điểm thi.
Ánh mắt của bà cũng thay đổi liên hồi, không ai có thể biết được trong lòng bà đang trải qua sự kinh hãi gì!454 ...!454!Cuối cùng thì bên kia cũng có người trả lời.- A lô...!có phải là thầy Lưu không? Tôi là mẹ của Tề Lỗi....- Đúng! Thầy đã xem kết quả của Tề Lỗi chưa? Ôi, gần đây nó thực sự rất chăm học, đặc biệt là môn Tiếng Anh và tổ hợp môn tự nhiên nó chăm lắm....- Vậy thì không, tôi chưa thấy nó học môn Ngữ văn bao giờ....- Thưa thầy Lưu, tôi muốn hỏi thầy một chút, năm nay trường Nhị Trung mình điểm sàn là bao nhiêu nhỉ?...- Phải, phải! Với thành tích của nó chúng tôi chẳng ham trường trọng điểm.
Nếu đỗ điểm sàn chúng tôi đã hài lòng rồi....- Vâng, vâng...!nhưng bọn trẻ đã thi đỗ trường đó rồi, chúng tôi kiểu gì cũng phải bỏ tiền ra.....- Vậy sao? Đề năm nay khó như vậy ư? ...!Không sao, không sao, dù có dự thính thì chúng tôi vẫn chấp nhận, vì trường trọng điểm với trường bình thường khác xa nhau quá xa....- Vâng vâng! Vậy không quấy rầy thầy Lưu nữa, tạm biệt thầy....Cúp điện thoại, Quách Lệ Hoa vẫn khó có thể thở bình tĩnh lại! Bà nói với Tề Quốc Quân với vẻ mặt mong đợi:- Thầy Lưu nói đề thi năm nay rất khó.
Điểm sàn có thể khoảng 450 điểm.
Giờ vẫn chưa chắc chắn.
Mà khả năng điểm sàn thấp là rất cao!Tề Quốc Quân vỗ đùi một cái mạnh:- Học! Đừng nói điểm sàn thấp, điểm sàn cao cũng phải học!Ông nhìn vào Tề Lỗi:- Con trai, con không cần lo! Bố sẽ cho con số tiền này, dù có đập nồi bán sắt cũng phải cho con đi học trường trọng điểm!Tề Lỗi:...Hai người là cha mẹ...!thì sẽ không biết đỏ mặt sao? Lật mặt nhanh thế mà cũng được hả?Có điều hắn cũng rất ngạc nhiên, tại sao điểm lại cao như vậy nhỉ?Theo dự đoán của hắn, chỉ có điểm Tiếng Anh là không chênh lệch nhiều với điểm thực thế thôi.Hắn dự đoán được 140 điểm, thực tế là điểm tuyệt đối, xem ra khi làm bài thi Tiếng Anh, việc ôn tập ngữ pháp trước khi thi và cẩn thận trong khi làm bài thi đã đóng một vai trò quan trọng.
Thảo nào cô La lại gọi cho hắn.Điểm bài thi tổ hợp tự nhiên cao hơn so với dự đoán của hắn.
Điểm tuyệt đối là 120, thế mà hắn đạt 97 điểm!Về môn Ngữ văn, hắn cứ nghĩ rằng chỉ 40 điểm làm văn, 30 điểm đọc-hiểu, cộng vào được 70 điểm là đã đỉnh lắm rồi.
Không ngờ hắn lại được 104 điểm!Còn về Toán và Chính trị, tuy Toán chỉ được hơn 50 điểm, nhưng đã rất tốt rồi.
Phải biết là hắn chưa ôn chút nào luôn!Đang suy nghĩ, đột nhiên hắn nghe thấy giọng nói tức giận của hàng xóm Dương Đại Cường vang lên.- Thằng khốn nạn, tao đánh chết mày cái đồ phá hoại! Yêu đương gì mà được được hơn 200 điểm? Tao phải đập gãy chân mày!Rồi xong, Dương Kim Vỹ lại gặp họa rồi.Haizz! Tề Lỗi thở dài, vận mệnh mỗi người đúng là khác xa nhau