Thư phòng sau đó không còn bất cứ âm thanh gì, chỉ còn mỗi tiếng hít thở là có thể nghe được rõ ràng.
Ánh mắt đầu tiên là kinh ngạc, rồi thì gương mặt dần tái xanh, Tào Cẩn Du cau mày nhìn Tào Thanh Thiển, nàng lại không chút trốn tránh, đối mắt với Tào Cẩn Du.
Thời gian từng giây từng khắc trôi qua, lấy hết can đảm nói ra câu đấy với tỷ tỷ nhưng không hề khẩn trương, nghĩ đến lúc Lộ Ảnh Niên đối mặt với Lộ Văn, Tào Thanh Thiển cũng theo đó mà quật cường không chùn bước, khoé môi bất giác nhấc câu.
Nhìn gương mặt Tào Thanh Thiển biểu cảm biến hoá, Tào Cẩn Du mấp mái môi, ánh mắt ngưng trệ nhìn nàng, sau một lúc thì thở ra một hơi ngao ngán: "Câu nói vừa coi như chị chưa từng nghe thấy."
Dừng một lát, nhìn xem Tào Thanh Thiển nhướn mi khó hiểu nhìn mình, bà tiếp tục nói: "Chị thấy Tiểu Trần cũng không tồi, mấy ngày nữa......"
"Tỷ!" Trực tiếp đánh gãy câu nói của Tào Cẩn Du, trong mắt bà hình như không để tâm những gì nàng vừa nói, Tào Thanh Thiển hít vào thật sâu: "Tiểu Trần đúng không tồi, nhưng cũng là nam nhân.......!Chẳng lẽ chị muốn em không màn hạnh phúc bản thân mà tuỳ tiện kết hôn với ai đều được?"
Nét mặt càng thêm khó coi, vài bước đã đến trước mắt nàng, Tào Cẩn Du lưu loát, ngữ điệu thanh lãnh: "Em phải nhớ kỹ, em là Tào Thanh Thiển, là người của Tào gia, tương lai của em còn rất rộng mở, chẳng lẽ chỉ vì ý tưởng lệch lạc của em mà huỷ đi tiền đồ của bản thân?"
Lắc đầu, Tào Thanh Thiển nhìn thẳng vào mắt bà, cắn môi, trầm mặc vài giây, chậm rãi nói: "Nếu vì sự nghiệp danh vọng mà không thể cùng người mình thích ở cùng nhau, em thà rằng.......!không cần tiền đồ."
"Em......" Sửng sờ, không nghĩ tới Tào Thanh Thiển sẽ nói ra một câu thế này, Tào Cẩn Du ngực kịch liệt phập phồng, gương mặt nghiêm nghị nỏi lên tức giận tột độ: "Em sao lại có thể nói ra những lời không chút trách nhiệm như vậy!"
"Không có, không phải không trách nhiệm." Đến lúc này thì, Tào Thanh Thiển đối mặt với tỷ tỷ, không nửa điểm cảm xúc, nhưng đâu đó vẫn cảm thấy thực áy náy chột dạ, rốt cuộc muốn nói cho bà biết người mà nàng thích chính là Lộ Ảnh Niên.
Mà điều này, nàng vô luận thế nào đều không muốn tỷ tỷ mình biết được.
Thích nữ nhân, cũng thích nữ nhi của tỷ tỷ, đây là hai việc hoàn toàn không thể hướng chung một đích đến.
"Tỷ! Nếu lúc trước, ba bắt tỷ phải lấy một người đàn ông khác, cũng là vì muốn chỗ đứng của tỷ vững chắc cùng thăng tiến trong giới chính trị, mà người tỷ thích lại chính là tỷ phu, chị sẽ đồng ý thoả hiệp sao?" Nghiêng đầu, ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh sáng vào ngày đông vẫn không ấm hơn chút nào, lại bị buộc vào bầu không khí ảm đạm ở thư phòng, thực khiến nàng tưởng niệm đến cái ôm ấm áp của Lộ Ảnh Niên.
"Chuyện này không giống." Lạnh lùng bỏ lại một câu, thần sắc thoáng hoà hoãn một chút, Tào Cẩn Du lại mím môi, tiếp tục nói: "Tỷ phu của em là nam nhân, lại nói, chị cũng không cần phải dựa vào người khác mới có thể có chỗ đứng riêng cho mình."
"Em cũng không cần dựa dẫm vào đàn ông.......!Sự nghiệp của em cũng sẽ không gặp bất cứ trở ngại gì." Tào Cẩn Du vừa dứt lời, Tào Thanh Thiển liền thuận miệng tiếp theo một câu, quay đầu lại, nhìn nét mặt của tỷ tỷ toàn là bất đắc dĩ: "Đây là chuyện vô pháp thay đổi, em không thích nam nhân, cho nên...!tỷ không cần phải ép em nữa, em sẽ không kết hôn."
"Em....." Công việc vẫn luôn rất bận, nhưng Tào Thanh Thiển luôn nằm trong sự quan tâm của bà, trong lòng Tào Cẩn Du, bà rất mực yêu thương đứa em gái này, so với Lộ Ảnh Niên, chỉ hơn chứ không kém, mà đối với hiểu biết về nàng, bà thực sự còn hiểu nữ nhi của bà hơn.
Lúc này nhìn bộ dáng nàng cắn môi ánh mắt vô cùng kiên định, giây lát cũng không biết phải nói gì cho tốt, há miệng thở dốc rồi lại im lặng.
Người của Tào gia luôn là những người nghiêm túc cương trực, Tào Cẩn Du tính tình cũng vì bị ảnh hưởng từ phụ thân Tào Trà, vừa nghe Tào Thanh Thiển nói không thích nam nhân, tự nhiên sẽ không thể nào chấp nhận được, chỉ là sau khi nghe nàng phân trần, quả thực bà cũng không muốn bức ép em gái mình.
Cứ như vậy mà đi qua đi lại trước mặt Tào Thanh Thiển, thần thái khi thì nghiêm nghị khi thì sắc bén, lúc lại không biết phải làm sao.
Không biết qua bao lâu, bà rốt cuộc dừng lại, xoay người dùng ánh mắt hàn phong lạnh lẽo trừng nhìn Tào Thanh Thiển: "Người em thích, là Ngôn Lặc Ninh?"
Mi chợt run lên, đã lâu lắm rồi không nghe ai nhắc tới Ngôn Lặc Ninh, nghĩ đến người này nàng chỉ vốn xem như bạn tốt, rồi đến người mà nàng không thể nào rời xa được.
Tào Thanh Thiển thần sắc cuối cùng cũng có chút biến chuyển, ánh mắt trong suốt như làn nước càng thêm vài phần mơ hồ.
"Quả nhiên là cô ta." Lấy quan điểm sống thường ngày của Tào Cẩn Du, đương nhiên sẽ không nghĩ đến việc em gái mình thích thượng nữ nhân, cũng không thể nào biết được gúc mắt giữa ba người các nàng, cứ như vậy mà trực tiếp phỏng đoán.
Bà đảo bước đến cạnh bàn sách, đầu ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, lần nữa xoay người liếc nhìn Tào Thanh Thiển: "Em cùng cô ta không thích hợp, đừng nói chi là giới tính, tính cách cũng không, không cần phải khiến chị mệt mỏi thêm nữa."
Bình ổn tâm tình, nghe tỷ tỷ nói vậy, Tào Thanh Thiển thiệt dở khóc dở cười: "Tỷ, chị hiểu lầm rồi, em cùng Ngôn Lặc Ninh chỉ là......"
"Em đừng nói nữa, thái độ em vừa rồi, em còn nói không thích cô ấy, em nghĩ muốn lừa ai vậy?" Thở dài lại bước tới trước mặt nàng, dừng bước, Tào Cẩn Du trầm ngâm rồi tiếp tục nói: "Thanh Thiển! Em vẫn luôn là người không phải khiến chị lo lắng."
"Tỷ! Em cùng Ngôn Lặc Ninh thực sự không có loại quan hệ chị vừa nghĩ." Nhăn mi, nghĩ đến vạn nhất tỷ tỷ đoán ra được nàng cùng Lộ Ảnh Niên không biết sẽ dẫn đến hậu quả thế nào, Tào Thanh Thiển thở dài: "Chị không cần loạn tưởng."
"Không phải cô ta thì là ai?" Tào Cẩn Du đanh mặt: "Em sau thời gian làm việc đều không thấy kết giao với bất cứ ai, không phải Ngôn Lặc Ninh thì còn ai nữa?"
"Em........" Há mồm, đã lấy hết can đảm nói ra việc mình thích nữ nhân rồi, cho nên không làm sao mà nói ra được chuyện mình thích Lộ Ảnh Niên, Tào Thanh Thiển chần chừ một lúc rồi lắc đầu: "Không ai cả."
"Không có ai?" Thực sự choáng váng với nàng rồi, Tào Cẩn Du mặc dù không tin những cũng không truy vấn: "Cũng tốt! Vậy em có thể thử tiếp xúc với Tiểu Trần xem sao, Tiểu Võ cũng được, mặc dù nó hiện tại không thể trở về nước, nhưng mỗi lần gọi điện thoại cho chị, đều sẽ hỏi thăm đến em, Tiểu Võ thực ra