Edit: TsuShu. Beta: Akiko Chono.
Quán rượu Tuý Tâm, khu ổ chuột, trấn Hồng Diệp.
Lúc này Thần Vực là vào ban ngày, đa số người chơi hiện tại đều đã đi đánh quái thăng cấp cho nên bên trong quán rượu rất vắng vẻ.
Tại quầy bar trong quán rượu Tuý Tâm có hơn mười người mặc trang bị cao cấp, những người đàn ông toàn thân tràn ngập khí chất sát phạt tụ tập một góc quầy, ánh mắt sắc bén như rắn độc vậy, khiến cho những người xung quanh vì kinh hãi mà rời đi rất nhanh. Tuy quán rượu lớn như vậy, cuối cùng người lưu lại cũng chỉ có NPC cùng đám người thần bí ấy.
Trong số đó có một tên nam tử mày rậm ngồi bên rìa, nhìn sơ một chút liền biết đây là Thiết Kiếm Cuồng Sư – người dẫn đầu Võ Lâm Minh ngày trước. Bất quá lúc này trên người hắn đã không có huy hiệu công hội Võ Lâm Minh, chứng tỏ hắn giờ đã không còn là người của Võ Lâm Minh nữa rồi.
“Thiết Kiếm, lần này cậu làm rất khá. Nhờ có cậu mới có thể khiến Phong Vân Vô Hủy làm chuyện tôi muốn làm. Sau này khi trở về tôi nhất định sẽ ghi công này của cậu. Chỉ cần cậu bây giờ ở trấn Hồng Diệp cố gắng nhiều hơn, sớm muộn gì cậu sẽ có thể trở thành thành viên vòng ngoài của Minh Phủ, giống như Tuyệt Nhiên vậy.” Nam Lang ngồi ở vị trí đầu não nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư mà buông lời tán dương.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cảm ơn ngài Nam Lang dẫn dắt, tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức hoàn thành tất cả nhiệm vụ cách tốt nhất mà tổ chức giao cho.” Thiết Kiếm Cuồng Sư cung kính nói, vẻ mặt mừng như điên.
Từ khi Tuyệt Nhiên tiến cử hắn với Nam Lang, Thiết Kiếm Cuồng Sư phát hiện hóa ra hắn trước kia căn bản là ếch ngồi đáy giếng, không biết nước sông Thần Vực rốt cuộc sâu bao nhiêu. Ích lợi bên trong Thần Vực thật sự quá lớn. Nếu như không phải hắn cùng tổ chức Minh Phủ tiếp xúc, căn bản chẳng thể biết được bí mật động trời ấy.
Khi Thiết Kiếm Cuồng Sư biết được bí mật, liền ngây dại tại chỗ, hắn còn cho là mình nghe lầm. Cuối cùng phải hao phí hơn mười phút, hắn mới miễn cưỡng tiếp nhận được cái bí mật vừa mới khiế hắn sợ hãi, đồng thời cũng vui mừng khi mình có thể rời khỏi cái Võ Lâm Minh không đáng nhắc tới kia, ôm lấy bắp đùi Minh Phủ.
Khi Thiết Kiếm Cuồng Sư đã biết cái bí mật kia rồi, nhất thời giật cả mình.
Thần Vực căn bản không phải để các công hội bất nhập lưu như bọn họ trà trộn vào, coi như là công hội tam lưu cũng có lúc phải tan thành tro bụi. Chỉ có thể là những công hội nhị lưu nắm giữ nội tình quan trọng mới có tư cách tranh đấu. Nếu như có thể trở thành thành viên vòng ngoài của Minh Phủ, sinh hoạt trong tương lai nhất định không buồn không lo, một năm thu nhập vài triệu điểm tín dụng chỉ là việc nhỏ, mấu chốt là ở hiện thực liền được hưởng địa vị và quyền thế, so sánh với các đại lão trong tập đoàn thành thị cũng không khác là bao, đó chính cái mà hắn mơ ước tha thiết.
“Trước tiên chúng ta đi nói về vấn về đối phó với Dạ Phong đi. Hiện tại đã có Phong Vân Vô Hủy bôi đen hắn, Dạ Phong sớm muộn cũng sẽ thân danh bại liệt. Bước tiếp theo chính là khiến mối quan hệ của hắn cùng Bạch Khinh Tuyết tan nát. Cuối cùng cho hắn một kích trí mạng, làm cho hắn mãi mãi biến mất khỏi Thần Vực.”
Nhớ tới ngữ khí phách lối của Thạch Phong, hai mắt Nam Lang không khỏi nhíu lại, cái nhìn sắc bén hoàn toàn bộc lộ. Hắn hận hiện tại không thể đi giết chết Thạch Phong ngay lập tức. Bất quá Phong thiếu đã hạ tử lệnh, còn phái thêm một tiểu đội Minh Thần Vệ đến hỗ trợ hắn, cũng chỉ có thể chậm rãi đùa chơi Thạch Phong tới chết cho hả giận.
Lúc này, Tuyệt Nhiên người luôn im lặng đột nhiên mở miệng nói: “Làm cho quan hệ giữa Thạch Phong với Bạch Khinh Tuyết tan vỡ rất đơn giản. Thế nhưng đối phó với hắn, qua video vừa truyền tới, mọi người rõ ràng cũng thấy đi, chỉ vài trăm người căn bản không thể nào cầm chân Dạ Phong. Lực công kích khủng bố như vậy, ai có thể chịu nổi cơ chứ? Lần đầu tôi giao chiến cùng hắn cũng chỉ có thể đỡ vài chiêu là cùng. Hiện tại nếu giáp mặt, chỉ sợ cả tôi cũng không có cơ hội trốn thoát. Giao thủ chính diện càng chịu không nổi quá ba chiêu.”
“Nếu như muốn đối phó với Thạch Phong, tối thiểu cũng phải cần mười cái cao thủ cấp đỉnh phong mới vây công nổi. Mà chúng ta đâu phải có nhiều cao thủ như vậy?”
“Điểm này đương nhiên tôi hiểu rõ. Đó cũng chính là lý do mà chúng ta cần đối phó Thạch Phong, hắn hắn nắm giữ vật phẩm cấp Sử Thi, tất nhiên thực lực sẽ rất kinh người. Nhưng cậu cũng đừng vì vậy mà hạ mình trước hắn. Cùng lắm hắn cũng chỉ giết chết một đám rác rưởi của Võ Lâm Minh thôi, so với hắn, Minh Thần Vệ mặc dù không thể làm tốt như Dạ Phong, thế nhưng cũng có thể làm được, khác biệt duy nhất chính là lực công kích mạnh mẽ, chỉ so kỹ thuật thì Minh Thần Vệ mạnh hơn Dạ Phong nhiều lắm.”
“Và vì để chắc ăn, Phong thiếu còn đặc biệt