Giết chết tất cả người Võ Lâm Minh, xem như kết xuống thù lớn cùng Võ Lâm Minh, bất quá Thạch Phong không có hối hận.
Cho dù hắn quay đầu rời đi, người Võ Lâm Minh sẽ không bỏ qua hắn, còn không bằng hiện tại làm suy yếu xíu thực lực của Võ Lâm Minh, lần sau gặp được cũng sẽ nhẹ nhõm một chút.
Chứng kiến mấy món trang bị rơi xuống trên mặt đất, Thạch Phong không để ý đến mọi người khiếp sợ cùng tò mò, đi tới thu trang bị vào, những vật này cũng có thể đền bù tổn thất một chút tiền mua mạng.
“Ơ, đây không phải là Kỵ Sĩ Trường Kiếm sao.” Thạch Phong phát hiện trong những trang bị này còn có hai món trang bị Thanh Đồng, một món trong đó chính là vũ khí Thanh Đồng của Thiết Kiếm Cuồng Sư, chỉ sợ Thiết Kiếm Cuồng Sư ở nghĩa địa đã tức hộc máu đi.
Kỵ Sĩ Trường Kiếm là vũ khí tốt nhất trong số những trang bị Thanh Đồng level 4, ở trong Thần Vực, vũ khí và trang bị của MT, nếu si với trang bị cung cấp thì giá cả sẽ đắt hơn một chút, hiện tại Kỵ Sĩ Trường Kiếm giá trị ít nhất 10 ngân tệ, cộng thêm một món bố giáp Thanh Đồng khác level 3 cùng vài món trang bị bình thường.
Thạch Phong phát hiện hắn lại không có có tổn thất, ngược lại kiếm lời một hai ngân tệ…
Vào lúc Thạch Phong rời đi nơi này, ánh mắt các người chơi trên đường phố cũng thay đổi, trong ánh mắt đều lộ vẻ tham lam.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể ung dung giết chết cao thủ Thiết Kiếm Cuồng Sư, lại một chiêu giết ngay lập tức vài người chơi tinh anh, muốn nói trên người không có trang bị cực phẩm, quỷ đều không tin, huống chi Thạch Phong bây giờ tên đỏ thẫm.
Tên đỏ nếu như bị giết chết, trừng phạt tử vong gấp đôi, mà Thạch Phong giết nhiều người chơi như vậy, nếu chết đi, ít nhất phải rơi xuống ba bốn trang bị, cho dù bị vệ binh giam giữ một hồi thì thế nào, có thể so với trang bị cực phẩm sao?
Một tay mơ muốn trở thành cao thủ, trang bị tốt ắt không thể thiếu, xử lý Thạch Phong liền có cơ hội trở thành cao thủ, tại sao không làm, chẳng lẽ cam tâm tầm thường sao.
“Làm sao rồi, các người cũng muốn tìm tôi gây sự?” Thạch Phong nhìn khắp bốn phía, cười lạnh một tiếng, loại cảm giác ở chỗ sâu trong chỗ vạn quân, hắn đã khá lâu không có cảm nhận được.
Mọi người bị Thạch Phong ánh mắt lạnh như băng trừng một cái, cũng không khỏi lui về phía sau, ai cũng không có can đảm ra tay trước, đều đang chờ những người khác xuất thủ trước, rồi lại nhân cơ hội hái đào.
“Đều tránh ra cho ta, Dạ Phong là bạn của Thích Khách Liên Minh bọn này, ai tìm hắn để gây sự, chính là gây khó dễ với Thích Khách Liên Minh.”
Lúc này Thứ Tâm mang theo hơn mười người thủ hạ từ trong đám người mở ra một con đường, đi về phía Thạch Phong.
Người chơi muốn đánh chết Thạch Phong nghe thấy Thứ Tâm nói như vậy, đều lắp bắp kinh hãi.
Thạch Phong này rốt cuộc là ai, không chỉ có thực lực mạnh mẽ, còn khiến Thích Khách Liên Minh che chở như thế.
Thích Khách Liên Minh ở trấn Hồng Diệp là ai ai cũng biết, công hội nhị lưu duy nhất ở trong trấn Hồng Diệp, thành viên công hội trải rộng cả vương quốc Tinh Nguyệt, bất quá chủ lực vẫn là ở trong khu vực thành Bạch Hà, căn bản không phải công hội khác có thể so sánh.
Nếu trở thành địch của Thích Khách Liên Minh, vậy thật đúng là muốn xóa nick luyện lại rồi, bởi vì Thích Khách Liên Minh này đây nổi tiếng vì ám sát, cảm giác bị một đống thích khách bất kể lúc nào cũng chằm chằm vào, chỉ suy nghĩ một chút đều cảm thấy run rẩy bất an.
Có Thích Khách Liên Minh ra mặt, các người chơi tự nhiên không dám có ý đồ với Thạch Phong nữa, đã không mò tới ích lợi gì, mọi người đều hết thảy giải tán.
“Cám ơn.” Thạch Phong nói lời cám ơn với Thứ Tâm.
“Ây, với thực lực của Dạ Phong anh đây, cho dù tôi không đến, e bọn họ cũng không có cách nào bắt anh, tôi chẳng qua là biết thời biết thế mà thôi.” Thứ Tâm chắp tay bội phục nói: “Hôm nay anh Dạ Phong thật đã để cho tôi mở rộng tầm mắt, tôi ngay cả nghĩ muốn đánh chết Thiết Kiếm Cuồng Sư đều rất khó, không nghĩ tới thân thủ anh Dạ Phong lợi hại như vậy, hai đến ba lần liền giết chết Thiết Kiếm Cuồng Sư.”
“May mắn mà thôi.” Thạch Phong cười nhạt một tiếng.
“Dạ Phong anh thật đúng là khiêm tốn, bất quá có một việc, làm cho anh em bọn tôi có chút không rõ, vì lý do gì mà anh Dạ Phong giết người chơi ở khu vực an toàn, vệ binh cũng không tìm anh gây phiền chứ?” Thứ Tâm mơ hồ đã đoán được, nhưng mà vẫn không cho rằng Thạch Phong có thể làm được nhanh như vậy.
“Không có gì, tôi vừa làm xong một nhiệm vụ, đã là quý tộc trấn Hồng Diệp, cho nên mới có được đặc quyền như thế.” Thạch Phong không có giấu diếm, hắn biết rõ cũng che giấu không được, dứt khoát nói ra một phần sự thật, còn bí mật về Liệp Ma Nhân, vẫn nên giấu đi một chút, bằng không cũng quá mức chói mắt, đưa tới phiền toái không cần thiết.
Nghe được Thạch Phong vừa nói như vậy, trong lòng Thứ Tâm vẫn lộp bộp một tiếng, không tưởng tượng nổi nhìn về phía Thạch Phong.
Hễ là vì danh vọng trấn Hồng Diệp, bọn họ đã không biết mất bao nhiêu công sức, cũng mới lấy được 10 điểm danh vọng, cho dù hội trưởng Tinh Hà Vãn Tích của công hội nhất lưu Liên Minh Tinh Hà, cũng là mới