Một đợt sóng người cuộn trào mãnh liệt đến sân bóng rỗ chỉ để xem hai người thi đấu, một cái là Ngôn Thanh Nhiên bình tĩnh, một cái là Triệu Phàm gây rối.
"Ôi chao, các ngươi nói thử xem người nào sẽ có tỷ lệ thắng lớn hơn?" Những lời này hỏi ra cũng chính là tiếng lòng của các học sinh, các nàng đều cảm thấy Triệu Phàm có tỷ lệ thắng cao hơn một chút.
Nổi danh trong trường học là tính toán tài tình Sở Yên lập tức ngửi ra mùi cơ hội kiếm tiền! Lập tức bày ra cái lôi đài, sau đó bồi dẫn nhượng các bạn học bắt đầu cá cược, rất nhiều bạn học đặt cược cho Triệu Phàm thắng, ở trường học quý tộc này thứ học sinh không thiếu được chính là tiền.
Sở Yên đương nhiên là chủ tọa mở ra, mặt mày rạng rỡ nhìn đống tiền trước mắt này, cười thực sự rất là vui.
Sở Yên ánh mắt nhìn Triệu Phàm, chỉ hy vọng Triệu Phàm thắng được, giúp nàng nhiều ít cũng kiếm được tiền!
Giữa hai người đều đã bắn tóe ra tia lửa.
Mộ Dung Tử cũng vội vã chạy tới nhìn xem, liền nhìn thấy Ngôn Thanh Nhiên đang bình tĩnh ung dung đứng ở đó.
Tức giận giậm chân xuống đất, Ngôn Thanh Nhiên thối này thật không biết xấu hổ, bây giờ là lúc nào mà lại bình tĩnh như vậy! Trong lòng bối rối, suy nghĩ chờ Ngôn Thanh Nhiên nếu như bị mất mặt thì phải làm như thế nào để cứu cô đây?
Đột nhiên phục hồi tinh thần lại, nàng vừa rồi mới suy nghĩ cái gì a! Nàng rõ ràng chính là đến để xem và chê cười Ngôn Thanh Nhiên mà!
Trọng tài thổi một hồi còi, Ngôn Thanh Nhiên nhanh chóng cướp được bóng, cố sức như vậy ném đi, toàn trường khiếp sợ.
Triệu Phàm như thế nào còn ngây người ở đó, con mẹ nó phát sinh chuyện gì?
Thêm một tiếng còi nữa vang lên! Ngôn Thanh Nhiên ghi điểm, toàn trường bỗng nhiên tĩnh lặng đến nổi một cây kim rớt xuống cũng có thể nghe thấy...
Vừa rồi mới phát sinh chuyện gì? Mẹ nó chỉ vọn vẹn vài phút thời gian mà Ngôn Thanh Nhiên liền biến thành người khác?
Rất nhanh Lạc Chanh Manh kích động lớn tiếng gọi, Ngôn Thanh Nhiên thật sự quá soái!
Mộ Dung Tử vừa rồi mắt cũng không nháy mà dõi theo nhìn Ngôn Thanh Nhiên, Ngôn Thanh Nhiên vương bát đản này cư nhiên lại soái một cách cao độ!
"Tích Triều, Ngôn Thanh Nhiên này thật đĩnh soái, ngươi nên suy nghĩ một chút!" Cố hội trưởng cũng có hơi chút để ý đến Ngôn Thanh Nhiên.
Dung Tích Triều bị âm thanh Cố Tư Huyền kéo hồn về, hai bên tai hồng đốt tới trong đầu nàng...!Nàng cư nhiên lại hứng thú xem cái tên lưu manh kia đến phát ngốc? Buồn cười.
Triệu Phàm khó có thể tin, an ủi chính mình vừa rồi chỉ là ngoài ý muốn, kế tiếp lấy lại tinh thần đánh cũng không thành vấn đề.
Tiếng còi lần thứ hai vang lên, quá trình kế tiếp Triệu Phàm cả người