Triệu Phàm chỉ là cảm thấy nhân sinh ngày hôm nay thật là đen đủi, hắn từ người được mọi người sùng bái là nam thần bây giờ lại biến thành cái nam thần kinh bị mọi người cười nhạo!
Hận thời gian không thể quay ngược lại, nếu có thể hắn kiên quyết sẽ không tuyên chiến cùng Ngôn Thanh Nhiên, là tên vương bát đản nào dám nói với hắn là Ngôn Thanh Nhiên sẽ không biết chơi bóng rổ! Giả dối! Gạt chết hắn! Hại hắn mất một đời anh danh!
Từ hôm nay trở đi, thứ tự trên bảng nam thần ở trường học đã được thay đổi ngoạn ngục, danh xưng đệ nhất Triệu Phàm bị chen xuống phía dưới, Ngôn Thanh Nhiên cư nhiên đứng vọt ở đầu bảng.
Sở Yên bị thua thê thảm, trong lòng ghi hận cho Ngôn Thanh Nhiên cùng với Triệu Phàm! Triệu Phàm này quá vô dụng! Hại nàng bồi nhiều như vậy!
Ngôn Thanh Nhiên tại thời điểm mở màn còn nghĩ là hắn không biết chơi bóng rổ, nghe được Lạc Chanh Manh còn quan tâm dò hỏi, nghĩ tới đây là một cái cơ hội tốt để kiếm tiền, cả đám liền ngu si vội vã đưa tiền cược mà kết quả không thành, khiến cho các nàng thật sự ngượng chết!
Khi nghe xong tin này Lạc Chanh Manh cầm tất cả tiền của chính mình vài năm này tích cóp đặt cược cho Ngôn Thanh Nhiên, Lạc Chanh Manh trong nhà cũng là có tiền, ủng hộ cho Ngôn Thanh Nhiên chính là đạo nghĩa không thể chối từ, lập tức bản thân lần này thắng được cả đống tiền.
Mộ Dung Tử cũng là muốn tham gia náo nhiệt, vốn dĩ nàng cũng là không ôm mong muốn gì, nhưng mà thôi kệ, dù sao cũng phải ủng hộ một chút, không nghĩ tới cuối cùng lại khiến chính mình bất ngờ.
Không ít bạn học đều dùng tất cả tài sản của mình đặt cược cho Triệu Phàm, nhưng mà nhìn kết quả mà xem, từ hôm nay trở đi Triệu Phàm chính thức đã trở thành địch thù của đại đa số bạn học, đừng đùa, trong nhà mặc dù có tiền nhưng tiền cũng không là rác mà quăng qua cửa sổ như vậy a! Triệu Phàm cái tên vương bát đản này chỉ trong một chút hại các nàng đều thua trống trơn, ai không hận mới là lạ, chỉ còn kém một chút là không có vây quanh hành hung Triệu Phàm.
Dung Tích Triều cùng Cố hội trưởng đi xem náo nhiệt, không sợ gây ra chuyện lớn mà còn thật nhập tâm vào nó, các nàng một người đặt cược cho Triệu Phàm, một người đặt cho Ngôn Thanh Nhiên, sau khi xong việc thì mặt Dung Tích Triều hoàn toàn đen.
Nhìn Cố Tư Huyền cười phi thường càn rỡ lại còn trước mặt nàng đếm tiền, cái loại cảm giác này, thật là...!Trong lòng ấn tượng với Triệu Phàm lập tức liền tan biến.
Ngôn Thanh Nhiên hài lòng vô cùng, buôn bán lời một chút tiền, cảm giác này không sai, sờ sờ quần áo ướt nhẹp trên người, chuẩn bị rời khỏi đây đi thay quần áo thuận tiện tắm rửa.
Thật nhiều bạn học nữ hai mắt bốc lên hồng tâm nhìn theo bóng lưng Ngôn Thanh Nhiên rời đi, Lạc Chanh Manh tựa như một cái đuôi nhỏ lạch bạch đi theo phía sau.
Mộ Dung Tử cảm thấy Lạc Chanh Manh thực chướng mắt.
Triệu Phàm trực tiếp xám xịt chạy trốn, chỉ sợ bị người khác bắt lại cười nhạo vào mặt.
Dung Tích Triều xoay người rời khỏi, khẽ thở dài một cái.
Ngôn Thanh Nhiên a, cái tên Ngôn Thanh Nhiên này cùng với hình dáng của cô càng ngày càng rõ ràng trong lòng