Ngày thứ hai Ngôn Thanh Nhiên dậy thật sớm ăn điểm tâm sau đó theo lão gia tử đánh đánh thái cực quyền, lão gia tử thực thoả mãn bởi vì Ngôn Thanh Nhiên lại biết đánh thái cực quyền, mà lại đánh thuần thục còn hơn so với hắn đã đánh vài chục năm.
Liên tục tán thưởng Ngôn Thanh Nhiên càng ngày càng ưu tú, xong sau đó lão gia tử có việc ra ngoài, trong nhà người người đi làm, ai nên làm gì cũng đều đã đi làm.
Ngôn Thanh Nhiên đột nhiên nhớ tới việc tối hôm qua Lục Lưu Ly nhắc cô làm, mà do ngày hôm qua thực sự quá mệt mỏi cho nên liền nằm xuống đã ngủ.
Cầm lấy điện thoại di động mở ra Weibo, tạo một cái tài khoản chứng thực sau đó tiện tay chụp một tấm ảnh uống trà sau đó viết trạng thái "Ta là Ngôn Thanh Nhiên, mong được chỉ giáo nhiều hơn." Ngôn Thanh Nhiên còn thêm cái icon mặt cười rồi trực tiếp đăng lên.
Gọi điện thoại cho Lục Lưu Ly báo cáo xong cúp điện thoại, sau đó cũng không tiếp tục chơi điện thoại, chỉ cầm một quyển sách ở trong tay chậm rãi nhìn.
Ánh sáng mặt trời nhàn nhạt chiếu ở trên người Ngôn Thanh Nhiên, áo sơmi màu trắng, quần đen tây trang, chân đeo một đôi giày màu trắng, chân thon dài bắt chéo, cứ như thế thảnh thơi nằm ở trên ghế đọc sách.
Lục Lưu Ly mở ra Weibo, tra được tài khoản mới của Ngôn Thanh Nhiên sau đó lập tức chia sẻ ảnh "Thỉnh các đại gia duy trì yêu thích Thanh Nhiên của chúng ta nha~" với một cái icon nghịch ngợm.
Chỉ với một dòng trạng thái này mà kích thích hàng ngàn lượt bình luận sôi nổi.
"Thiên ơi, nam thần của ta có Weibo!"
"Không nghĩ tới Bàn tay vàng là người đại diện của nam thần!"
"Điện hạ mới mở tài khoản Weibo, nhanh đi quan tâm..."
"Hảo soái! Tại sao lại mê người như vậy~ "
"Thiếu niên này là ai a, lớn lên thật là đẹp mắt."
Dòng trạng thái Weibo này mới phát ra mười phút mà đã thu hút được hơn một vạn bình luận khen thưởng, tính thêm những bình luận khác cũng đã hơn ba bốn vạn.
Fan trên Weibo của Lục Lưu Ly tích lũy mấy năm nay đều đã lên tới con số mấy chục triệu, nên chỉ cần phát một dòng trạng thái như thế đã đưa tới rất nhiều người xem.
Sôi nổi bình luận về thiếu niên này rất đẹp trai, quả thực chính là một cổ Thanh Lưu* trong giới giải trí, đều tự hỏi bao lâu rồi mới có thể nhìn thấy.
(*Thanh Lưu: một huyện ở bên Trung, rất đẹp.)
Các fan của Ngôn Thanh Nhiên y như tìm được một thần tượng tâm đắc, ai ai cũng đều theo dõi Weibo hai người, thầm mong đến ngày Ngôn Thanh Nhiên xuất đạo.
Kế tiếp trên Weibo, những tiêu đề hot đều luôn là đề tài về Ngôn Thanh Nhiên.
"Rất tốt, hiện tại bước đầu tiên đã làm xong, chỉ còn chờ hắn từ Kinh Đô trở về." Lục Lưu Ly nhìn màn hình di động hơi hơi thở dài, tay chạm đến người trên màn hình di động, trong lòng tưởng niệm lại quay cuồng.
"Ngôn Thanh, Ngôn Thanh.
Ta rất nhớ ngươi a, ta mệt mỏi quá ngươi biết không, ngươi không còn ở đây ta cảm thấy thế giới này thật trống rỗng" Lục Lưu Ly trong mắt tràn đầy thâm tình cùng bi thương, mê luyến nhìn người trên điện thoại.
Chỉ thấy trên màn hình là nữ tử nghiêng nước nghiêng thành, ánh mắt tồn tại nhàn nhạt buồn rầu, môi mỏng thoáng mím, một thân váy màu xanh tao nhã, nhìn thoải mái cực kỳ, cảnh đẹp ý vui, nữ tử ôn nhu hào phóng.
Hình ảnh trong đầu lại hiện lên ngày đó, vì đóng phim nên Ngôn Thanh phải nhập tâm thành vai diễn buồn rầu, khi đó Ngôn Thanh rất đẹp, thực mê người.
Khi đó Ngôn Thanh đã không hề nằm trong dữ liệu mà chen chân vào trong lòng Lục Lưu Ly, khiến cho nàng cam tâm tình nguyện ẩn dấu bản thân mà đi theo bên cạnh cô.
Di động bên trong Lục Lưu Ly đều là ảnh chụp Ngôn Thanh, nàng sợ Ngôn Thanh phát hiện sau đó sẽ chán ghét nàng, cho nên nàng luôn giấu chuyện này, Ngôn Thanh đều luôn đem nàng xem như bạn tốt, không nghĩ tới chính mình đối với cô là có loại tình cảm khác.
Ngày đó khi biết xu hướng tình dục của Ngôn Thanh, Lục Lưu Ly trong lòng nổi lên sóng lớn, một đợt sóng lớn này quả thực muốn đem nàng bao phủ.
Kinh hỉ tới quá nhanh, đả kích cũng lập tức mà đến.
Trong lòng Lục Lưu Ly nồng đậm tưởng niệm, cũng chỉ có thể ký gửi tại ảnh chụp, nàng còn không kịp biểu đạt tấm chân tình này mà nó đã theo gió phiêu tán.
Viền mắt không kềm nổi ẩm ướt, trong lòng chua xót nhượng nàng đỏ mắt.
Cô độc trong phòng, chỉ có một mình nàng, ôm di động bất lực tan nát cõi lòng.
Bên kia Ngôn Thanh Nhiên đọc sách một hồi lâu sau đó tứ ca Dương Cảnh Niên nói sẽ đem cô đi chơi bóng rổ.
Hiện tại Dương Cảnh Niên đã chơi với đệ đệ đến mệt, Dương Cảnh Niên liên tục xua tay, sớm biết kết quả như vậy hắn chắc chắn sẽ không rủ Ngôn Thanh Nhiên đánh bóng rổ! Quá lợi hại...!Ngôn Thanh Nhiên cũng không cho hắn một chút mặt mũi...!khiến hắn thua thật thê thảm, trong lòng khổ!
Ngôn Thanh Nhiên tay ôm trái bóng nhìn Dương Cảnh Niên thở hồng hộc, xì cười một chút, trong nhà người thích đùa giỡn nhất chính là Dương Cảnh Niên.
Dương gia bốn huynh đệ mỗi người đều có một tính cách riêng, Dương Cảnh Huyên thuộc thể loại lãnh khốc, Dương Cảnh Du theo hướng nội là người ôn nhu, Dương Cảnh Duyên thì ấm áp như ánh mặt trời, mà Dương Cảnh Niên là một ngoại lệ, chính là người thích đùa giỡn, khôi hài.
Bất quá bốn cái nam tử ưu tú này vẫn rất có nhiều thiên kim tiểu thư yêu thích cùng theo đuổi, đặc biệt Dương Cảnh Huyên.
"Đệ đệ, ta không chịu được nữa, ngươi quá lợi hại!" Dương Cảnh Niên bĩu môi lải nhải, ngồi dưới đất thở phì phò.
Ngôn Thanh Nhiên thấy thế cầm theo chai nước tới đưa tới cho hắn sau lại cười cười nói "Tứ ca, chúng ta chơi thêm một chút đi, ta sẽ nhường ngươi" Ngôn Thanh Nhiên bất đắc dĩ mở