Trọng Sinh Chi Vườn Trường Nam Thần

Điên Cuồng Kích Thích


trước sau



Ngôn Thanh Nhiên thấy được phần thưởng cũng nóng lòng muốn thử, cô đối với danh hiệu quán quân gì đó không quan tâm, nhưng với chiếc xe này thì rất để ý a, đây chính là một chiếc xe tốt, nếu cứ như thế mà ra về thì thật muốn xin lỗi bản thân!
Dung Tích Triều kế bên cũng không kiềm chế được kích động mà hai tay xiết chặt, vô cùng muốn trải nghiệm, thân là một thiên kim tiểu thử cho tới nay nàng đều chỉ biết đóng vai cao quý tao nhã, nàng chưa từng làm chuyện gì điên cuồng, mãi cho đến năm 15 tuổi khi nàng tiếp xúc đến đua xe thì liền yêu thích không ngớt!
Có thể nói thời điểm lần đầu tiên chơi thử đua xe Dung Tích Triều cực kì thấp thỏm và khẩn trương.

Việc đi đua xe này cũng chính là một người bạn giới thiệu, người kia vốn nghĩ người như Dung Tích Triều sẽ không đồng ý, ai mà ngờ tới nàng lại không thèm suy nghĩ mà nhanh chóng gật đầu.

Lần đầu tiên đua xe sau nàng liền yêu loại cảm giác này, loại này tốc độ nhượng nàng không có cách gì tự kềm chế.

Từ đó về sau Dung Tích Triều luôn vụng trộm đi đua xe, không ai biết Dung gia Đại tiểu thư cư nhiên lại thích cảm giác mạnh như vậy.

Ngôn Thanh Nhiên quay đầu liền thấy biểu hiện của Dung Tích Triều, có chút kinh ngạc, đại tiểu thư cư nhiên thích đua xe? Ôi trời ơi, không nghĩ tới Dung Tích Triều là ngoài mặt ôn nhu bên trong lại có sở thích khác biệt a.

"Ngươi đừng nói là ngươi cũng muốn tham gia đó nha?" Ngôn Thanh Nhiên ôm hoài nghi, đến bây giờ cô vẫn không tin được Dung Tích Triều sẽ đua xe, nhưng mà nhìn bề ngoài của nàng hiện tại không thể không thừa nhận.

"Như thế nào? Có sao không?" Dung Tích Triều cảm giác mình đang bị hoài nghi, trừng mắt liếc Ngôn Thanh Nhiên sau đó chạy qua báo danh.

Ở chỗ này không ít người đều biết tới Dung Tích Triều, bởi vì nữ nhân này quá điên cuồng, không ít nam nhân đều rất ngưỡng mộ.


Ngôn Thanh Nhiên lắc lắc đầu, Dung Tích Triều phản ứng lớn như vậy làm gì, cô cũng chưa nói gì a.

Mắt thấy Dung Tích Triều báo danh, Ngôn Thanh Nhiên theo sát ở phía sau cũng theo báo danh.

Lần thi đấu này so với trước kia càng thêm khó khăn, một số ít người nghe thế cũng hơi nản chí.

Thật sự là đáng sợ, cư nhiên muốn đua đến đỉnh núi! Trời biết "Núi sinh tử" này chưa có bao nhiều người có thể lên đến đỉnh, đơn giản là không một ai có đủ trình độ, bởi vì đỉnh núi so với giữa sườn núi càng thêm hiểm trở, không ít người từ bỏ không đua nữa, nói đùa, họ vẫn còn quý trọng mạng sống của bản thân a...!
Cuối cùng người thi đấu chỉ còn Ngôn Thanh Nhiên, Dung Tích Triều, và hai tuyển thủ khác.

Ban đầu bốn dĩ tới mười mấy người mà hiện tại chỉ còn lại bốn người...!
Ngôn Thanh Nhiên có chút tò mò là dạng đường núi gì mà lại khiến nhiều người chùn bước đến thế.

Một bên Dung Tích Triều lại là phi thường chờ mong, nàng đã đua xe ở đây cũng hơn một năm, nhưng cũng chưa từng chạy tới đỉnh núi, chỉ đến tầm giữa sườn là đã quay về, bởi vì độ cao rất trắc trở, nhân cơ hội lần này nàng càng muốn khám phá.

Ngôn Thanh Nhiên khóe miệng co quắp, cô đang hoài nghi Dung Tích Triều kế bên có phải là người thật hay giả đây...!khi ở trường thì nàng chính là công chúa ôn nhu, còn bây giờ là nữ vương ngạo mạn, hai tính cách rất khác nhau, thật không hỗ là Dung Tích Triều.

"Nói cho ta biết đi, ngươi thật sự muốn tham gia..." Ngôn Thanh Nhiên vẫn là không xác định hỏi lại, dù sao đây không phải là chuyện để đùa, cái thân thể nhỏ bé đó có thể đua được sao? Nghĩ tới đay không khỏi nhìn lên nhìn xuống đánh giá, việc này làm cho Dung Tích Triều liền đỏ mặt, thật muốn đánh Ngôn Thanh Nhiên mà, ánh mắt cố sức trừng Ngôn Thanh Nhiên, liếc mắt, sau đó quay lại ngồi trên chiếc xe của mình.

Ngôn Thanh Nhiên đột nhiên bị trừng mắt có chút ủy khuất...!cô chỉ là quan tâm hỏi han thôi tại sao lại trừng cô chứ...!
Lúc này tất cả những tuyển thủ dự thi người đều đã lên xe, Ngôn Thanh Nhiên cũng lên xe.

Đội mũ giáp, đôi mắt đánh giá con đường phía trước.

Quần chúng ăn dưa xung quanh bắt đầu thảo luận khí thế ngất trời, nỗ lực la lớn cổ vũ.

Bọn họ có rất nhiều người biết đến Dung Tích Triều, bởi vì Dung Tích Triều ở chỗ này được xưng là "Queen", khi lần đầu tiên nàng tới thì không có mấy người để ý, nhưng mãi đến sau này thì ai ai cũng nhớ kỹ cái tên của nữ nhân này.

Tiếp theo khởi động máy và chờ tiếng súng bắt đầu, Ngôn Thanh Nhiên liếm liếm môi, lần đầu tiên khiêu chiến nghiêm túc thế này, chậc chậc, kích thích a.

Dung Tích Triều ngồi ở bên kia cũng tràn ngập kích thích, quay đầu nhìn qua chiếc xe Ngôn Thanh Nhiên, trong mắt tràn ngập khiêu khích vô cùng rõ ràng.

Nàng rất muốn biết người thắng cuối cùng là nàng hay vẫn là Ngôn Thanh Nhiên, đối với nàng hai tuyển thủ kia không thèm để trong mắt.

Ngay sau trọng tài bắn một tiếng súng, bốn chiếc xe nhanh chóng liền xông ra ngoài, tốc độ khiến không ít người thét chói tai.

Người chạy ta đuổi chính là 3 tuyển thủ trước mắt, Ngôn Thanh Nhiên đang xếp hạng 4, Dung Tích Triều số 2, số 1 và 3 cũng là hai nam nhân kia.


Ngôn Thanh Nhiên vậy mà bị bỏ lại phía sau, đã vậy Dung Tích Triều còn chạy trước cô, nhìn ba người phía trước sau đó Ngôn Thanh Nhiên khóe miệng xả ra một mạt cười thâm ý, đôi mắt chợt lóe một chút xem thường.

Vừa mới bắt đầu mà chạy trước thì có ích gì? Có bản lĩnh thì đợi lát nữa còn những chặng đường tiếp tục ở phía trước.

Ngay sau đó gặp ngã rẽ đầu tiên, chổ rẽ đó cũng chính là dắt tới cung đường cong mười tám lần, đồng thời phi thường gồ ghề nhấp nhô.

Ngôn Thanh Nhiên bình tĩnh đạp thêm tốc độ, không ít người nhìn màn hình lớn có chút khiếp sợ, tên này cư nhiên dám tăng tốc? Thiếu niên này không sợ chết thì cũng chính là gan lớn!
Những khúc cua chuyển sợ nhất chính là gia tốc, bởi vì nếu không xử lý tốt có thể rớt xuống sườn núi, phải biết rằng dưới chân ngọn núi này rất sâu.

Dung Tích Triều cắn chặt môi, thần sắc bình tĩnh điều khiển xe, nàng thật sự yêu cái loại cảm giác này, Fast & Furious so với bây giờ cũng không sai, tay vững vàng điều khiển vô lăng, thao tác thuần thục, khí tràng cường đại, không ít người vì điều này mà thét chói tai, quá ngầu~
Ngôn Thanh Nhiên nhìn Dung Tích Triều ở phía trước, cô chưa từng gặp nữ nhân có khí phách lớn đến như thế, toàn thân tản ra khí tràng cường đại.

Dung Tích Triều như vậy thực mê người, Ngôn Thanh Nhiên cười tà mị, chậc, thì ra là ngụy trang thỏ trắng a~
Ngay sau đó Ngôn Thanh Nhiên cũng mãnh liệt nhấn ga, cây kim chỉ tốc độ cũng dâng lên! Không ít người sợ ngây người! Thiếu niên này không muốn sống nữa có phải hay không! Phía trước có một cái chỗ rẽ, mà chổ rẽ này rất

nhỏ, muốn vượt qua cũng không dễ dàng như vậy, phải dựa vào kỹ thuật thì may ra.

Mọi người đều căng thẳng trừng to mắt nhìn màn hình, bởi vì sợ bỏ qua khoảnh khắc trong nháy mắt này! Tất cả đều như muốn ngừng thở, mắt không chớp nhìn nhìn chằm chằm màn hình lớn.

Ngôn Thanh Nhiên không sợ chết mà trực tiếp rồ ga vọt qua, mấy người kia trong nháy mắt đã bị cô bỏ xa một đoạn, thời điểm Ngôn Thanh Nhiên vượt qua Dung Tích Triều còn quay sang cười với nàng, Dung Tích Triều tính tình bạo khởi tức khắc liền nổi lên, cái tên chết tiệt này dám khiêu khích nàng? Dung Tích Triều không phục, cũng tăng tốc theo.

Hai tuyển thủ phía sau tức khắc bị dọa sợ rồi, hai cái người này thật sự không muốn sống rồi a! Khán giả cũng chỉ biết ngây ngốc mà nhìn hai nhân vật kia biểu diễn, chủ yếu là con đường phía trước quá nguy hiểm, nếu như không cẩn thận thì chắc chắn sẽ có án mạng.

Ngôn Thanh Nhiên chạy phía trước nhìn một chút kính chiếu hậu, Dung Tích Triều vẫn bám sát phía sau không bỏ, không kềm nổi phấn khích liền bật cười, trong mắt toát ra một tia ấm áp mà đến cả cô cũng không nhận ra.

"Chết tiệt, có bản lĩnh thì đừng chạy!" Dung Tích Triều toàn bộ đều nổi giận! Quả thực chính là không thu thập được hắn liền khó chịu! Trước đây Ngôn Thanh Nhiên luôn ôn nhu, không nghĩ tới hiện tại liền dám khiêu khích chính mình.

Ngón tay xiết chặt vô lăng, đôi mắt híp lại, thực tốt, Ngôn Thanh Nhiên để xem ngươi có dám tiếp tục kiêu ngạo hay không.

Dung Tích Triều tập trung lực nhấn ga để vượt lên trước Ngôn Thanh Nhiên, thế nhưng Ngôn Thanh Nhiên quả là một tên đê tiện, vẫn luôn chắn ở phía trước, cứ mỗi lần Dung Tích Triều chuẩn bị vượt qua thì liền đánh tay lái qua theo, quả thực là một tên phá hoại!
Từ trước đến nay tính tình bình thản vậy mà Ngôn Thanh Nhiên hôm nay chọc tức chết nàng! Hít sâu một hơi, tự nói bản thân phải bình tĩnh, tức giận trong nháy mắt biến mất, một mạt cười quỷ dị nhìn Ngôn Thanh Nhiên phía trước, khiến cho Ngôn Thanh Nhiên tự nhiên cảm thấy phía sau lưng một trận mát lạnh.

Ngay sau đó Dung Tích Triều trực tiếp vọt qua, tựa như một người không sợ chết!
Điều này làm cho tất cả mọi người đều hoảng hồn! Ngôn Thanh Nhiên hoàn toàn không nghĩ tới Dung Tích Triều cư nhiên có lá gan lớn như vậy! Giống như một người điên, bất quá điều này lại làm cuồn cuộn cơn kích thích trong người cô, liếm liếm môi, cuối cùng cũng gặp được đối thủ xứng tầm.

Dung Tích Triều không quan tâm mà vọt qua, mục tiêu của nàng chính là vượt lên trước Ngôn Thanh Nhiên, nàng cho rằng Ngôn Thanh Nhiên sẽ không dễ dàng nhường nàng, bởi vì nàng cũng biết Ngôn Thanh Nhiên cũng là một người có gan lớn.


Con đường phía trước đã bị Ngôn Thanh Nhiên vững vàng ngăn trở, xung quanh là sườn núi, mặt đường cũng không rộng.

Có thể vượt qua thì kỹ thuật nhất định phải rất cao, nhưng mà tự bản thân Dung Tích Triều tự nhận thức mình không có đủ khả năng, nhưng thân là đại tiểu thư cho nên tính tình nhiệt huyết có thừa cho nên không muốn thua kém ai.

Ánh mắt nhìn chằm chằm khoản hai bên khe hở, trong lòng không ngừng tính toán nếu như chạy qua thì sẽ có bao nhiêu tỷ lệ thành công.

Dung Tích Triều nàng cho tới nay luôn là người chiến thắng, muốn khiến cho nàng thua thì cứ ở đấy mà nằm mơ.

Ngôn Thanh Nhiên thì rất ngạc nhiên chờ mong nữ nhân này sẽ dùng mánh khóe gì để vượt lên trước, rất chờ mong a.

Dung Tích Triều nhắm vào mục tiêu xem trọng thời cơ rồi đột nhiệt vượt qua! Mắt thấy cách xa Ngôn Thanh Nhiên ngày càng gần, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi.

Ngôn Thanh Nhiên cũng sợ có việc gì, với nhìn thấy bộ dáng không sợ chết của Dung Tích Triều cũng không đành lòng, cho nên đánh tay lái qua một bên tạo ra một khoảng cách, Dung Tích Triều nắm lấy cơ hội liền chạy qua.

Dung Tích Triều trong lòng mắng Ngôn Thanh Nhiên ngàn vạn lần, lại chuẩn bị đến một cung đường cong giữa sườn núi.

Con đường này nhượng vô số người nhíu mày, đáng sợ, thật là đáng sợ, vậy mà hai người vẫn đều đều tốc độ mà chạy...!Khán giả sôi nổi la hét...!
Tiếp theo Dung Tích Triều chạy đến kế bên xe Ngôn Thanh Nhiên, mắt nhìn vào bên trong xe Ngôn Thanh Nhiên, cằm hơi hơi nhấc, khóe miệng giơ lên.

Sau đó chuẩn bị vượt lên trước Ngôn Thanh Nhiên, lúc này trực diện có chút xấu hổ...!
Dung Tích Triều khóe miệng mỉm cười tức khắc không nhịn được!
Nàng không nghĩ Ngôn Thanh Nhiên sẽ không sợ chết mà chạy kè kè nàng! Cung đường tiếp theo sẽ rất hẹp, không đủ để cho hai xe đi với tốc độ nhanh và song song như vậy được, nghĩ sao cũng không ra biện pháp, trừ khi Ngôn Thanh Nhiên lui về phía sau, bằng không hai chiếc xe khi cua chắc chắn sẽ xảy ra ma sát rất dễ có vấn đề.

Ngôn Thanh Nhiên quay sang Dung Tích Triều mỉm cười, ý tứ phi thường rõ ràng."Ngươi chạy a, ngươi siêu a, cho ngươi kiêu ngạo này~" trong lòng cô đã sớm bị lấp đầy bởi kích thích rồi.

Dung Tích Triều thực sinh khí, nếu xảy ra hậu quả chắc chắn sẽ thực nghiêm trọng.

Ánh mắt nhẹ nhàng nhìn lướt qua Ngôn Thanh Nhiên, sau đó đánh tay lái qua đụng vào xe Ngôn Thanh Nhiên một cái! Ngôn Thanh Nhiên trong nháy mắt liền ngốc bức! Sau khi bị tông liền bị kéo khoảng cách xa Dung Tích Triều một chút mà trực tiếp chạy sát vách núi, may mắn là xe của Ngôn Thanh Nhiên chất lượng tốt, sau khi va chạm cũng chỉ mãnh liệt run rẩy một chút chứ không có bị gì lớn...!
Chậc chậc, tiểu cô nương này tính tình thật nóng nảy...!.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện