Dung Tích Triều xiết chặt vô lăng mà tay trở nên trắng bệt, cả người bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, xe lắc lư vô cùng, nhưng nàng lại không hề có biểu hiện dao động, lúc này Dung Tích Triều mang một vẻ đẹp cuồng dại hoang dã, trong mắt còn lộ ra một chút điên cuồng.
Ngôn Thanh Nhiên theo sát phía sau mà tán thưởng không ngớt, cô không nghĩ tới Dung Tích Triều có kỹ thuật đua xe tốt như vậy, mắt thấy chiếc xe phía trước vẫn còn dấu hiệu sẽ tăng tốc mà mắt không giấu được vẻ yêu thích, quả nhiên xứng đáng được coi là đối thủ của cô.
Từ khi bắt đầu thi đấu tới bây giờ thì Ngôn Thanh Nhiên lần đầu tiên lộ ra vẻ mặt chăm chú.
Chân cố sức đạp lên chân ga, số đo dâng lên, nắm chặt vô lăng, thấy ở phía trước có một chổ rẽ hiểm trở, cô biết đây chính là cơ hội đã tới, trong lòng hơi căng thẳng...
Thời điểm hiện tại khán giả ngồi xem cũng đang thắc mắc tiếp theo Ngôn Thanh Nhiên sẽ làm cái gì, đột nhiên Ngôn Thanh Nhiên đẩy nhanh tốc độ, khoảnh khắc chuẩn bị vượt qua thân xe Dung Tích Triều thì bị va chạm vào tảng đá ven đường phát ra chút đóm lửa, còn thân xe của Dung Tích Triều sau cú va chạm cũng có chút biến dạng.
Ngay sau đó Ngôn Thanh Nhiên đã hoàn mỹ vượt lên trước Dung Tích Triều mà mạnh mẽ chạy đi, gần lên tới đỉnh núi thì đường càng dốc càng đứng và trở nên nguy hiểm, nếu cô không cẩn thận có thể bánh xe sẽ rất dễ bị trượt khỏi đường, nhưng cô cũng muốn phòng ngừa không cho Dung Tích Triều có cơ hội vượt qua.
"Fuck! Ngôn Thanh Nhiên!" Dung Tích Triều bây giờ thực sự muốn lột da Ngôn Thanh Nhiên, cái tên này quả là kiêu ngạo! Nghĩ tới chiếc xe của mình bị Ngôn Thanh Nhiên đụng mà biến dạng, liền nghĩ tới cơ hội trả thù.
Hoa hậu giảng đường có một ưu điểm rất lớn chính là có thù báo thù, có oan báo oan đã chọc tới nàng thì đừng mong an ổn trừ phi nàng không muốn cùng ngươi tính toán.
Qua mấy cái lộ trình thì Ngôn Thanh Nhiên thật hưởng thụ sự yêu thích đến từ Dung Tích Triều, vẻ mặt hưng phấn của Dung Tích Triều đều chuyển biến mỗi lần đụng phải Ngôn Thanh Nhiên, mỗi lần đụng một cái trong lòng nàng càng thoải mái, nhưng với Ngôn Thanh Nhiên thì chỉ muốn khóc mà thôi...
Sau khi bị Dung Tích Triều đụng cho vài lần thì xe của Ngôn Thanh Nhiên cũng đã bị biến dạng, nãy giờ cô đã nhịn nhưng bây giờ thì không nhịn được nữa mà muốn trực tiếp phải bắt Dung Tích Triều thì mới bằng lòng bỏ qua.
Khán giả xem đến đây mà khóe miệng co quắp, sao họ nhìn thấy hai người này như hai cái hài tử đang đùa giỡn vậy? Nhỏ thì không nhỏ! Mà lớn cũng không lớn! Nhưng mà lại không thể không bội phục kỹ thuật đua xe của hai người này được.
Không ít người đã bắt đầu cá cược xem ai sẽ là người chiến thắng, nhưng những người ủng hộ Ngôn Thanh Nhiên là chiếm đa số, dù sao thiếu niên này đã biểu hiện quá tuyệt vời, bình tĩnh trầm ổn, khí tràng cường đại, toàn thân tràn ngập khí phách.
"Ngọn núi này, chậc chậc." Ngôn Thanh Nhiên đối với ngọn núi này cũng sinh ra hứng thú, bởi vì đây cũng chính là ngọn núi khó nhất mà cô từng đi qua, nếu như là một tay gà mờ mới tập chạy xe mà dám chạy lên ngọn núi này chắc chắn sẽ khó mà giữ mạng được, nhưng may mắn là cô có kinh nghiệm cho nên cũng không quá khó khăn đến mức như vậy.
Mắt thấy sắp đến địa phương trọng yếu, cũng không ít người bởi vì chổ này mà chùn bước, muốn đi tới được đỉnh núi, thì con đường này là không thể thiếu, bất quá con đường này cũng không làm nản chí Ngôn Thanh Nhiên.
Xe ngừng lại, đôi mắt sâu thẳm quan sát cái gọi là đường phía trước kia.
Thảo nào không có ai dám lên đỉnh núi, nhìn cái đường vậy không có lí do gì mà dám lên mới là lạ?
Con đường phía trước cũng có thể không gọi là đường, bởi vì nó chính là một cái vách núi, bất quá chỉ cần vượt qua nó thì sẽ trở lại đường chính, mà khoảng cách cái vách không lớn không nhỏ, đủ để hù dọa lòng người nhát gan, bởi vì không có ai dám bảo đảm sẽ vượt qua được, cũng không ai dám tự nhận mình có đủ kỹ thuật để qua.
Ngôn Thanh Nhiên tuy rằng kỹ thuật có hạn, nhưng cô vẫn muốn thử xem, cô cho đến bây giờ cũng chưa thử qua loại cảm giác này.
Tiếp theo Dung Tích Triều cũng đã đến đây, nhìn thấy con đường phía trước, cảm thấy căng thẳng, cái này đùa giỡn nàng có phải không?
Trong lòng bàn tay bắt đầu ra mồ hôi khiến nàng nhíu mày, tiện tay rút ra một tờ khăn giấy bắt đầu tao nhã lau chùi lòng bàn tay, ánh mắt nhìn qua hướng Ngôn Thanh Nhiên, nàng đang tự xem rằng Ngôn Thanh Nhiên có dám tiến lên hay không.
Nếu như bây giờ kêu nàng đi trước thì có cho cả tiền triệu nàng cũng không dám, nhưng lại nhìn tới Ngôn Thanh Nhiên nếu như dám qua thì nàng cũng sẽ thử.
Khán giả cũng đang rất mong chờ mà không dám rời mắt vì sợ bỏ lỡ phần đặc sắc.
Nếu không nhìn thấy cảnh này qua màn hình thì họ thật sự không biết thì ra đường lên núi khó đến như vậy.
Có câu nói rất hay "Nếu như không còn điên cuồng nữa thì chúng ta đã già rồi", nhưng nhìn hai cái người trẻ này quả nhiên là không muốn sống nữa.
Ngôn Thanh Nhiên ngồi ở trên ghế điều khiến, hít thở một hơi thật sâu.
Khóe miệng nhếch lên, ánh mắt tràn ngập kiên định, đã đi tới đây rồi thì dù ở dưới là vực sâu không đáy thì cô vẫn muốn xông qua.
Chân nhấn ga khởi động máy, vô số người nín thở chờ đợi thiếu niên này sẽ tạo ra kì tích, nhưng cũng có nhiều người không dám nhìn cảnh tượng này, rất sợ thiếu niên sẽ xảy ra chuyện.
Ngôn Thanh Nhiên chưa từng trải qua cảm giác quá sợ hãi cái gì đó, lòng bàn tay cũng bắt đầu toát mồ hôi, mồ hôi trên trán cũng giọt lớn giọt nhỏ mà tuôn, tim đập nhanh gia tốc.
Chân cố sức đạp ga, hai tay nắm chặt vô lăng, vèo một tiếng liền chạy lên trước, tốc độ thực sự quá nhanh!
Dung Tích Triều ở phía sau liền ngẩn ngơ, nàng không nghĩ tới Ngôn Thanh Nhiên có gan lớn như vậy, nàng còn chưa kịp phản ứng thì đã nhìn thấy cảnh tượng này.
Rất nhiều người đều mở to hai mắt nhìn! Mắt thấy Ngôn Thanh Nhiên càng ngày càng gần vách núi thì tim bọn họ như ngừng đập, so với Ngôn Thanh Nhiên chắc còn khẩn trương hơn! Vài người nhát gan lấy tay che lấy đôi mắt chỉ sợ nhìn thấy cảnh tượng không tốt!
Xe phóng nhanh như bay mà Ngôn Thanh Nhiên ngồi ở bên trong lại bình thản thong dong.
Xung quanh tất cả như bị ngưng đọng, xe của Ngôn Thanh Nhiên đã đến vách núi!
Rồ ga, xe vèo một tiếng trực tiếp vọt qua! Phóng đoạn đường không ổn định liền đáp lên mặt đường đối diện!
Khán giả bắt đầu thét chói tai! Trời biết khoảnh khắc vừa rồi có bao nhiêu là kích thích! Không nghĩ tới Ngôn Thanh Nhiên sẽ làm được mà còn vô cùng đẹp mắt!
Sau khi đáp xuống mặt đất Ngôn Thanh Nhiên mới bình tĩnh lại được, vừa rồi khoảnh khắc bay lên không trung khiến ruột gan của cô muốn trào tới cổ họng! Mãi một lúc sau mới bình tĩnh lại được, thở phào nhẹ nhõm, ngồi phịch dựa trên lưng ghế...Nếu như nói cô không sợ thì chắc chắn là nói dối, nháy mắt vừa rồi cô thật sự rất sợ, bất quá chỉ là trong nháy mắt.
Dung Tích Triều nhìn đến Ngôn Thanh Nhiên thành công, tự nhiên bản thân cũng muốn thử một phen, nghĩ vì sao Ngôn Thanh Nhiên làm được thì nàng cũng phải có thể, đừng quên nàng cũng là nữ vương đua xe a.
Dung Tích Triều chính là không muốn thua, nàng cũng muốn đi tới đỉnh núi để giành chiến thắng.
Lúc này Dung Tích Triều cũng đã đem các khán giả dọa sợ rồi, nữ nhân này thật có can đảm!