Ăn xong Thiên Mộc liền bị anh đuổi ra phòng khách nằm còn anh thì ở lại rửa bát .
Bị bắt ra phòng khách Thiên Mộc không biết làm gì đần bật tivi lên xem tin tức cho dỡ chán thì một tin tức hot dù vậy cậu vẫn không ngạc nhiên cho lắm ,
- " Ngu ngốc !"
Trên tivi chính là tin tức về Mạc gia cậu , tin đồn hai chị em của vợ bé con ngoài dã thú của họ bị lộ không những thế tin đồn về hai đứa con đó càng làm ô nhục thêm Mạc gia làm cho cổ phiếu của Mạc thị trong vòng một đêm giảm xuống rõ rệt và có nguy cơ phá sản .
Cũng không biết từ khi nào trên môi cậu đã mở ra một nụ cười đầy lạnh lẽo nhưng lại cực kì sảng khoái ,
" Các người nên tận hưởng sống trong sung sướng cuối cùng mà tôi ban cho các người đi...vì không lâu thôi tôi sẽ lấy hết...tất cả !"
Trong cơn suy nghĩ cậu cảm nhận được có một bàn tay to lớn dịu dàng xoa đầu cậu làm cho cậu phải trở về hiện tại .
Thiên Mộc lấy tay ngăn bàn tay đó đang xoa đầu cậu chu môi nói ,
- " Không được xoa đầu em...!tóc em như ổ chim bây giờ...!"
Âu Dương Doãn Thần nhìn thấy vậy chỉ biết cười nhẹ đầy dịu dàng không nói gì khiến cho cậu cũng phải đỏ mặt .
Dù đã nhìn và ngắm anh ấy rất nhiều lần nhưng bây giờ nhìn lại cậu cảm giác như Doãn Thần cười lên trong rất đẹp trai lại vô cùng ôn nhu đúng chuẩn gu của cậu luôn .
Mạc Thiên Mộc quay mặt không giám nhìn thẳng vào mắt anh , cậu quay mặt sang hướng khác cố ý tránh cặp mắt của anh .
Anh vẫn như thế vẫn dùng đôi mắt dịu dàng cùng nụ cười nhẹ nhưng không thể che dấu sự sủng nịn nhìn cậu ,
" Anh sẽ luôn ở đằng sau...che chở cho em...!người con gái anh yêu !"
_____________________________
Sáng hôm sau , tại bệnh viện
Trong căn phòng vip ở bệnh viện Trung Tâm thành phố nhộn nhịp nhưng khi bước vào đây không khí nhộn nhịp đó lại biến mất chỉ còn lại tiếng thiết bị máy móc hay cả những tiếng hỏi thăm ,
- " Mẹ thấy sao rồi mẹ !"
- " Sao mẹ không nằm xuống mà đi lại thế...mẹ chưa khỏi bệnh mà !"
Liễu Như Thu mẹ cậu chỉ mỉm cười nhìn cậu nói ,
- " Mẹ thấy khoẻ hơn nhiều rồi mà !"
Thiên Mộc nghe mẹ mình nói thế liền phản bác lại ngay ,
- " Nhưng mẹ chỉ mới tỉnh dậy tối qua chứ mấy...mẹ phải nghĩ dưỡng thêm đi mẹ...!mọi thứ cứ để con lo là được !"
Bà nghe vậy liền nhíu mày hỏi lại hình như để chắc chắn hơn những gì mình đã nghe ,
- " Con chắc không đó ? Có gì cứ nói mẹ nghe chưa...!không được làm quá sức !"
Nghe vậy cậu chỉ có thể mỉm cười sau đó khuôn mặt càng trở nên lạnh lùng hơn ,
- " Mẹ không cần lo...bọn họ giám đụng đến chúng ta thì...!KHÔNG...!MỘT...AI...!ĐƯỢC...!SỐNG !"
- " Ba mẹ con bà ta cũng sắp không trụ nổi nữa