["Anh chiều em rồi, vậy em cũng nên chiều lại anh." Nói xong, Triệu Tử Hiên liền xoay người đè cậu ở dưới thân.]
------------------------------------
Edit: Giản Mân
Sáng sớm, Triệu Tử Hiên liền bảo Triệu Hạo Hiên sắp xếp vài người ở lại Triệu trách còn lại thì đi ra ngoài.
Trước đó Triệu Tử Hiên đã cho người làm ở Triệu trạch nghỉ, vậy nên hiện tại ở đây cũng chỉ có bảy người.
Kiếp trước người làm ở Triệu trạch ban đầu đều đi theo Triệu Tử Hiên, sau đó qua mấy ngày liền có người rời đi, không rõ sống hay chết.
Lần này đây Triệu Tử Hiên để họ về nhà cùng người thân đoàn tụ, như vậy khi mạt thế đến họ cũng không cần phải mạo hiểm ra ngoài tìm người thân nữa.
"Tin tức ngày hôm qua các ngươi cũng đã xem hết rồi, bắt đầu từ hôm nay chính ra phải ra ngoài thu thập vật tư, cầm chắc vũ khí, chú ý không được để tang thi cắn hay làm bị thương, tránh bị nhiễm, nhược điểm của tang thi là ở đầu."
Mấy người bọn họ xem như may mắn, tất cả đều thức tỉnh dị năng, vừa có công kích vừa có phụ trợ, mặc kệ là đánh tang thi hay thu thập vật tư đều không có vấn đề gì.
Bùi Niệm yên lặng đi theo bên cạnh Triệu Tử Hiên.
nghĩ chính mình lát nữa có nên thử giết tang thi hay không, cậu đã không còn là phế vật như kiếp trước.
Bởi vì Triệu trạch ở ngoại thành, trên đường nhóm người Bùi Niệm không gặp nhiều tang thi, khi tới nội thành số lượng tang thi mới nhiều lên.
Triệu Tử Hiên không để ý mấy cái đó, trực tiếp phân phó Triệu Lập Hiên lái xe đến chỗ siêu thị thì dừng lại.
Hiện tại mạt thế mới bắt đầu, siêu thị nhỏ cũng có không ít vật tư, bên ngoài tang thi cũng không nhiều lắm.
Tới nơi liền tìm chỗ vắng tang thi để dừng xe.
"Tiểu Niệm, em ở lại trong xe, bảo vệ xe cho tốt, không được phép đi xuống."
Bùi Niệm nhìn mọi người đều xuống xe, đang muốn đi theo cùng nhưng chưa đợi cậu đặt chân xuống thì Triệu Tử Hiên đã ngăn cản.
Nghe Triệu Tử Hiên nói vậy, Bùi Niệm chỉ có thể cười khổ gật gật đầu, quả nhiên vẫn giống như kiếp trước, hoặc là lưu lại trong xe, hoặc là lưu lại trong căn cứ, Triệu Tử Hiên căn bản không cho cậu cơ hội tiếp xúc với mấy thứ tang thi kia.
"Trước đem tang thi ở quanh đây dọn sạch, rời mới đi siêu thị." Một mình Bùi Niệm lưu lại trong xe, Triệu Tử Hiên đương nhiên là muốn bảo đảm an toàn cho cậu, nếu không hắn sao yên tâm để Bùi Niệm một mình đợi ở đây.
Mấy ngày này phải để Bùi Niệm chịu ủy khuất ở trong xe thủ một mình, chờ đội ngũ nhiều người gia nhập hơn, đến lúc đó hắn liền để Bùi Niệm ở cạnh mình, một tấc cũng không rời.
Người Triệu gia đều học qua võ, ngay cả Phương Thiến cũng học một ít thuật phòng thân.
Mỗi người Triệu gia đều học võ từ nhỏ, bọn họ có quá nhiều kẻ thù, vì an toàn mà suy nghĩ, cần thiết phải có năng lực tự bảo vệ mình.
Nhìn mọi người vừa ra tay liền nhanh chóng giải quyết xong tang thi, Bùi niệm không khỏi có chút hâm mộ.
Bất quá làm cậu càng ngạc nhiên hơn chính là Phương Thiến thoạt nhìn cực kỳ ôn nhu, thế nhưng ra tay giết tang thi có thể dứt khoát như vậy.
Thấy bọn họ đều vào siêu thị, Bùi niệm chỉ có thể nhàm chán ngồi ở trong xe.
Một lát sau, nhìn thấy phía trước có một con tang thi lắc lư đi về hướng này, Bùi Niệm đột nhiên nóng lòng muốn thử một chút.
Nhìn bên ngoài xe một vòng, thấy xung quang không có bóng người, Bùi Niệm trực tiếp vào trong không gian, tìm ống thép đi ra, bắt đầu chuẩn bị lần đầu tiên giết tang thi của mình.
Trong vòng nửa tháng từ khi mạt thế bắt đầu, hành động của tang thi cực kỳ chậm chạp, hơn nữa Bùi Niệm thức tỉnh dị năng chữa khỏi, bởi vậy đối với tang thi cấp 0 cậu không sợ bị nhiễm bệnh độc.
Khi cách tang thi chỉ có nửa thước, Bùi Niệm giơ ống thép trong tay lên dùng sức đánh vào đầu tang thi.
Nghe phịch một tiếng, Bùi Niệm thầm nghĩ đã thành công.
Nhưng khi ngẩng đầu lên, cậu phát hiện tuy rằng đánh trúng tang thi nhưng không phải phần đầu của nó.
Nhìn tang thi vươn tay tới, Bùi Niệm nhanh chóng lùi về sau hai bước, chạy.
Một phát không thành, Bùi Niệm tiếp tục công kích, nhắm đầu tang thi đánh bảy tám cái.
Cuối cùng tang thi cũng ngã xuống, phần đầu bị đánh nát không còn nhìn ra hình dáng.
Nhìn cái đầu nát tương của tang thi, Bùi niệm hơi có chút cảm giác thành tựu, đây là lần đầu tiên cả hai đời cậu giết tang thi nha.
Cho dù là lần đầu, cậu cũng không bị mất thứ này làm cho ghê tởm, thứ ghê tởm hơn đời trước cậu đã sớm thấy qua.
Không đợi Bùi Niệm cảm khoái xong, lại có ba con tang thi đi tới, Bùi Niệm đoán bọn chúng ngửi được mùi máu mà đến.
Hiện tại là ngày thứ hai của mạt thế, người tới thu thập vật tư không nhiều, trên cơ bản đều đang ở trong trạng thái hoảng sợ, chờ chính phủ giải quyết vấn nạn này.
Ba tang thi rất nhanh đi tới trước mặt Bùi Niệm, cậu đương nhiên không có khả năng một chọi ba, chỉ có thể đánh rồi chạy rồi lại đánh.
Thật vất vả tiêu diệt ba con tang thi, Bùi Niệm cảm thấy mình đã đuối sức, đành phải trở lại xe nghỉ ngơi.
Cậu chưa từng được rèn luyện qua, giết bốn tang thi một lúc, cánh tay muốn gãy rồi, cả người không còn sức lực gì hết.
Nhắm mắt nghỉ ngơi một chốc, vừa mở mắt ra đã thấy xung quanh xe bị mười mấy con tang thi bao vây.
Bùi Niệm thầm cảm thấy may mắn vì hiện tại tang thi vẫn còn trì độn, khứu giác chưa có mạnh, cậu tránh ở trong xe sẽ không dễ dàng bị phát hiện.
Tang thi vây nhiều, Bùi Niệm liền không tính xuống xe, cậu tự biết thực lực chính mình, nếu như là ba bốn tang thi cậu còn có thể giải