Quân Thiên Hàn không nhìn y, đi đến tảng đá bên cạnh.
Hắn vác một vài khúc gỗ to từ đâu đó về, xếp chồng lên rồi đốt lửa, an tĩnh ngồi xuống.
" Để tôi gác đêm, xung quanh không an toàn.
"
Từ Khang hạ cánh tay lơ lửng xuống, khó hiểu nhìn hắn: " Sao em biết có nguy hiểm chứ? Đêm xuống khẳng định rất lạnh, sẽ có sương giăng kín nữa, cứ vào trong lều rồi khoá lại là an toàn.
Hơn nữa em không ăn gì chắc sẽ trụ nổi đến sáng sao? "
Một nam sinh nêu ý kiến: " Đúng đó.
Hay vậy đi, chúng ta chia nhau gác đêm được chứ? ".
Anh ta khá quý đàn em này, từ chối việc hắn tự mình quyết định như vậy.
Quân Thiên Hàn phớt lờ y, chỉ nhìn nam sinh kia mà trả lời: " Tôi chưa buồn ngủ, cũng sẽ không vào lều.
Mọi người cứ nghỉ ngơi đi, tôi sẽ gác đêm cho.
"
Từ Khang im lặng siết chặt tay, rõ ràng mọi thứ đang sai hướng, quá mất thời gian.
Biết rằng thế nào cũng không thuyết phục được hắn, y bước vào trong cài khoá lại, chẳng nói lời nào.
Mấy sinh viên năm hai kia gật đầu với Quân Thiên Hàn, bốn người đều để lại bánh hoặc hoa quả ở đó rồi mới rời đi.
Xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, tiếng lá cây xào xạc, một vài thanh âm của sinh vật nào đó vọng lại từ màn đêm tĩnh mịch.
Hắn lôi từ túi áo ra nhánh cây nhỏ nằm gọn trong ống nghiệm, chăm chú quan sát.
Là nhánh cây thực vật cực hiếm kia, hắn vô tình tìm được khi nãy, lúc đang gọi điện cho bé con.
Chẳng biết do may mắn hay tình cờ nữa, nhưng nếu đã vậy Quân Thiên Hàn quyết định sẽ nghiên cứu giống loài này.
Hắn không chợp mắt, một phần là cơn buồn ngủ chưa tới, một phần là do cảnh giác Từ Khang.
Vốn cực kĩ mẫn cảm với ánh nhìn người khác, Quân Thiên Hàn chắc chắn tên tiền bối kia đã thông qua tấm rèm nhỏ ở lều vải mà quan sát hắn vài lần.
Hắn bắt đầu cảm thấy khó chịu, nếu có thể đã lao đến xách cổ thằng điên đó lên mà hỏi xem y rốt cuộc muốn cái gì.
Chẳng lẽ vì ý đồ xấu với bảo bối của hắn mà căm ghét muốn trả thù sao?
Nực cười, đến nhìn em tên đó cũng không xứng! Quân Thiên Hàn chẳng để tâm thứ gì, nhưng một khi là chuyện liên quan đến em liền lập tức trở nên tàn nhẫn.
Nếu hắn từ bỏ kiềm chế bản năng, đã cho Từ Khang nhập viện sớm hơn đời trước một ngày rồi.
...
Từ Khang tự cho rằng kế hoạch của mình quá hoàn hảo, kết quả lại hoàn toàn khác xa với suy nghĩ của hắn.
Tiền bối năm ba nổi tiếng toàn trường lại thích nam, ai cũng biết, y cũng không giấu, trái ngược càng muốn công khai.
Xác thực trước giờ Từ Khang đều thích kiểu trắng trẻo xinh đẹp như Phong Miên, nhưng lần đầu gặp Quân Thiên Hàn lại nổi ham mu.ốn chinh phục.
Hắn cũng thích nam, điều này càng làm y hưng phấn, muốn tìm hiểu rốt cuộc Phong Miên đó có gì hay ho mà lại khiến Quân Thiên Hàn say đắm như thế.
A, không như mong đợi, một tên ngốc ngây thơ đến đỉnh điểm như vậy cuốn hút chỗ nào?
Con mồi Từ Khang nắm tới quan tâm đến tên ngốc kia nhiều hơn y tưởng, thử tiếp xúc thêm chút nữa xem?
Hiệu quả hơn y tưởng tượng, phản ứng kia thật quá hoàn hảo!
Vốn muốn từ từ tiếp cận, sự xuất hiện của Phong Miên khiến y thay đổi quyết định, muốn sau một đêm thu phục con sói hoang kia.
Thế nhưng kế hoạch ban đầu đổ vỡ hết, Quân Thiên Hàn cực kì khó