Trong phòng tập thể thao.
Đám học viên tụm năm tụm ba thành từng nhóm.
Dương Bác Dịch – thầy huấn luyện của bọn hắn đứng một bên chỉ đạo.
Là giáo sư có kinh nghiệm của các trường trung học, đã từng giành á quân giải đấu vật quốc gia lần thứ 70.
Công phu của hắn đã rất vững vàng.
Nhiếp Ngôn sống hai kiếp có thể kinh nghiệm không hề thua kém Dương Bác Dịch, nhưng về mặt thể chất thì còn kém xa.
Cho dù là quyền kình hay cước lực, hắn và Dương Bác Dịch cũng không phải cùng một cấp độ, bởi vì hắn còn đang ở giai đoạn phát triển cơ thể, chờ đến lúc các cơ năng hoàn toàn thành thục, thực lực nhất định sẽ vượt qua Dương Bác Dịch.Trông thấy Nhiếp Ngôn tiến đến, Dương Bác Dịch mỉm cười với Niếp Ngôn, hỏi: “Có hứng thú luyện quyền với ta một chút không?”Hắn muốn biết rốt cuộc Nhiếp Ngôn đã đạt tới trình độ nào rồi, lúc trước nghe đồn Nhiếp Ngôn dùng một chiêu đánh bại Lưu Thụy, hắn cũng không tận mắt chứng kiến.
Giờ muốn thử thân thủ Nhiếp Ngôn một chút để nắm rõ hơn thực lực của tên học viên này.Các học viên ở xung quanh vừa nghe Dương Bác Dịch tự mình ra tay, cả đám ai nấy đều hưng phấn.
Đám tay chân của Lưu Thụy mừng thầm, Nhiếp Ngôn thi đấu cùng với Dương Bác Dịch, nhất định sẽ thua thảm, không biết hắn có thể chịu được mấy chiêu đây.Nhiếp Ngôn hiểu rõ Dương Bác Dịch cũng không có ý xấu, là giáo sư, hắn nhất định phải hiểu rõ thực lực của học viên.“Xin giáo sư chỉ giáo” Nhiếp Ngôn hướng Dương Bác Dịch ôm quyền, nói.Dương Bác Dịch vuốt vuốt cằm, biểu hiện của Nhiếp Ngôn rất lễ phép, làm hắn có ấn tượng không sai.Mọi người đi đến sân bên ngoài, Dương Bác Dịch và Nhiếp Ngôn đứng đối mặt nhau, theo đúng lễ nghi, chào hỏi mở đầu.Mọi người vây xem xung quanh, Tạ Dao mặc đạo phục đứng trong đám người, ánh mắt thoáng kinh ngạc.
Nét mặt Nhiếp Ngôn kiên định, khí thế không hề thua kém Dương Bác Dịch, phải biết rằng Dương Bác Dịch trước đây là á quân, trong giải cách đấu rất có danh tiếng.Nhiếp Ngôn hít sâu một hơi, Dương Bác Dịch nhất định là một trong những người cường đại mà hắn đã gặp qua.“Lại đây, ngươi tấn công trước.” Dương Bác Dịch rất có khí độ nói.“Vâng, Dương lão sư” Nhiếp Ngôn nói, rồi đột nhiên vọt lên, xông tới phía Dương Bác Dịch.Hai người giao thủ, ngươi tới ta lui, đánh được mấy chiêu, người xem hoa cả mắt.
Nhiếp Ngôn bỗng nhiên nghiêng người, tung một cú đá, đánh vào cổ Dương Bác Dịch, Dương Bác Dịch đưa ngang tay ra đỡ.
Một tiếng bịch vang lên, lực đạo mạnh mẽ va chạm, hai người đều lùi lại vài bước.Dương Bác Dịch thoáng kinh ngạc, thực lực của Nhiếp Ngôn làm người ta phải ngạc nhiên, ban đầu hắn còn cho rằng chỉ cần dùng năm thành thực lực là đủ để tiếp được công kích của Nhiếp Ngôn, không ngờ Nhiếp Ngôn lại buộc hắn không thể không thi triển toàn lực mới vững vàng ngăn chặn được một đòn này.Đối với một đứa trẻ còn đang ở thời kỳ trưởng thành, lực lượng chưa đạt mức đỉnh phong thì như vậy đã phi thường tốt rồi.
Hơn nữa Nhiếp Ngôn ra chiêu tàn nhẫn, đã có ý thức của một cách đấu gia.
Điều này làm cho Dương Bác Dịch thấy kích động, đây quả là một hạt giống tốt, nếu như dạy dỗ cẩn thận thì việc giành lấy chức quán quân cách đấu cũng không có vấn đề gì.
Cái mà Nhiếp Ngôn thiếu chỉ là sức lực mà thôi.Đám người xung quanh mở to hai mắt nhìn, vậy mà Nhiếp Ngôn có thể chống đỡ Dương Bác Dịch lâu như vậy, điều này thật khó tin.
Bọn hắn vốn nghĩ rằng Nhiếp Ngôn chỉ hơi mạnh hơn so với lứa bạn cùng tuổi mà thôi, sự giải thích đối với kỹ năng đối kháng đánh tay đôi 1 vs 1 của tuyệt đại bộ phận mới chỉ dừng lại ở việc… tưởng tượng.
Hiện tại Nhiếp Ngôn đã sớm vượt trội hơn cảnh giới của bọn hắn, mạnh hơn Lưu Thụy không chỉ là một chút.Ngay cả tên Luy Thụy kia đối mặt với hắn cũng không giữ nổi bình tĩnh.“Tàn nhẫn có thừa, khí thế không đủ, lực lượng cần phải tăng cường rèn luyện.” Tay trái Dương Bác Dịch đón đỡ đòn chân bổ xuống của Nhiếp Ngôn, thoáng có chút kinh hãi, từ cánh tay truyền đến một trận đau nhức, một cước này của Nhiếp Ngôn nếu như nện vào ngực người bình thường, có thể đá gãy xương sườn rồi.
Đương nhiên đối với tuyển thủ cách đấu chuyên nghiệp thì còn lâu mới đủ.Dương Bác Dịch đá ra một cước, trực tiếp đánh vào ngực Nhiếp Ngôn, Nhiếp Ngôn vội vàng đưa hai tay đón đỡ, bịch một tiếng, Niếp Ngôn lảo đảo lùi lại 5,6 bước mới dừng lại được.Nhiếp Ngôn cảm thấy khí huyết trong ngực nhộn nhạo, lực lượng của một cước này thật là hung mãnh, không hổ là á quân giải cách đấu.
Hắn muốn đạt tới trình độ này, ít nhất cần hơn hai năm nữa.
Gần đây lực lượng cơ bắp của Nhiếp Ngôn đã tăng tiến rất nhanh.
Nhưng so sánh với những tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn còn kém rất nhiều.“Nhìn chung, có thể làm được như ngươi đã rất tốt rồi.
Hôm nay đến đây thôi nhé, sau này lại luận bàn tiếp.” Dương Bác Dịch khen ngợi, quay đầu nhìn về phía các đội viên.
“Ngày thường khi ta không có mặt ở đây, Nhiếp Ngôn chính là trợ giảng hướng dẫn cho các ngươi, bất kỳ chỗ nào không hiểu, có thể hỏi Nhiếp Ngôn.”Dương Bác Dịch đã thừa nhận thực lực của Nhiếp Ngôn.“Nhiếp Ngôn, ngươi lại đây.” Dương Bác Dịch gọi Nhiếp Ngôn sang một bên.Nhiếp Ngôn đi qua.“Ngươi có muốn tham gia giải cách đấu không.
Ta có thể giúp ngươi báo danh, đối với ngươi việc đạt được thứ hạng cao là rất đơn giản.” Dương Bác Dịch nói.
Nhắc tới giải cách đấu, trong mắt hắn hiện lên một tia cuồng nhiệt.Nhiếp Ngôn lắc đầu nói: “Ta còn là học sinh, chỉ sợ không thích hợp tham gia loại thi đấu này.” Đối với chuyện thi đấu.
Thật ra Nhiếp Ngôn rất bình tĩnh, đối với danh tiếng kiểu này, hắn không có ý muốn theo đuổi.“Ngươi không muốn tham gia?” Dương Bác Dịch hơi ngạc nhiên, nghẫm nghĩ một lát, là học sinh của trường trung học Hoa Đại, có nhà nào lại thiếu tiền, hơn nữa lại có thế lực, ai sẽ quan tâm mấy cái xếp hạng cách đấu?Nhiếp Ngôn khẽ gật đầu.Nghe Nhiếp Ngôn nói không tham gia, Dương Bác Dịch hơi chán nản.Trông thấy Dương Bác Dịch có chút thất vọng, Nhiếp Ngôn đang muốn an ủi hắn vài câu, dù sao Dương Bác Dịch cũng là một lão sư tương đối nhiệt tình.Dương Bác Dịch khoát tay, nói: “Ngươi về đi, chỉ dẫn thêm cho các đồng học khác, có gì không hiểu có thể tới tìm ta.”Nhiếp Ngôn quay trở về, hắn sẽ không tham gia thi đấu, nhưng từ Dương Bác Dịch cho hắn làm trợ giảng hướng dẫn các đồng học khác, hắn rất hưng phấn.
Có thế nhân cơ hội này tiếp xúc với Tạ Dao nhiều hơn, dùng việc công mưu lợi tư, cảm giác này thật là sảng khoái a.Đám học viên thấy Nhiếp Ngôn có