“Niết Viêm, đã rất lâu rồi, chúng ta không đi train cùng nhau nha”Yểu Yểu luôn hoài niệm cảm giác ăn ý khi luyện cấp cùng Nhiếp Ngôn, nhưng nàng cũng hiểu, Niết Viêm là người rất bận rộn.
Một ngày, ngoài trừ việc luyện cấp, hắn còn phải thường xuyên phân tâm xử lý sự vụ trong công hội.
Hai người không có biện pháp đi train cùng nhau như trước kia nữa rồi.“Đúng vậy thật”Nhiếp Ngôn buồn bã nói.
Nhìn thần thái ảm đạm trong đôi mắt trong sáng của Yểu Yểu, trong lòng hắn khẽ động.
Chẳng nhẽ là trong tâm trí Yểu Yểu đã có chút hình bóng của hắn?Yểu Yểu xinh đẹp, ôn nhu, lại khéo hiểu lòng người.
Nếu như không phải đã biết Tạ Dao từ trước, nói không chừng hắn thật sự đã yêu mến Yểu Yểu rồi.
Nhưng mà chuyện trên thế gian, ai có thể nói được rõ.Đến khu hoang dã, Nhiếp Ngôn quay qua Yểu Yểu hỏi:“Ngươi có tọa kỵ chưa?”Nếu như Yểu Yểu chưa có, vậy bọn họ cũng chỉ có thể chạy bộ tới.“Có nha”Yểu Yểu trả lời.
Thi triển kỹ năng triệu hồi, gọi ra một thớt chiến mã đỏ rực.
Thớt chiến mã này mặc dù không có cao lớn, linh tuấn như chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp của Nhiếp Ngôn, nhưng cũng là thập phần linh thông.
So với chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp cũng chỉ thoáng thua kém một chút thôi.Chiến mã Khoa Nhĩ Tư!Không nghĩ tới lại thấy được một thớt chiến mã cao cấp.
Tốc độ di động 100!Thớt chiến mã Khoa Nhĩ Tư này, nếu không phải là phần thưởng khi làm nhiệm vụ, vậy để mua sắm một con như này ít cũng phải tiêu tốn mấy ngàn kim tệ!Yểu Yểu bay người, ngồi lên lưng chiến mã.
Thoáng lộ ra bộ dáng hưng phấn.
Đây là lần đầu tiên nàng cưỡi ngựa.
Từ lúc ông ngoại quyết định đầu tư bơm tiền vào game, nàng đã trở thành người phát ngôn của tập đoàn Long Dược trong Tín Ngưỡng.
Chậm rãi nắm giữ quan hệ nhân mạch của tập đoàn trong game, cho nên thu thập một ít kim tệ đối với nàng mà nói cũng không phải chuyện khó khăn gì.Tận đến lúc phụ trách sự vụ của tập đoàn Long Dược trong Tín Ngưỡng, nàng mới phát hiện: nguyên lai trong tín ngưỡng, cũng chẳng phải chỉ có công hội mới là một tổ chức.
Còn có rất nhiều tổ chức khác, ví dụ như đội cày tiền.
Đám này bình thường sẽ không gia nhập bất cứ công hội nào, bọn hắn.
Số người trong đoàn đội của bọn hắn dao động từ vài người đến vài ngàn người.
Mỗi thành viên level thường thường không cao lắm.
Tham gia vào trò chơi đối với họ mà nói, không phải là một loại giải trí.
Đây thuần túy là một công việc.
Bọn họ vùi đầu ở một địa điểm nào đó, không ngừng sát quái cấp thấp, thanh lý tiền thu hoạch được từ trên người quái vật rớt ra.
Thậm chí còn không sử dụng tiêu hao phẩm, chỉ trang bị cho mình đồ đạc cơ bản nhất.
Đồ đạc rớt ra đều không dùng, toàn bộ bán đi, lấy vàng trong game.
Sau đó hoặc bán cho người quen hoặc tự mình đổi thành điểm tín dụng trong sảnh giao dịch.Âm thầm cày tiền là toàn bộ nội dung trong game của họ.
Lượng kim tệ mỗi ngày họ bán ra, nhiều lắm cũng chỉ có thể đủ để trang trải một ít vật phẩm sinh hoạt mà thôi.
Họ là một đám người mà ai cũng xem thường.
Nhưng chính những người này, mỗi ngày lại làm ra đại lượng tiền trong game.
Nếu đem toàn bộ số tiền bọn họ đánh ra thu thập lại một chỗ sẽ là một khoản tài phú cực kỳ khổng lồ.
Đủ để cung cấp, nuôi dưỡng cho mười cái công hội lớn như Bộ Lạc Ngưu Nhân!Tạ Dao phụ trách chỉ đạo nhân viên, công tác chính chính là thông qua tất cả các con đường, thu mua toàn bộ kim tệ do đội cày tiền đánh ra.
Tạ Dao lại là người có tấm lòng thiện lương.
Nàng hiểu rõ những người thuộc đoàn cày tiền này kỹ thuật không cao.
Thậm chí còn không được coi là game thủ chuyên nghiệp.
Tham gia đoàn cày tiền, phần lớn là các người chơi có hoàn cảnh gia đình tương đối khó khăn, cho nên mỗi lần giao dịch, Tạ Dao đều yêu cầu nhân viên tặng thêm một chút điểm tín dụng.
Đối với tài lực hùng hậu của tập đoàn Long Dược mà nói, chút tiền này thực sự không coi vào đâu.
Thế nhưng việc này lại dẫn đến sự cảm kích của những người chơi cày tiền.
Càng ngày càng nhiều đoạn đội cày tiền nguyện ý đem kim tệ đánh ra giao dịch với tập đoàn Long Dược.
Cứ như vậy Tạ Dao rất nhanh nắm giữ được tuyệt bút kim tệ trong tay.
Có thể nói, so với Nhiếp Ngôn hiện tại, nàng còn có nhiều tiền hơn.
Đã trở thành một phú bà!Mua một thớt chiến mã cao cấp với Tạ Dao mà nói, tự nhiên cũng không coi vào đâu.
Bất quá mặc dù có tiền, tuyệt đại bộ phận người chơi cũng không mua được thiên mã hoàng gia như con Phúc Nhĩ Khắc Nạp này.Thấy Yểu Yểu triệu hồi ra cao cấp chiến mã như vậy, Nhiếp Ngôn cũng lắp bắp kinh hãi.
Nhưng thoáng qua một chút liền khôi phục lại bình thường.
Ngẫm lại, chính hắn cũng có thể đem chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Lạp lấy tới tay thì người khác có được cao cấp chiến mã, cũng chẳng có gì là kỳ quái cả.Hắn triệu hồi chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp, sau đó cưỡi lên.Chiến mã Khoa Nhĩ Tư của Tạ Dao trước mặt chiến mã Phúc Nhĩ Khắc Nạp lập tức có vẻ nhỏ bé đi rất nhiều.“Let’s go”Nhiếp Ngôn nói với Yểu Yểu.Hai con ngựa phi giữa cánh đồng trống đẹp tuyệt trần.
Nhiếp Ngôn lại dùng tốc độ chậm một chút khiến cho hai con ngựa không hơn kém nhau bao nhiêu.Giữa đồng trống, thỉnh thoảng gặp một hai người chơi đang train level.
Thấy hai người cưỡi cao cấp chiến mã phi qua, cả đám đều trợn mắt há mồm.
Ngày thường, một ít chiến mã cùi cùi thôi cũng đã hiếm thấy, cao cấp chiến mã cơ bản chưa từng gặp qua.
Hai thớt cao cấp chiến mã phi như bay giữa cánh đồng, đó là tràng cảnh rung động đến cỡ nào cơ chứ!Mấy ngày hôm trước, tràng diện chiến tranh vẫn rõ mồn một trước mắt như cũ.Yểu Yểu nhìn Nhiếp Ngôn, mỉm cười hỏi:“Tới đây một lần nữa, có cảm xúc gì không?”Thế nhưng Nhiếp Ngôn lại lạnh nhạt, cười cười nói:“Sự tình trước kia có gì tốt đâu, nắm chắc hiện tại mới là việc trọng yếu nhất”Trong lòng Nhiếp Ngôn cũng có chút bối rồi, đây cũng chính là hắn đang tự khuyên bảo chính mình.
Đối với hắn mà nói, có một số việc: quá khứ là quá khứ.
Nhiếp Ngôn hắn và Yểu Yểu sẽ chỉ là bằng hữu mà thôi.“Giờ chúng ta đi đâu?”Yểu Yểu hỏi.
Hình như lộ tuyến của Nhiếp Ngôn có chút không đúng.
Không đi tới hướng cửa vào hắc ám huyệt động mà lại chạy đến chỗ khác.“Đi theo ta, ta sẽ giải thích địa hình tại đây”Nhiếp Ngôn nói, hắn có phương pháp đặc thù để đi đến địa phương mà Tội Vực Hắc Liên sinh trưởng.Yểu Yểu mặc dù có điểm nghi hoặc, nhưng vẫn đi theo.Hai ba phút sau, hai người đi tới một chân núi.
Chỉ thấy trên mặt đất bằng phẳng, có một hố trời rất sâu.
Bên trong hố âm u, tĩnh mịch lại đen kịt, không biết thông đến đâu.
Một cỗ hắc ám khí tức xông lên tạo cho người ta cảm giác âm trầm, kinh khủng.Nhiếp Ngôn ghìm chặt cương ngựa rồi nhảy xuống.Yểu Yểu cũng từ trên lưng ngựa nhảy xuống“Chính là chỗ này”Nhiếp Ngôn nhìn xuống hố sâu, sau đó quay lại nhìn Yểu Yểu hỏi:“Ngươi có trang bị Vũ Lạc Bảo Thạch ở đây không?”“Có a, ta có một mai Vũ Lạc Bảo Thạch giới chỉ”Yểu Yểu trả lời.
Trang bị trên người nàng, rất nhiều thứ đều là đồ cực phẩm, như thế