Nhiếp Ngôn nhìn vào ánh mắt của Tạ Dao nói.“Ngươi hôm nay mặc đồ rất gợi cảm!”Trang phục của Tạ Dao lúc này đủ để làm cho vô số đàn ông cuồng nhiệt.Tạ Dao cảm nhận được cái nhìn của Nhiếp Ngôn, ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, khẽ nói:“Ta thấy không được tự nhiên! Đồ như thế này ta không quen mặc!”Nghe lời khen ngợi của Nhiếp Ngôn, trong lòng Tạ Dao cảm thấy vui vẻ.
Nếu như không vì Nhiếp Ngôn ở đây thì nàng cũng không mặc bộ đồ như thế này.Lúc này, Tạ Dao cực kỳ mê người, khiến cho người khác không thể không xiêu lòng.Nhiếp Ngôn nhớ lại đủ loại chuyện ở kiếp trước, không khỏi ngây người.Tạ Dao thấy Nhiếp Ngôn có vẻ đang suy nghĩ gì đó liền hỏi:“Nhiếp Ngôn, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?”Nhiếp Ngôn lắc đầu, cười đáp lại:“Không có gì đâu!”Hai người trò chuyện một lúc thì cha của Tạ Dao gọi tới.“Ta đi ra một chút.
Lát nữa tiệc sinh nhật kết thúc thì ngươi đưa ta về được không?”Tạ Dao quay sang nói với Nhiếp Ngôn.Nhiếp Ngôn gật đầu, cười đáp:“Ừ! Được làm lái xe cho người đẹp, bao nhiêu người tranh cướp vỡ đầu cũng không có cơ hội đây này.”Nghe Nhiếp Ngôn trêu đùa, Tạ Dao liếc mắt lườm hắn một chút, rồi đi sang chỗ của cha nàng.Nhiếp Ngôn ngồi một chỗ, nhàm chán uống nước trái cây.
Có vài cô gái tìm cách tới gần đều bị Nhiếp Ngôn đuổi khéo.
Mấy cô gái kia đều thuộc loại người vì danh hám lợi, thấy Nhiếp Ngôn có vẻ quen thuộc với Tạ Dao liền muốn tới gần.
Có người muốn xem thử xem Nhiếp Ngôn là người thế nào, ở đâu ra, có người muốn thông qua Nhiếp Ngôn để làm quen với Tạ Dao.
Vì vậy Nhiếp Ngôn đương nhiên không rảnh mà để ý tới bọn họ.Một lát sau, có một người phụ nữ trông cũng đẹp đẽ đi tới, ngồi xuống ghế sa lon đối diện với Nhiếp Ngôn.Người phụ nữ kia mở miệng hỏi:“Ngươi tên là Nhiếp Ngôn?”Nhiếp Ngôn đánh giá người phụ nữ trước mặt mình.
Nàng ta mặc một bộ lễ phục trễ ngực, phần ngực lộ ra một mảnh da thịt trắng trẻo, dáng người cũng không kém, chỉ là ăn mặc thế này thật sự làm người khác khó có thể khen được câu nào.
Trông mặt mũi có một chút xíu giống với Tạ Dao.
Nhưng nếu như so sánh Tạ Dao là phù dung trong nước thì người phụ nữ trước mặt chỉ có thể hình dung bằng câu hoa tàn cỏ dại.
Nàng ta chỉ có thể dùng đồ trang điểm để che dấu làn da thô ráp cùng tuổi thanh xuân đã qua.
Nàng ta trông tầm 30 tuổi, trên mặt và khóe mắt cũng đã có nếp nhăn.“Ngươi là?”Nhiếp Ngôn cũng không nhớ được là mình có biết một người phụ nữ như vậy.
Tuổi tác của người phụ nữ này có thể làm mẹ được rồi, vậy mà còn ăn mặc hở hang, khoe khoang như vậy.“Ta là cô của Tạ Dao, tên là Tạ Di.
Ta biết ngươi, ngươi là bạn học của Tạ Dao, tên là Nhiếp Ngôn.”Tạ Di nói với giọng điệu kiêu căng, giống như từ trên nhìn xuống vậy.Nhiếp Ngôn không thích giọng điệu của Tạ Di.
Nhưng vì đối phương là cô của Tạ Dao, hắn cũng không nói gì hơn.“Cô mạnh khỏe!”Nhiếp Ngôn chào hỏi.“Cô là để ngươi gọi hay sao?”Tạ Di trừng mắt cau mày, cười lạnh và nói lại.Cho mặt mũi mà không cần! Ánh mắt Nhiếp Ngôn hơi híp lại, lạnh lùng nhìn Tạ Di.
Nếu cô ta không phải là cô của Tạ Dao thì Nhiếp Ngôn đã sớm mắng rồi.“Tạ Dao chính là công chúa nhỏ của tập đoàn Chính Vinh và tập đoàn Long Dược.
Ngươi cho rằng ngươi có thể xứng đôi với Tạ Dao hay sao? Ta đã sớm điều tra về gia đình ngươi rồi.
Một tên nhà giàu mới nổi, vừa buôn bán lời được ít tiền mà thôi, đừng tự cho mình là đúng.
Nghĩ là cưa cẩm được Tạ Dao là có thể bớt mấy chục năm phấn đấu hay sao? Ngươi cũng không xem lại bản thân mình là thứ gì! Tập đoàn Chính Vinh và tập đoàn Long Dược làm sao có thể gả Tạ Dao cho ngươi được?”Tạ Di chê cười, nói với vẻ đầy châm chọc chế giễu.Nắm tay Nhiếp Ngôn vang lên tiếng răng rắc.
Nếu là bình thường, gặp phải kẻ om sòm như vậy, Nhiếp Ngôn đã sớm đấm cho một cú, cần gì phải nói vớ vẩn.
Nhiếp Ngôn không ra tay, một là vì ả ta là phụ nữ, hai là vì ả ta là cô của Tạ Dao.
Nếu Nhiếp Ngôn ra tay, Tạ Dao cũng không có mặt mũi.
Tạ Dao và hắn tích lũy tình cảm hai đời, vì Tạ Dao, Nhiếp Ngôn nhịn.“Thế nào, trong lòng không phục?”Tạ Di cười khẩy, đùa cợt nói tiếp:“Chẳng lẽ ngươi còn muốn đánh ta? Đừng tưởng rằng ngươi thi vào trường Đệ Nhất Quân Đội là giỏi lắm.
Trong mắt chúng ta, trường Đệ Nhất Quân Đội cũng chỉ như vậy, cũng là một trường đại học mà thôi.
Ngươi nhìn lại những người theo đuổi Tạ Dao xem.
Lưu Thụy, con trai của cổ đông lớn thứ hai của tập đoàn Long Dược.
Còn có Phạm Nguyên, người thừa kế của tập đoàn Âu Vận.
Ngươi không tự soi gương xem, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga!”Nhiếp Ngôn đương nhiên hiểu, những lời này nhất định không phải do Tạ Dao nói ra.
Nhưng với hắn, những câu này hết sức chói tai.Nhiếp Ngôn nhìn vào Tạ Di, lạnh lùng bảo.“Ngươi nói xong chưa?”Ánh mắt của Nhiếp Ngôn thoạt nhìn vô cùng hung ác khiến Tạ Di có chút sợ hãi, không khỏi e dè mấy phần.
Nhưng nghĩ đến lúc này Phạm Nguyên đồng ý điều kiện với mình, liền liều.“Ngươi cho rằng ngươi có tư cách trèo lên tập đoàn Chính Vinh và tập đoàn Long Dược hay sao? Các tập đoàn lớn bây giờ đều chú ý đến cường cường liên hợp.
Nếu Tạ Dao gả cho Lưu Thụy, sẽ khiến tầng quản lý của tập đoàn Long Dược càng thêm đoàn kết.
Còn nếu Tạ Dao gả cho Phạm Nguyên, tập đoàn Âu Vận có thực lực không thua kém gì tập đoàn Chính Vinh cùng tập doàn Long Dược.
Còn nếu Tạ Dao gả cho ngươi, ngươi có thể mang lại điều gì cho nó?”Tạ Di nhìn Nhiếp Ngôn đầy coi thường.“Cho nên, ngươi đừng có mơ mộng hão huyền nữa đi.”Nhiếp Ngôn vừa dùng lực, “rắc”, một chiếc cốc bị hắn bóp vỡ.
Những lời Tạ Di nói hung hăng đâm vào trong lòng Nhiếp Ngôn.
“Nếu Tạ Dao gả cho ngươi, ngươi có thể mang lại điều gì cho nó?” Xét cho cùng, là do hắn chưa đủ thực lực.Cho dù hắn là một người trọng sinh, ở trong sóng triều của lịch sử, hắn cũng chỉ có thể dựa theo con nước, từng chút từng chút kinh doanh thực lực của mình.
Mặc dù chỉ mới hai ba tháng, thành tích của hắn đã rất tốt.
Nhưng những điều đó căn bản không thể so sánh với những tập đoàn lớn đã trải qua trăm năm gây dựng được.Thấy Nhiếp Ngôn bóp nát một cái cốc, Tạ Di không khỏi run rẩy.
Ả ta biết mấy chiếc cốc này cũng không phải pha lê bình thường.
Độ cứng của chúng có thể so sánh với sọ não của một người.
Vừa nghĩ đến trước mặt mình ngồi một kẻ hung hãn như vậy, cộng với việc Nhiếp Ngôn bị mình mắng mà trở nên tức giận, Tạ Di không khỏi có chút không yên.
Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, chẳng lẽ Nhiếp Ngôn lại dám đánh người ở chỗ này hay sao.
Nghĩ thế, Tạ Di mới có thêm chút dũng khí.“Phạm Nguyên còn trẻ đã thành công như vậy, mà ngươi, ngươi không nhìn lại bản thân mình một chút xem, chẳng qua là một tên công