Khu buôn bán bằng điểm tín dụng cần phải có kinh tế thật bên ngoài làm hậu thuẫn.
Mỗi một vật phẩm bán ra ở trong khu buôn bán bằng điểm tín dụng đều là hình chiếu của vật trong thực tế.
Mỗi khi có người mua hàng hóa trong khu buôn bán bằng điểm tín dụng thì ở thực tế bên ngoài cũng phải chuyển hàng qua.
Nếu như xuất hiện tình trạng bắt nạt, coi khinh khách hàng thì công ty đó sẽ bị hủy giấy phép buôn bán trong trò chơi.
Hơn nữa muốn tạo ra một khu buôn bán bằng điểm tín dụng cần trả một lượng lớn điểm tín dụng cho Tín Ngưỡng.
Giá vốn rất là cao!Muốn cho công ty Nhiếp gia phát triển hơn thì phải nắm giữ được cứ điểm.
Mà muốn có được cứ điểm thì phải cướp đoạt của nhà Thác Bạc.Nhiếp Ngôn nhớ tới Thác Bạt Thì, đã lâu rồi không liên lạc với hắn.
Thác Bạt Hồng Dã trong trò chơi không được tốt, tên tiểu tử kia hẳn đã ra tay, không biết kết quả như thế nào? Nếu Thác Bạt Thì thất bại, có khi sau này không còn nhìn thấy hắn ở trong trò chơi nữa.
Kết quả của việc đấu tranh trong gia tộc thường thảm khốc như vậy!Trong lòng Nhiếp Ngôn đã vẽ lên một con đường phía trước.
Hắn muốn để cho công ty của Nhiếp gia trở thành một tập đoàn lớn không hề thua kém những tập đoàn như Chính Vinh, Long Dược.
Đến lúc đó, hắn mới có tư cách cưới Tạ Dao, mới không bị người ta nói là với cao!Một lát sau, Tạ Dao đi lại phía bên này, đi cùng còn có cha của nàng, Tạ Quân.
Nhiếp Ngôn vội vàng đứng dậy.“Cháu gọi là Nhiếp Ngôn phải không?”Tạ Quân đánh giá Nhiếp Ngôn một chút, mỉm cười và hỏi.
Giọng điệu của ông rất ôn hòa.“Vâng! Bác Tạ, bác khỏe chứ ạ!”Nhiếp Ngôn chào hỏi.
Nhìn thấy cha của Tạ Dao, hắn có chút khẩn trương, nhưng cử chỉ cũng coi như lễ phép.Tạ Dao ở sau lưng Tạ Quân làm mặt quỷ với Nhiếp Ngôn, chỉ chỉ Tạ Quân rồi vung vung tay, ý tỏ vẻ Tạ Quân không phải do nàng gọi tới.Thấy dáng vẻ tinh quái của Tạ Dao, Nhiếp Ngôn khẽ mỉm cười.
Lúc này Tạ Quân mới phát hiện ra Tạ Dao ở phía sau hắn, liền kéo Tạ Dao ra.“Nghe nói cháu mới thi đậu Vương Bài Chuyên Nghiệp của trường Đệ Nhất Quân Giáo.
Đúng là không đơn giản.
Người trẻ tuổi, tương lai đầy hứa hẹn, phải cố gắng nắm chắc vào.”Tạ Quân nói với vẻ ôn hòa.Tạ Quân là một người cha hiền lành, tốt tính.“Cảm ơn bác Tạ, cháu nhất định sẽ cố gắng!”So với những câu chế giễu cười nhạo của Tạ Di thì những lời nói này của Tạ Quân đúng là mát lòng mát dạ.“Bác không ngăn cản hai đứa kết bạn.
Các cháu đã trưởng thành, có thể chịu trách nhiệm về hành vi của mình.”Tạ Quân trịnh trọng nói với Nhiếp Ngôn.
Hiện nay, những đứa trẻ thường trưởng thành sớm, mười tám mười chín tuổi yêu đương cũng là chuyện bình thường.
Nhưng mà ông cũng cần cẩn thận kiểm tra Nhiếp Ngôn.
Nếu Nhiếp Ngôn là kẻ bụng dạ khó lường thì ông không thể không dùng một chút thủ đoạn đặc thù để nhúng tay vào chuyện này.Tạ Dao đỏ bừng hai má, nàng không nghĩ đến cha mình lại trực tiếp như vậy“Cháu rõ rồi!”Nhiếp Ngôn cũng nghiêm túc trả lời lại.Tạ Quân gật đầu.
Theo đánh giá ban đầu của ông với Nhiếp Ngôn thì tính cách của Nhiếp Ngôn cũng không tệ lắm.
Còn đến cùng như thế nào thì ông cần sai người đến trường học điều tra một chút.
Lúc trước nghe nói Nhiếp Ngôn có phát sinh một chút xung đột với tên tiểu tử Lưu Thụy của Lưu gia.
Nhưng mà Tạ Quân vốn không thích Lưu Thụy cho lắm, làm người không đủ chững chạc.
Tuy nhiên, Lưu Thụy có thể bằng vào thực lực của mình thi đỗ trường Đệ Nhất Quân Đội, xem ra cũng có tài.
Ông muốn đợi thêm mấy năm nữa xem Lưu Thụy có tiến bộ gì không.
Nhưng mà gần đây Tạ Dao có vẻ không chào đón Lưu Thụy.
Nếu đã như thế thì thôi vậy.Còn về Nhiếp Ngôn, điều kiện gia đình không thể so sánh với Tạ gia.
Tuy nhiên, Tạ Quân không để ý lắm đến điều này.
Tạ gia đã có đủ tiền, nhiều tiền hơn nữa cũng chỉ là mấy con số mà thôi.
Chỉ cần nhân phẩm của Nhiếp Ngôn không kém, lại chăm chỉ, kiên định thì có lẽ bọn họ cũng có thể chấp nhận.
Nhiếp Ngôn đã chứng minh được thực lực của mình.
Trăm năm qua, trong cả trường Hoa Đại, cũng chỉ có ba người thi vào được Vương Bài Chuyên Nghiệp của trường Đệ Nhất Quân Đội mà thôi.Tạ Quân hỏi thăm chuyện giữa Nhiếp Ngôn và Tạ Dao, Nhiếp Ngôn đều trả lời một cách đầy đủ nghiêm túc, không dám có chút chậm trễ nào.“Thôi, hai đứa cứ nói chuyện đi.
Bác còn có chuyện phải làm, sẽ không quấy rầy hai đứa.”Tạ Quân cười nói rồi đứng dậy, đi ra phía sảnh lớn.Nhiếp Ngôn khẽ cúi người chào, trong lòng có chút thở phào nhẹ nhõm.“Nhiếp Ngôn, ngươi rất khẩn trương sao?”Tạ Dao hé miệng cười, lộ ra đôi má lúm đồng tiền, dưới ánh đèn chiếu rọi, trông xinh đẹp tựa như búp bê.“Cũng không đến nỗi nào! Bác trai rất hòa khí!”Nhiếp Ngôn trả lời lại.
Thật sự thì hắn có chút khẩn trương, bởi vì đó chính là cha của Tạ Dao.
Nếu Tạ Quân không thích hắn thì mọi chuyện sẽ phiền phức hơn rất nhiều.“Ba ba của ta đúng là dễ gần mà.”Tạ Dao kể ra một vài chuyện lý thú liên quan đến cha mình.
Nàng muốn để cho Nhiếp Ngôn hiểu rõ cha nàng thêm một chút.Nhiếp Ngôn lặng yên lắng nghe.Trong sảnh lớn người đến người đi nhưng cũng không ai đến quấy rầy Tạ Dao cả.
Đối với những thương giới tinh anh và đám người cao tầng này thì bữa tiệc sinh nhật của Tạ Dao chỉ là một cái mở đầu, cung cấp cho bọn hắn một nơi để trao đổi mà thôi.
Trên một bữa tiệc sinh nhật như thế này, có lẽ có mấy hợp đồng mười tỷ, thậm chí trăm tỷ sinh ra.Nhiếp Ngôn nhìn ra xa, ở một góc Tào Húc đang trao đổi gì đó với Tạ Quân.
Hai bên có vẻ đối chọi gay gắt, không ai nhường ai, bên cạnh còn có mấy người phụ trách của tập đoàn Long Dược.
Hắn đoán là giữa bọn họ đang xảy ra chút mâu thuẫn, đang cố gắng tìm một phương pháp thích hợp để giải quyết.Trong lòng Nhiếp Ngôn thầm đoán, giữa tập đoàn Chính Vinh và tập đoàn Long Dược có quan hệ thông gia mật thiết.
Giữa ba tập đoàn lớn nếu xảy ra mâu thuẫn thì tất cả đầu mâu sẽ chỉ về phía tập đoàn Thế Kỷ.
Nhiếp Ngôn đương nhiên mong ước cho tập đoàn Thế Kỷ gặp nhiều phiền phức.Ánh mắt Nhiếp Ngôn đảo qua, lại đụng tới Phạm Nguyên.
Hai người nhìn nhau, ánh mắt bắn ra tia sáng sắc lạnh.Phạm Nguyên nhìn Tạ Dao ngồi bên cạnh Nhiếp Ngôn, trên mặt lộ ra mấy phần hơi ghen tỵ.
Hắn quay đầu đi, chuyện trò với mấy người phụ nữ ở bên cạnh, có vẻ rất thành thạo.“Tạ Dao, ngươi có biết lai lịch của tên Phạm Nguyên kia không?”Nhiếp Ngôn quay sang hỏi Tạ Dao.“Có! Hắn là người thừa kế đứng thứ hai của tập đoàn Âu Vận, nhưng tiếng tăm của hắn còn nổi bật hơn cả anh trai của hắn.
Ngay cả ở trong Tín Ngưỡng, tên của hắn cũng như sấm nổ bên tai.
Hắn chính là Ngang Dực Thiên Sứ, hội trưởng của Thiên Sứ Phách Nghiệp.”Tạ Dao trả lời.
Trong trò chơi, nàng luôn cho rằng Nhiếp Ngôn vẫn mạnh hơn so với