Trước khi vào không gian, Lê Thanh đã chọn nơi khá vắng vẻ, nói vậy chứ chỉ là góc tối không người nào để ý, hai phía sau cây đại thụ.
Cây đại thụ rất lớn, tuy chỉ là cây khô nhưng che giấu hai người bọn cô thì không có vấn đề gì.
Tô Tuệ Dung ra ngoài trước, chỉ là khi vừa ra ngoài cô đã cảm thấy có gì không đúng
Mùi máu tanh lan tỏa khắp nơi, tựa hồ một cuộc chiến đẫm máu đã xảy ra.
Hơi cau mày, Tô Tuệ Dung mang Lam Linh Úc ra bên ngoài.
"Việc này?" Lam Linh Úc không hiểu, thấp giọng hỏi.
"Mình không biết." Tô Tuệ Dung lắc đầu, "Chúng ta đi tìm người hỏi một chút, nhưng mà chỉ có một đêm, tại sao bên ngoài lại có biến hóa lớn như vậy? Chẳng lẽ tối hôm qua có dị biến sao?"
Lam Linh Úc nắm lấy tay Tô Tuệ Dung, "Đi thôi."
Hai người rời góc tối, đi tới cổng chính, lúc này họ mới phát hiện, Đại Học Địa Chất thay đổi rất nhiều.
Trước kia người nói cười vui vẻ, tuy khổ cực nhưng đầy sức sống.
Giờ thì nơi đây đổ nát, tiêu điều, sinh cơ, sức sống dường như sắp biến mất.
Tô Tuệ Dung nhíu mày, nắm chặt lấy tay Lam Linh Úc.
Trên đường không gặp một ai, rõ ràng hiện tại là ban ngày, chính là thời điểm 12 giờ trưa, tại sao một người họ cũng không thấy? Rốt cuộc Đại Học Địa Chất đã xảy ra việc gì?
Cho tới tận cửa chính, Tô Tuệ Dung cũng không gặp được ai, khiến cô không hiểu chuyện gì đã xảy ra.
Tại cửa chính cũng khá yên tĩnh, trừ tiếng gào thét của tang thi thì chẳng có gì.
"Nơi này không có ai sao?" Lam Linh Úc lẩm bẩm, "Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Ngoài cửa là rãnh sau bị nám đen, tựa hồ là dấu vết đốt tang thi.
Lúc đó phải có rất nhiều tang thi rơi xuống đó, rồi bị dị năng giả hệ hỏa đốt cháy.
Đứng ở cửa chính, nhìn sang phía đường phố, tang thi rải rác, tập tễnh bước về phía này, sau đó tự nhiên rơi xuống rãnh, dù vậy, bọn chúng vẫn cố gắng hướng về phía bọn họ.
Phụ cận mùi máu tanh rất nồng, có không ít tay chân sót lại.
"Hôm qua tang thi công thành sao?" Lam Linh Úc không dám tin, lẩm bẩm.
Tô Tuệ Dung lắc đầu, "Chắc có việc gì chúng ta chưa biết đi."
Lam Linh Úc nói, "Chúng ta đi tìm một chút, mình không tin mình không thể tìm thấy một người." Nơi này chính là cây cầu đã gãy, muốn rời đi không phải chuyện dễ, hai người cô chắc chắn phải tìm đường khác để ra ngoài.
Tô Tuệ Dung giờ cũng không kịp nghĩ tới việc tình cờ gặp Ngụy Nam Vũ hay không, cô cùng Lam Linh Úc quay lại tìm người.
Phía trước là kí túc xá nam nữ, lui về sau một đoạn là nhà ăn, sau đó là nhà nghỉ của giáo viên, xung quanh là các phòng thí nghiệm, cùng thư viện...!
Trên đường không có gặp người nào, nhưng cô cũng nhìn ra, nơi đây đã xảy ra cuộc chiến đẫm máu.
Đi qua một khúc quành, một tang thi kêu gào chạy tới, Lam Linh Úc giơ tay phóng bang tiễn, gim đầu tang thi vào mặt đất, nhưng tang thi lại không cảm giác đau, còn giương nanh múa vuốt hướng về hai người họ.
Lam Linh Úc cau màu, dùng đao bang chặt đứt đầu tang thi.
Cách đó không xa, có tiếng bước chân chạy tới.
Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc ngẩng đầu nhìn thì thấy nhóm hai nam một nữ chạy tới đây.
Nhìn tang thi không động đậy dưới đất, nữ nhân cao hứng hỏi, "Do các người giết nó?" Phải biết, đây là con mồi của họ.
Lam Linh Úc vươn tay thu lại băng đao, Tô Tuệ Dung nói, "Chúng tôi giết nó."
Tựa hồ phát hiện Lam Linh Úc là dị năng giả, thái độ của ba người đó rõ ràng kém đi khá nhiều, nữ nhân kia nói, "Trong tang thi này có nguyên tinh, hai người muốn không?"
"Nguyên tinh? Đó là cái gì?" Tô Tuệ Dung kinh ngạc hỏi.
"Các người không biết sao?" Nữ nhân kia tựa hồ còn kinh ngạc hơn hai người.
Tô Tuệ Dung cười nói, "Chúng tôi trước kia trốn tại nơi khá vắng vẻ, xung quanh cũng không có người, chẳng qua gần đây thức ăn sắp hết chúng tôi mới ra ngoài nên không biết chuyện gì xảy ra.
Có thể cho chúng tôi biết chuyện gì xảy ra không?"
Nữ nhân kia hồ nghi nhìn hai người, bất quá với tình hiện nay, chỉ cần không phải tang thi, ai cũng không kịp để ý nhiều chuyện, hơn nữa chuyện này cũng không phải chuyện cơ mật gì, với lại làm thân được với dị năng giả thì cũng không thiệt hại gì.
"À, hai tháng trước chúng ta phát hiện có nguyên tinh trong đầu tang thi, nhưng không phải tang thi nào cũng có, nguyên tinh có năng lượng rất cường đại, dị năng giả thường dùng nó nâng cấp dị năng của mình, mặt khác nó còn dùng để trao đổi đồ, các người tính sao?"
Nhìn thấy hai người trước mặt mình có thần sắc khác thường, nữ nhân kia không tự chủ được dừng lại.
Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc vẻ mặt kì dị cũng không phải chuyện lạ, bởi vì hai người không ngờ, chỉ ngủ một đêm trong không gian mà bên ngoài đã qua hai tháng?
Việc này qua mức kì lạ đi!! Hai người vừa nhắm mắt mà đã qua hai tháng a, hai tháng đó!!! Như vậy hai người bọn cô không thể nghỉ ngơi trong không gian được sao?!!?
"Không có gì, cô nói tiếp đi." Tô Tuệ Dung an ủi mình một chút rồi cười nói.
Nữ nhân cũng cười, "Nơi này không phải địa điểm phù hợp để nói chuyện, chúng ta ra chỗ khác đi.
Tôi là Tôn Viện, là dị năng giả hệ phong.
Hắn là Lý Tuấn, hệ hỏa." Rồi chỉ người đàn ông bên trái, "Đây là Tôn Dũng, anh trai tôi, cũng thuộc hệ phong, chúng tôi thuộc thế lực Thanh Bắc."
"Thế lực Thanh Bắc? Đại học Thanh Bắc? Người Thanh Bắc sao lại ở đây?" Tô Tuệ Dung lẩm bẩm, xem ra, hai tháng này xảy ra không ít chuyện, người Thanh Bắc mà tới đây thì mọi chuyện cũng không tốt đẹp