Tại Lục thị ....
–" Lục tổng, hôm nay có một buổi họp cổ đông.
Tối nay sẽ có một bữa tiệc rượu ở khách sạn A.
Còn đây là những văn kiện cần ngài duyệt.
" Tử Duệ chăm chú nói sau đó đặt một đống văn kiện xuống bàn làm việc của Lục Hạo Thiên mà không hề để ý rằng những lời vừa rồi Lục Hạo Thiên ...!không hề nghe lọt được một từ .
Lục Hạo Thiên lúc này cứ như người trên mây, đôi mắt vô hồn nhìn ra bầu trời bên ngoài, ngón tay nhẹ nhàng xoay xoay chiếc bút .
–" Tử Duệ cậu nói xem, sao giờ này rồi mà Giai Kì còn chưa tới ? "
–" Hả ? " Tử Duệ ngớ người nhìn Lục Hạo Thiên
Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy ??? Lục tổng của anh đang mang trên mình bộ mặt tương tư kìa ! Tin được không cớ chứ ?!
–" Tôi nói là sao giờ Giai Kì vẫn chưa tới ? " Lục Hạo Thiên chậm rãi nói lại
–" À ...!sáng nay tôi có nghe bên phòng nhân sự báo cáo, Hứa tiểu thư xin nghỉ phép rồi ! Hình như là bị cảm ! " Tử Duệ hoàn hồn lại, nhanh chóng đáp
–" Bị cảm ? Sao cậu không nói sớm cho tôi biết ? Huỷ lịch trình hôm nay đi ! " Lục Hạo Thiên vội vàng đứng dậy rời khỏi phòng làm việc.
Nếu biết cô bị bệnh thì anh đã không thèm đến công ty luôn rồi .
Mang theo một bụng lo lắng, Lục Hạo Thiên phóng xe với tốc độ tối đa trên đường.
Chỉ sau vài phút ngắn ngủi, Lục Hạo Thiên đã đứng trước cửa nhà của Hứa Giai Kì .
Lục Hạo Thiên ở bên ngoài liên tục bấm chuông, một tay cầm điện thoại gọi cho cô nhưng không được.
Ngày càng lo lắng hơn nữa, anh thật sự sắp không chịu nổi muốn đập bỏ cái cửa này lắm rồi !
Hứa Giai Kì ở bên trong, vì nghe thấy tiếng chuông vang lên ing ỏi nên đã tỉnh giấc.
Làn khói nóng hổi liên tục bay ra mỗi khi cô hít thở.
Mồ hôi đã ướt đẫm cả một mảng sau lưng.
Cả người nóng bừng bừng, nghe thấy tiếng chuông cửa đầu đau lên liên tục .
Mệt mỏi đứng dậy, nặng nhọc từng bước bước đi trên sàn nhà.
Cô cũng muốn nói một tiếng để người kia không bấm chuông nữa lắm chứ nhưng cô không còn sức để nói.
Có nói thì cũng chỉ thều thào được mấy chữ trong miệng .
Đến khi cánh cửa được mở ra, Hứa Giai Kì đưa mắt lên nhìn người kia, phát hiện người đó là Lục Hạo Thiên cũng không quan tâm gì nữa, cứ thế ngã vào lồng ngực của anh
–" Lục Hạo Thiên, em ốm rồi ! Mệt lắm ! " Hứa Giai Kì nói rất nhỏ, cũng không biết Lục Hạo Thiên có nghe thấy hay không
Còn anh, khi thấy cánh cửa mở ra, đang định tiến vào thì đã bị một thân ảnh ngã vào người.
ngay lập tức anh cảm thấy người mình nóng hơn rất nhiều.
Lục Hạo Thiên đưa tay chạm vào trán cô...
Rất nóng ! trán của cô đang rất nóng !
Lục Hạo Thiên nhanh chóng bế cô vào trong nhà .
–" Em uống ăn sáng chưa ? Có uống thuốc chưa ? Sao người