Triệu Hoành chân trước vừa ra khỏi Giang gia bên này thư ký Hạ đã thông báo ngay cho Triệu Thần Huân.
"Chuyện công ty con kia của Triệu Hoành thế nào rồi?"
Triệu Thần Huân ngậm một điếu thuốc nhàn nhã ngồi trên sofa trong tay còn đang mân mê một chiếc bật lửa, nhưng không có ý định châm thuốc.
Thư ký Hạ đáp:
"Đã tra ra được rồi ạ, dường như quý này công ty kia có một hạn mục khá quan trọng hơn nữa lần này có khả năng sẽ tranh giành với công ty chúng ta."
"Ồ."
Triệu Thần Huân khẽ khựng tay lại, liếc nhìn thư ký Hạ.
"Anh biết làm gì rồi chứ?"
Thư ký Hạ gật đầu đáp:
"Vâng."
Anh ta luôn biết ông chủ mình không phải người ăn chay, nếu dám tính toán anh thì cũng chuẩn bị đủ tinh thần để bị anh cắn trả.
Mà Triệu Hoành thân là phó giám đốc tập đoàn Triệu thị lại có tư tâm mở công ty riêng đã sớm bị Triệu Thần Huân đánh hơi được nhưng vẫn chưa xuống tay.
Lần này xem ra hai chú cháu thật sự đã chính thức khai chiến với nhau rồi.
Sáng hôm sau Mục Hy thức dậy khá sớm rửa mặt trang điểm tỉ mỉ một phen, cô đứng trước tủ quần áo chọn một bộ váy dài đến gối màu lam nhạt không quá bắt mắt.
Trong nhà chỉ có ba mẹ Giang cô thay quần áo xong xuống tầng thì xe của Triệu Thần Huân rất đúng hẹn mà dừng trước cửa Giang gia.
"Chào buổi sáng."
Mục Hy lịch sự chào một câu rồi ngồi vào xe, mà Triệu Thần Huân bên cạnh chỉ khẽ ừ rồi lấy ra một cái bánh bao đưa cho cô.
"Em ăn sáng chưa, ăn cùng tôi nhé?"
Mục Hy có hơi ngơ ngác nhìn cái bánh bao trong tay Triệu Thần Huân rồi lại đưa mắt nhìn khắp không gian trong chiếc Bentley sa hoa này.
"Chú...!Thường ăn sáng thế này sao?"
"Lâu lâu thôi."
Triệu Thần Huân thấy sắc mặt cô biến hoá mấy lần mà không khỏi mỉm cười, anh đem cái bánh bao nhét vào tay cô chính mình cũng lấy ra thêm một cái khác.
Mục Hy cũng chưa có ăn sáng nên không khách khí nữa mà cùng anh ngồi trên Bentley gặm bánh bao.
"Ngon không?"
Đột nhiên Triệu Thần Huân khẽ hỏi, Mục Hy thành thật mà gật đầu.
"Ngon."
Bánh nhân thịt ít vỏ nhiều khiến một người thích ăn vỏ hơn ăn nhân như cô rất hài lòng, Triệu Thần Huân mỉm cười.
"Em thích thì được."
"Mà cái này chú mua ở tiệm nào thế?"
Nếu lần sau có thời gian cô liền ghé qua mua mấy cái, nào ngờ Triệu Thần Huân giả bộ mắt điếc tai ngơ đem di động ra vừa ăn vừa xử lý email.
Triệu Thần Huân sẽ không nói bánh này không có ở đâu bán cả mà là do anh dặn người làm.
Mục Hy u oán liếc anh một cái cũng không thèm nói chuyện với cái người tính khí bất thường này.
Vì hai người đi sớm nên cục dân chính chỉ lác đác vài người, Mục Hy và Triệu Thần Huân đến quầy đăng kí liền có nhân viên của cục đưa cho hai mẫu giấy.
"Điền đầy đủ thông tin rồi nộp cùng với thẻ căn cước qua quầy số 3."
Triệu Thần Huân nhanh chóng điền cho xong tờ đơn, trưa nay anh còn có một cuộc họp nên phải tranh thủ thời gian.
Mà Mục Hy bên cạnh anh cũng không nhanh không chậm điền thông tin.
Bên cạnh bỗng ầm ĩ tiếng cãi vã không ngừng.
"Tại sao lại không được? Gia sản chia làm hai phần tôi 6 anh 4, có gì mà không được hả?"
Người phụ nữ hét vào mặt người đàn ông một câu, người kia cũng không yếu thế cãi lại.
"Mấy năm nay cô chỉ ở nhà tiêu sài hoang phí, có làm ra được đồng nào đâu mà đòi chia 6/4 hả?"
Mục Hy khẽ ngước mắt hiếu kỳ nhìn qua, thì ra là một cặp vợ chồng muốn ly hôn đang tranh chấp tài sản.
Người đàn ông kia vừa dứt lờI, chỉ nghe người phụ nữ khóc to mắng:
"Tôi không làm gì sao? Vậy con anh là do ai sinh ra hả, bây giờ anh ở ngoài có hồ ly tinh muốn ly hôn với tôi còn không chịu chia tài sản cho tôi phải không? Trời ơi, sao số tui khổ vậy nè."
Mục Hy nghe đến đây bỗng cụp mắt không nhìn nữa, Triệu Thần Huân cũng nghe được một màn cãi vã kia.
Anh khẽ liếc mắt nhìn sang cô gái bên cạnh.
Giờ anh mới để ý hôm nay cô tết tóc đuôi sam trước trán có vài sợi tóc rũ xuống nhìn trông rất nhu thuận.
"Chú, nếu sau này chú gặp được người mình thích thì hãy nói với tôi ngay nhé."
Mục Hy bỗng nói một