\*\*\*
Nhà Nam Cung.
Ngồi trên sô pha, Nam Cung Triệt cầm tấm thiệp cưới mà hắn vừa đặt từ một tuần trước. Hắn nói với Nam Cung lão gia cha của hắn, giọng điệu nài nỉ :
" Cha à, hôn lễ của Nam Cung Triệt con nhất định phải thật lớn, phải lớn hơn cả lễ đính hôn năm nào của Lục gia. Con muốn cả Hải Thành này biết, con không thua tên Lục Minh Tử Duệ và cả tên khốn nhà Hách Liên gia kia. "
Nam Cung Minh nhìn đứa con trai của mình, có chút bực mình, sao nó không nên thân một chút nào như tiểu Văn chứ? Suốt ngày chỉ biết ăn chơi, tiêu sài tiền bạc hoang phí. Công ty ở đây giao cho nó suốt bốn năm qua không hề tiến triển mà còn hao hụt vốn liếng.
Vừa mới về Hải Thành được mấy ngày đâu, ông còn chưa quen được không khí ở đây, thế mà đùng một cái, nó lại chạy về nhà kêu nhìn trúng và yêu cô gái nhà họ Mạc suốt bốn năm rồi, bây giờ cô gái đó đã đồng ý nên nó liền muốn cưới cô ta. Thật là muốn đập cho nó một trận nên thân, đưa tay lên trán khẽ day mi tâm ông nói :
" Tiểu Triệt chuyện này liền giao cho mẹ con sắp xếp, ta rất bận, con và mẹ con cứ chuẩn bị, đến lúc đó ta sẽ tham gia có mặt là được. "
Nam Cung Triệt nghe cha mình nói xong, hắn cũng không để tâm, căn bản chỉ cần ông đồng ý là được rồi. Hắn nở một nụ cười đắc ý.. nghĩ thầm..
" Mạc Dao, cuối cùng thì cô vẫn thuộc về tôi mà thôi, tên thiếu gia nhà Hách Liên kia, có lẽ đã quăng cô ra sau đầu rồi..chả có thời gian mà nghĩ đến cô đâu. "
Thì ra một năm trước, cửa hàng kinh doanh của nhà Mạc Dao gặp khó khăn, cha cô bị Nam Cung Triệt lừa vay một khoản tiền lớn, sau đó hắn cho người đến đòi nợ cha cô, hắn ép Mạc Dao và cha cô trong vòng một năm phải trả đủ, nếu không cô sẽ phải bán thân để trả nợ cho hắn.
Sau một năm, hai cha con Mạc Dao vẫn không thể trả hết nợ cho Nam Cung Triệt. Một tuần trước, trước khi đám người Chu Thanh Vũ về nước, hắn liền cho người đến, đánh Mạc lão gia một trận nhừ tử.. sau đó đem Mạc Dao đi, rồi nhốt cô vào nhà riêng của hắn.
Nam Cung Triệt nói với Mạc Dao rằng nếu cô dám manh động, hắn sẽ cho người đến giết chết cha cô. Vậy nên khi Hách Liên Thành về nước, anh mới không thấy cô.
Nam Cung Triệt cho Mạc Dao cầm điện thoại, nhưng chỉ khi có hắn ở đó mà thôi. Ngày đám người Chu Thanh Vũ về nước, Chu Thanh Kỷ gọi điện thoại tới, Mạc Dao không dám nói sự thật, cô chỉ lấy lí do là mình bị bệnh. Cô sợ hắn sẽ làm hại cha cô.
Sau đó Nam Cung Triệt liền lấy lại điện thoại của cô, rồi phá hỏng luôn. Không cho cô liên lạc với bên ngoài nữa. Cho đến hôm nay, khi Mạc Dao không còn sức để phản kháng nữa, hắn vui mừng liền nói với cha hắn tổ chức hôn lễ vào ngày cuối tuần.
Cầm tấm danh sách khách mời trên tay, đọc đến cái tên Hách Liên gia tộc. Nam Cung Triệt cười phá lên..
" Hahaha.."
" Hách Liên Thành, mày tài giỏi thì sao? Tổng Tài tập đoàn lớn thì sao? Kiêu ngạo cỡ nào? Ngay cả đến người phụ nữ của mày cũng không bảo vệ được, thì cuối cùng vẫn là đồ vô dụng mà thôi. "
Nam Cung Triệt đứng dậy rời khỏi nhà chính của Nam Cung gia, rồi lái xe đến nhà riêng của hắn. Nghe người hầu nói Mạc Dao đã hai ngày liền không ăn uống gì, hắn thực sự lo lắng, nếu cứ như vậy cô còn chưa kịp làm cô dâu của hắn thì đã chết rồi...
\*\*\*
Buổi chiều, văn phòng CEO. Tập đoàn Lục Thị.
Bên ngoài mưa chợt đổ lớn, Lục Minh Tử Duệ đang ngồi tra lại số cổ phần của cả tập đoàn trong suốt bốn năm anh không có mặt.. thấy trời mưa, anh định gọi điện thoại cho cô vợ của anh thì chợt điện thoại reo lên, nhìn thấy tên người gọi tới, môi anh khẽ cong lên một đường tuyệt mĩ..Anh đưa điện thoại lên bắt máy :
" Tử Duệ, em xong việc ở công ty rồi. Bây giờ em đang ở dưới cổng công ty anh, anh tan làm chưa? Chúng ta cùng về. " Giọng Chu Thanh Vũ đầu dây bên kia có chút không rõ, vì mưa quá lớn.
Tử Duệ nghe câu được câu không? Anh sốt ruột liền cúp điện thoại, rồi đóng tài liệu lại, vội vàng đi xuống cổng công ty. " Cô vợ ngốc này của anh thật là...không biết trời mưa lớn sao? "
Ra khỏi văn phòng, anh dặn Thượng Kha buổi tối mang văn kiện và hợp đồng đến cho anh. Sau đó liền đi nhanh xuống. Vì là giờ tan tầm nên nhân viên ra ca cũng nhiều, nam nữ đủ cả..
Vì không muốn gây sự chú ý, Lục Minh Tử Duệ vẫn đi thang máy buổi sáng mà anh đi. Trong Thang máy có đến ba nhân viên nữ, trên tay người nào cũng có dù vì ngoài trời vẫn đang mưa lớn. Thấy anh, cả ba cô gái đứng ngây ngốc..
" Ôi mẹ ơi, sao lại có người anh tuấn đẹp trai quá vậy a, là nhân viên mới của công ty chúng ta sao? " Cả ba nữ nhân viên ánh mắt sáng rực lên cứ dán chặt vào Lục Minh Tử Duệ.
Nhìn thân hình của anh ấy đi, nếu được làm người phụ nữ của anh ấy, được anh ấy ôm trong tay mà yêu chiều thì nhất định sẽ hạnh phúc đến đỉnh mất. Cả ba cô gái cứ vậy mà bàn tán trước mặt anh.
Trong ba nữ nhân viên, có một người nhan sắc cũng gọi là nhỉnh hơn một chút so với hai người còn lại. Cô ta bạo gan đến trước mặt Lục Minh Tử Duệ rồi nói