"Triển Hà..!!!"
Tiết Phong vừa chạy theo Triển Hà vừa gọi thật lớn.
Anh mệt muốn đứt hơi, "chết tiệt, chân cô ấy đâu có dài bằng mình đâu, sao lại đi nhanh thế chứ?"
Anh òa khóc trong lòng, lần này mà không đuổi kịp nàng thì, cả đời này, anh vĩnh viễn ế luôn...
"Chị Hà...anh thích em...em đứng lại cho anh..Chị Hà..!!! Anh thích em, anh thích em đó, em có nghe không?"
Tiết Phong dụng hết hơi mà gào thật lớn...
Ài, không biết cô có nghe được hay không, chứ coi bộ tất cả những con người ở cái công viên này đều nghe hết rồi...
Ai cũng bất giác ngưng hành động của mình mà nhìn chằm chằm vào Tiết Phong.
Lời bàn tán bắt đầu sôi sục..
"Mới sáng sớm, đã thêm một tên hâm, đến công viên hét lác om xòm, để ai nhìn đây?"
"Nhưng mà, sao tên hâm kia lại đẹp trai quá đó nhỉ?"
"Đúng nha, bọn trẻ bây giờ dạn quá, thích một cái là cứ toáng lên, ùi cả làng đều thấy đều biết..."
"Nhưng cô gái kia, nhẫn tâm ghê, cậu ấy đã gọi như vậy cơ mà."
Triển Hà đứng lại, những lời của đám người kia, cô nghe rõ ràng, lời anh gọi cô, cô lại nghe càng rõ hơn...
Mặt trầm xuống, Tiết Phong, cái tên này, thích cô, sao lại gọi cô bằng chị chứ " Chị đây già lắm sao."
Máu điên nổi lên, Triển Hà quay phắt người lại, hầm hầm tiến đến chỗ Tiết Phong.
Khí tức của cô khi đứng trước mặt anh rõ ràng đã lạnh như nước đá, khiến anh sởn cả gai ốc.
" Tiết Phong, khi nãy anh đã nói gì?" Giọng cô đầy rét lạnh mà chất vấn anh.
" Anh thích em..anh thích em..thích em đấy." Tiết Phong hào sảng trả lời.
Triển Hà khiêu mi nhìn anh một cái, được, anh đã nói thích tôi, vậy nếu anh một thân chịu được ba quyền của tôi, tôi liền sẽ làm bạn gái của anh"
Tiết Phong nghe cô nói, anh mừng như điên, nhưng bỗng khựng lại một chút.
"Một thân...!chịu ba quyền sao?" Anh nhìn cô ngập ngừng hỏi.
"Sao? Anh sợ rồi, thế thì không cần bàn cái gì ở đây nữa."
Cô định xoay người rời đi.
Thì giọng anh mạnh mẽ cất lên.
"Ba quyền thì ba quyền, em đừng có nuốt lời đó."
Triển Hà mặt đầy ý cười, " tôi Triển Hà, nói được, làm được, tuyệt không nuốt lời, nếu không, tôi sẽ không mang họ Triển."
Tiết Phong khẽ cười nhạt một cái...liền đứng hiên ngang để cô đánh...
Lúc nãy, anh do dự, vì lo ngại cho vết thương cũ của anh, hơn nửa năm trước, anh sau khi tranh giành địa bàn với đám giang hồ khác, hai bên ẩu đả một trận, anh bị đánh lén.
Bị dao găm đâm sâu từ sau lưng phần trên thượng vị nửa gang tay..
Khi đó, bọn A Tham và A Cửu lo sợ chết khiếp, tưởng đâu lão đại của bọn họ ngỏm luôn rồi, cũng may anh phước lớn mạng lớn, đại nạn không chết..vượt qua hung hiểm mà sống tiếp.
Cho đến nay, căn bản vết thương đã lành bên ngoài, nhưng bên trong, còn dư âm chưa khỏi hẳn.
Mà Triển Hà, lại không hề biết anh thân đang có vết thương.
Tiết Phong biết là nguy hiểm, đối