Khoảnh khắc Triển Hà đánh vào người Tiết Phong hai cú đấm và một cú đạp, tất cả đều vào phần bụng.
Đám người cả kinh, nhìn đến muốn lồi cả mắt ra ngoài.
"Chàng trai kia, anh ta sẽ chết quá.."
"Cô gái kia sao lại ác thế."
Bao nhiêu ánh mắt nhìn chằm chằm vào Triển Hà, đầy tức giận thay cho Tiết Phong.
Riêng Tiết Phong anh vẫn một dạng, trông như không có gì xảy ra, mặc dù, ba quyền kia, muốn lấy mạng anh rồi.
Thế nhưng anh vẫn ép bản thân phải cố không ngã xuống.
Khuôn mặt có chút tái nhợt, anh nói, "Mọi người ở đây thấy rồi nhé, cô ấy từ lúc này, sẽ là người của Tiết Phong tôi."
Triển Hà khẽ nhíu mày nhìn anh, trong lòng cô lúc này thực rối bời, "ban nãy mình thực chưa có ra toàn lực, nhưng sao sắc mặt của anh ấy, lại trắng bệch thế kia?"
"Tiết Phong đang giấu mình chuyện gì sao, anh có cái gì đó không đúng thì phải."
Đám người nhiều chuyện kia, xem chán xong, thì từng người, từng người kéo nhau rời đi..
Rốt cuộc, thì chỉ còn lại Tiết Phong và Triển Hà hai người họ đứng chôn chân tại đó mà nhìn nhau.
Thấy không còn ai ở lại nữa, Tiết Phong mới bước hai bước đê trước mặt Triển Hà.
Ánh mắt anh vyi mừng, anh nói, " Hà, ba quyền đã xong, lời của em, vẫn tính sao?"
Cô nhìn anh, không nói câu nào, trong đầu không ngừng mắng anh, cái tên ngốc này, sao lại làm thế, thật ra, cho dù anh không đồng ý yêu cầu đó của cô, thì cô vẫn sẽ thích anh mà thôi.
Cô thật không ngờ tới, anh vì giữ sĩ diện cho cô, mà dùng bản thân để đổi...
Và chỉ để bên cô thôi sao???
Tiết Phong nắm lấy hai bàn tay nhỏ của cô, anh nói tiếp, " chị đại à, anh có thể hẹn hò với em chưa, anh cần cái gật đầu đồng ý của em."
Triển Hà ngước mắt nhìn anh, càng nhìn anh, lại càng cảm thấy có cái gì đó không đúng lắm, ban nãy, anh rõ ràng rất bình thường, vậy tại sao, sắc mặt ngày càng kém thế này.
Giọng anh run run, " gật đầu với anh được....." Lời còn chưa nói hết thì...
Phụt..!
Một búng máu tươi trong miệng anh trào ra.
Đầu óc ngay tức thì ong ong, hai mắt hoa hết cả lên, choáng váng.
Máu tươi dính cả lên áo của Triển Hà.
Cô cả kinh, khiếp sợ.." Anh Phong !!! "
Tiết Phong nào còn chút sức lực nào, khi nãy vì có mọi người đứng nhìn, anh buộc phải ép mình đứng vững..
Vết thương cũ, một lúc lãnh trọn ba quyền kia không tổn thương mới là lạ...
Anh cứ vậy mà gục luôn lên vai cô, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm.." Hà, em đồng ý rồi nhé, không..được nuốt lời..."
"Tiết Phong, Tiết Phong, anh sao thế này, Tiết Phong !! " Cô cuống lên gọi anh..
Nhưng anh nào còn tỉnh mà đáp lời cô, anh đã hôn mê rồi...
Thật nhanh, Triển Hà liền đưa anh đến ngay Đông Cam, nơi đó cũng là địa bàn của anh, cũng sẽ có người chăm sóc cho anh.
Vất vả lắm, cô mới mang anh ra tới xe của cô được..
Nhìn mặt anh tái nhợt, cô liền xót xa, "cái tên đại ngốc này, bảo anh chịu đòn, anh liền chịu sao?"
Chiếc MayBach màu đen, lao đi thật nhanh trên đường, hướng Căn cứ Đông Cam thẳng tiến.
....
Mười Lăm phút sau.
Đến nơi, trong trang viên nơi này không giống như ở Tiết Trạch.
Triển Hà vốn chỉ đến đây có một lần, khi đó là Tiết Phong và Lâm An đưa cô đến đây..
Vừa thấy cô, A Cửu,