“Cậu…nói cái gì chứ”.
Từ Khiêm giật mình.
Trợ lý của anh biết anh không hề biết chuyện này cho nên đã gửi đến cho anh hai thông tin kia.
Anh xem một hồi chỉ biết nên đi vào nhà nói chuyện với bà, sự chịu đựng của anh vốn chỉ cũng có giới hạn mà thôi.
Nhưng cũng thấy không có ích gì cho nên anh gọi đến cho ông bà Lục.
Anh nói sơ qua ý của mình, đại khái sẽ công khai ra chuyện Nghi An và Thanh Thanh lúc bé bị đánh tráo, cho nên người trong cuộc như họ cũng không hay biết gì.
Ông Lục đồng ý việc này, một phần vì Nghi An đã sống với ông bà bao lâu nay, con bé cũng không làm gì có lỗi cả.
Cho nên không thể nào trách Nghi An được, với lại ngay khi biết được chính con bé là người muốn tách khỏi nhà họ Lục chứ không hề muốn ở lại.
Trong chuyện này người đáng thương nhất chính là Nghi An.
Thật sự cũng không cần Từ Khiêm gọi đến ông cũng đã định nhờ truyền thông của công ty nói ra mọi chuyện.
Cho nên sau cuộc nói chuyện với Từ Khiêm thì ông lập tức hành động ngay.
"Về vấn đề thiên kim thật giả thì không đúng, Nghi An và Thanh Thanh hay ngay cả ông Lục và ông Lãnh bị tráo đổi con hai mươi năm nay cũng không ai biết cả.
Chuyện này vốn không có ai nghi ngờ gì cả, Nghi An vẫn sống và được nhà họ Lục nuôi lớn, Thanh Thanh cũng vậy.
Tuy sống ở hai nơi khác nhau, cơ sở vật chất cũng khác nhau, nhưng Thanh Thanh chưa bao giờ bị đói hay bị hành hạ cả.
Ông Lãnh rất yêu thương đứa con gái này của mình.
Vốn dĩ ông sẽ không đến phía Bắc này đâu, nhưng khi đó Thanh Thanh bị bôi nhọ, vì thương con gái nên ông đã đi đến hỏi cho ra lẽ.
Khi biết mọi chuyện chỉ là hiểu lầm, cho nên ông ở lại cùng với Thanh Thanh vài hôm rồi ra về.
Khi gặp Nghi An ông cũng không nghi ngờ gì cả, về phần Nghi An cũng vậy.
Mọi việc cứ tưởng như vậy sẽ không có gì xảy ra, nhưng không ngờ ba Lãnh gặp tai nạn, Thanh Thanh truyền máu nhưng không được, lúc đó Nghi An máu phù hợp cho nên đã truyền cho ông.
Khi này mọi người mới ngạc nhiên và đi kiểm tra DNA mới biết là nhầm con.
Đối với sự thật này, hai gia đình không thể chấp nhận được.
Ngay cả hai cô con gái trong cuộc này cũng rất bất ngờ.
Thiên kim thật sự vốn dĩ là Thanh Thanh, khi đó họ đã nhận lại nhau.
Nhưng gia đình họ Lục đã nhận lại Thanh Thanh, cũng không vì như vậy mà bỏ rơi Nghi An.
Họ vẫn quyết định nhận Nghi An làm con gái nuôi của nhà họ Lục, vì dù sao cũng đã nuôi cô gần hai mươi năm nay.
Tình cảm không thể thay đổi được huống chi ông bà Lục lại rất yêu thương Nghi An.
Họ cũng để ý đến cảm nhận của Thanh Thanh nữa, không thể bỏ bê cô ấy được.
Nhưng Nghi An lại từ chối việc làm con nuôi của họ, cô ấy đã nhận lại người cha của mình và sau khi để ông hồi phục sức khoẻ rồi mới về lại quê nhà của họ.
Cho dù như vậy họ vẫn một lòng nhận Nghi An và nhà họ Lục luôn có chổ đứng cho Nghi An, những ai cố tình bôi nhọ cô ấy thì hãy đợi thư luật sư của Lục thị đến.
Vì có một số việc ở Lục thị cho nên không thể nói rõ lý do này được, bây giờ cũng sẽ không để cho Nghi An hay Thanh Thanh chịu thiệt thòi".
Trến đó là thông báo được đánh dấu tích của Lục thị.
Họ cũng sẽ mở họp báo nói ra chuyện này chứ không hề giấu giếm.
Về các thành phần cố tình bôi nhọ Lục Nghi An thì họ cũng sẽ không bỏ qua.
Ngay khi nhà họ Lục thông báo thì mới biết thiên kim tiểu thư cao quý của nhà họ Lục là Lãnh Thanh Thanh và cũng nhận Nghi An làm con nuôi.
Như vậy vẹn toàn cả đôi đường.
Nhưng cũng có một số thành phần đi phá rối.
“Tôi nghĩ Nghi An kia, không muốn rời nhà họ Lục cho nên mới bắt họ nhận mình làm con nuôi”.
“Tôi còn nghe nói cô ta đã bỏ đi vì gia đình họ Lục không nhận họ”.
“Đúng vậy, ông bà Lục cũng quá thiên vị cho đứa con nuôi kia rồi.”
“Chỉ tội cho cô gái con ruột thật sự.
Cũng không vui vẻ gì”.
“Yêu thương con nuôi hơn cả con ruột”.
“Đáng lý họ phải làm tiệc nhận nuôi lại cô con gái kia mới đúng”.
“Rõ ràng ra đó thôi.
Một cô con gái đã nuôi hơn hai mươi năm, cũng hơn người nhận lại có mấy ngày, tình cảm ruột thịt đến đây cũng như vậy thôi.
Huống chi hào môn mà, nuôi dạy Nghi An biết bao nhiêu lễ nghi, còn hơn nhận Thanh Thanh về từ một nơi xa xôi, có hiểu biết gì đâu.
Nên gia đình họ Lục không công khai cũng rất đúng”.
Khi lời nói này được nói ra thì mọi người lại di chuyển theo hướng đó.
Đúng vậy! Nghi An được sống trong hào môn bao lâu nay, còn Thanh Thanh thì ở một huyện thành nhỏ.
Nói như vậy thì nhà họ Lục không muốn nhận Thanh Thanh cũng rất đúng, tuy nhận lại nhưng cũng không công khai.
Cho nên về vấn đề này được chia làm hai bên, một bên thì bên vực Nghi An và một