Giây phút anh nhận được điện thoại của Hải Thành.
Vừa mới có kết quả thì anh ta lập tức báo ngay cho Từ Khiêm biết.
Thậm chí Hải Thành còn làm thêm một kết quả với hai sợi tóc đen dài hôm qua kia.
Hoàn toàn không trùng khớp.
"Về kết quả đã có, chỉ có 0.001% mà thôi, xác xuất không phải cha con là rất cao".
Hải Thành nói với anh.
"Cho nên tôi đã phân tích ra, sợi tóc đen mà Giản Ái mới vừa đưa cho tôi và sợi tóc bạc hôm qua.
Đích thực là không có quen hệ huyết thống".
"Ừm.
Cảm ơn cậu".
Từ Khiêm nặng lòng nói.
"Nhưng mà tôi cũng có làm một bài kiểm tra khác, về hai sợi tóc dài kia.
Cũng cho ra kết quả không trùng khớp.
Cho nên tôi có thể rút ra kết luận, qua ba bài kiểm tra DNA, thì duy nhất chỉ có một lần trùng khớp chính là bài báo cáo hôm trước tôi nói với cậu biết, còn hôm nay thì không phải".
Hải Thành vừa đi vừa nói.
"Ừm.
Hôm khác mời cậu sau nhé ".
"Được".
Hải Thành tắt máy.
Từ Khiêm cũng chưa thích ứng được chuyện này, cho nên qua năm mười phút mà anh cũng chưa nói gì.
Mãi một lúc sao anh mới lên tiếng.
"Chuyện này em đừng cho ai biết, nhất là An An và Thanh Thanh.
Mọi chuyện tạm thời em cứ giấu đi.
Được không".
Từ Khiêm muốn gấp rút thời gian chuẩn bị, anh phải lập tức cưới An An.
Anh sợ khi cô biết chuyện thì sẽ lập tức rời bỏ anh, thật sự anh rất sợ chuyện này.
"Vâng".
Giản Ái gật đầu.
"Chuyện này em tuyệt đối sẽ không nói cho ai đâu ạ, nhưng thầy tình làm gì vậy".
Từ Khiêm lắc đầu, anh còn chưa có cách thì làm sao tính được.
Chuyện này lại không nói được với Lục Nghiên Trung, hay thậm chí những người khác.
"Hay chúng ta nói với anh Cảnh Hoài được không thầy".
Giản Ái hỏi.
Trần Cảnh Hoài rất thômg minh, có thể anh sẽ có cách xử lý mà thôi.
Nhưng mà Giản Ái lại không chắc chắn được, anh ấy có giúp được không.
Cho nên cũng chỉ có thể hỏi Từ Khiêm mà thôi, nhưng anh lắc đầu.
"Cảnh Hoài có thể vô tình nói ra chuyện này".
Từ Khiêm nói.
"Cho nên dù sao thì thầy và em biết mà thôi, thầy cũng không chắc hậu quả như sao nữa".
Từ Khiêm lúc này thật sự là đại não trống rỗng, anh không suy nghĩ ra được cách nào cả.
Nghe thấy Từ Khiêm nói vậy thì Giản Ái cũng không định nói cho Trần Cảnh Hoài biết luôn, nhưng mà giấu anh thì cô thấy có lỗi quá.
Nhưng mà chuyện này lớn quá, cho nên cô cũng chỉ có thể âm thầm che giấu mà thôi, chắc anh Cảnh Hoài sẽ không giận và không trách cô đâu nhỉ?
Anh ấy đâu có nhỏ mọn vậy đâu.
Cũng sẽ không nỡ trách mắng cô đâu, anh thương yêu cô vậy mà!
Giản Ái thấy mình làm đúng mà giữ bí mật tuyệt đối.
Không tiết lộ với ai cả.
Chỉ là không ngờ Giản Ái đã tính sai rồi, về sau khi Trần Cảnh Hoài biết được ngoài mặt anh không nói gì cả nhưng anh chỉ hành động mà thôi.
Khi mọi người điều biết chuyện, Trần Cảnh Hoài còn biết được sau cùng từ người khác kể, thậm chí cô gái của anh còn không dám nói với anh.
Ngay lúc đó anh đang huấn luyện binh sĩ thì lập tức để cho người khác giúp mình, còn anh thì đi tìm Giản Ái tính sổ.
Thậm chí khi Tổng tư lệnh hỏi anh đi đâu vậy thì anh cũng chỉ nói: "Đi bắt vợ".
Ngay trong đêm đó, Giản Ái bị anh đưa về nhà riêng mình, và những ngày sau đó, Giản Ái không thể hoàn toàn xuống giường được.
Và cũng từ đó cô không hề dám che giấu chuyện gì với Trần Cảnh Hoài cả.
Vì một tuần lễ hơn ở đó, anh đè cô ra mà làm liên tục, làm bất kể ngày đêm và thậm chí anh như hoá thú .
Còn cô thì chỉ biết khóc lóc cầu xin anh tha cho mình mà thôi.
Và cũng lần đó mà anh đã bắt cô đi đăng ký kết hôn ngay lập tức.
Sau đó lại đè cô ra mà làm liên tục.
Kết quả Giản Ái sau hơn một tháng thì đã có thai!
Giản Ái đương nhiên sẽ không biết số phận mình khi che giấu chuyện này ra sau.
Cho nên cô nghe lời Từ Khiêm giữ kín chuyện này.
Từ Khiêm lái xe đưa cô về trường học, nhưng trên đường về lại xảy ra một số chuyện.
Điện thoại của Từ Khiêm reo lên, Từ Khiêm liền cho xe dừng lại.
Là Lục Nghiên Trung gọi đến.
"Tôi nghe! Sao vậy ".
Từ Khiêm hỏi.
"Từ Khiêm!!!!".
Giọng của Lục Nghiên Trung hét lên trong điện thoại.
"Cậu dám quen bạn gái khác sau lưng em gái tôi hả".
Từ Khiêm này muốn chết rồi mà, Lục Nghiên Trung tức anh ách, chỉ muốn đi giết người mà thôi.
Cố Hân ngăn anh mấy lần mà không được? Chuyện gì còn có đó, làm ầm lên thì giải quyết được gì? Chưa chắc gì mà thầy Từ lại có gì với Giản Ái!
Nhưng Lục Nghiên Trung lại không hề nghe, một tay anh đè Cố Hân xuống, một tay khác gọi điện mắng Từ Khiêm.
"?".
Cái tên điên này.
Từ Khiêm còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Giản Ái đưa điện thoại của mình cho anh, thậm chí cô cười khúc khích nữa.
Cười chết Giản Ái luôn rồi? Có mối quan hệ ngoài luồng? Má nó.
Cười xỉu!
Giản Ái mà mê thầy Từ Khiêm thì không đợi Lục Nghiên Trung mắng đâu, cô đã bị Trần Cảnh Hoài tới đem cổ cô quăng lên giường rồi.
Ở đó mà yên tĩnh thế này à.
Từ Khiêm cầm lấy điện thoại của Giản Ái, vừa xem, trên đó là dòng chữ.
Bạn gái của tổng giám đốc của Từ thị.
"???".
Một nùi dấu chấm hỏi xuất hiện trong đầu của Từ Khiêm.
Anh và Giản Ái? Anh nhìn điện thoại mình, rồi nhìn Giản Ái thấy cô bé này nín cười mà khoé môi anh giật giật.
Điên à!!! Đây là em gái của bạn thân anh ta, thậm chí còn là bạn gái của người anh em nữa? Và còn là bạn thân của bạn gái anh nữa.
Cái mối quan hệ rối nùi anh, chưa bao giờ Từ Khiêm nghĩ đến có ý xấu với Giản Ái