Xe lại bị tưng lên một cái, khiến Trình Cẩm Chi ngả nghiêng đến sầu não. Từ một ngày trước thì nàng đã sầu não. Nếu thời gian có thể quay lại ba ngày trước, chắc chắn Trình Cẩm Chi sẽ để hai tay giao nhau, làm một dấu x lớn trước ngực!
"Cẩm Chi, cậu chuẩn bị sẵn sàng để lên lớp chưa?" Hạ Dữu mang kính xinh xắn, trông rất nhã nhặn.
Trình Cẩm Chi vén vén tóc, dang tay ra: "Mình còn phải soạn bài à? Mình đứng đó, có thể cho tụi nhỏ nhìn hết tiết."
"Mình biết cậu sẽ không soạn bài. Đây." Hạ Dữu rất tri kỉ, lấy một phần giáo trình trong cái túi bố ra: "Lúc lên lớp, cậu chú ý một chút. Nói giọng dịu nhẹ, đừng dọa tụi nhỏ."
Hạ Dữu lại duỗi tay, lay mặt Trình Cẩm Chi: "Không phải bảo cậu đừng trang điểm à?"
"Mình không có trang điểm."
"Cậu còn kẻ mắt." Hạ Dữu lại lục lọi túi bố của cô. Hình như muốn tìm nước, tẩy lớp trang điểm của Trình Cẩm Chi.
"Ê này dù gì mình cũng là sao nữ, dù có ống kính hay không, trang điểm là việc rèn luyện cơ bản hằng ngày." Trình Cẩm Chi cãi lại.
"Nhưng cậu đến làm tình nguyện viên dạy học." Hạ Dữu cũng nổi tiếng là tốt tính.
Mấy chữ tình nguyện viên dạy học này lại là một trận tấn công dữ dội. Trình Cẩm Chi hơi buồn bực. Năm ngoái quay "Dị hình" xong, bản thân nhập vai, giày vò rất lâu mới thoát khỏi phim được. Có thể do ở trên núi lâu, Hạ Dữu nói muốn đi làm tình nguyện viên dạy học, đầu óc bản thân bị đảo lộn. Khi Hạ Dữu hỏi nàng, nàng còn thấy mới lạ. Hơn nữa nàng cũng muốn xuống núi sớm một chút. Có Hạ Dữu đi cùng, bà nội nàng chắc chắn sẽ yên tâm. Nàng nói với bà nội, nàng đã hoàn toàn giác ngộ, muốn báo đáp xã hội, muốn đi đóng góp sức lực nhỏ bé của mình. Bà nội nàng còn rất vui, để nàng xuống núi ngay ngày hôm đó.
Nếu biết trước tình hình như thế này, nàng sẽ ngoan ngoãn ở trên núi, ngắm ngọn núi trọc với bà nội.
Thực sự rất xấu hổ. Nàng đi học thì làm trò cười, đi thi thì dựa vào vận may, lại đi dạy mấy đứa nhỏ. Trình Cẩm Chi cho rằng Hạ Dữu nói đùa với nàng, không ngờ Hạ Dữu để nàng dạy mấy đứa nhỏ thật. Hôm qua nàng nói với Hạ Dữu, rất tha thiết hạ thấp bản thân xuống, nói không muốn làm hại thế hệ con em. Không ngờ Hạ Dữu phản ngược lại, nói nàng biết sai thì còn sửa kịp.
"Cẩm Chi, cậu thấy những đôi mắt trong veo như nước này, không thấy rất thuần khiết sao?" Hạ Dữu nói với nàng.
Nàng vừa vào lớp học, những người bạn nhỏ đồng loạt ngẩng đầu lên. Điều này thỏa mãn cảm giác hư vinh của nữ diễn viên hạng A của Trình Cẩm Chi. Trình Cẩm Chi chưa từng dạy học, không nắm chắc thời gian trong tiết học. Ở trong lớp chưa đến phân nửa thời gian, Trình Cẩm Chi đã dạy xong. Tụi nhỏ nhìn nàng, nàng cũng nhìn tụi nhỏ. Trơ mắt ếch.
"Các em, các em có câu hỏi nào không?" Trình Cẩm Chi lên tiếng.
Lớp học rơi vào im lặng.
... Xấu hổ quá. Do lâu quá nàng không nói chuyện với mấy đứa nhỏ sao? Nàng luôn thấy mấy đứa nhỏ rất ồn ào. Nàng còn sợ tụi nhỏ ồn quá, nàng không trấn áp được. Ngay từ khi bắt đầu, Trình Cẩm Chi còn kiểm soát nụ cười của mình. Sợ cười quá thân thiện, làm tụi nhỏ nghĩ giáo viên này dễ tính quá. Sau đó không nể nang gì cả.
"Lớp trưởng của các em là ai?" Theo lý thuyết, ban cán sự chắc nhiệt tình nhất lớp.
Tụi nhỏ bạn nhìn tôi, tôi nhìn bạn. Tụi nhỏ thống nhất nhìn về phía sau, phía sau là một cô bé nhỏ yếu. Cô bé yếu ớt giơ tay lên: "Cô, cô giáo, em là lớp trưởng."
Bé lớp trưởng cũng hơi nói lắp.
"Lớp trưởng, em đưa bảng thứ tự chỗ ngồi của các bạn trong lớp cho cô."
Có vẻ bé lớp trưởng đã chuẩn bị sẵn từ trước, mới đưa bảng thứ tự chỗ ngồi cho Trình Cẩm Chi, Trình Cẩm Chi còn chưa kịp thể hiện nụ cười thân thiện, bé lớp trưởng này đã "quét" lui về chỗ ngồi của mình.
"Lớp trưởng, không phải các em sợ cô chứ?" Trình Cẩm Chi vén vén tóc của mình.
"Không, không có."
"Vậy là gì?"
Lớp học có tiếng thì thầm, có một vài học sinh đỏ mặt: "Tại, cô giáo đẹp quá."
Vốn Trình Cẩm Chi còn tưởng mình trang điểm một tí sẽ trông rất dữ. Không ngờ tụi nhỏ lại nói một câu như vậy, Trình Cẩm Chi hơi ngượng ngùng đón nhận lời khen. Tuy tụi nhỏ trông hơi ngốc, nhưng đôi mắt cũng tinh tường lắm.
Lúc ăn cơm, Trình Cẩm Chi lại lấy chén cơm của Hạ Dữu. Hạ Dữu lập tức ngẩng đầu lên: "Sao vậy?"
"Chừng nào tụi mình về?" Trình Cẩm Chi gãi gãi cánh tay của mình. Rõ ràng là mặc một cái áo khoác dài, vẫn bị côn trùng cắn. Cũng không biết là côn trùng gì.
"Không phải buổi sáng cậu còn được tụi nhỏ khen à?" Hạ Dữu nói.
"Sao cậu biết?"
"Mình ở lớp bên cạnh, cũng nghe được tiếng cười của cậu."
"... Khi nào đài truyền hình đến? Mình bảo DC giục."
"Mình cũng không phải đến để làm dáng." Hạ Dữu nói.
Hạ Dữu lại nói với Trình Cẩm Chi: "So với mình, mình cảm thấy cậu còn cần cái dạy tình nguyện này hơn. Không phải cậu đang hút ma túy sao? Lần này đúng lúc để nhắn nhủ với thế giới bên ngoài cậu ở đây để "hối cải hoàn toàn"."
"Hối cải gì hoàn toàn gì." Trình Cẩm Chi liếc.
Năm ngoái quay "Dị hình" xong, lời đồn nàng hút ma túy lại được bới lên. Lúc đầu công ty gửi thư của luật sư, quả thật lúc đó nó đã có một sự tác dụng nhất định. Nhưng tiếp sau đó, đặc biệt trong mấy tháng nàng tĩnh dưỡng, tin đồn như kháng thuốc, bắt đầu lan truyền như điên. Mặc dù công ty bác bỏ tin đồn, nhưng các khán giả như thể đạt được một thỏa thuận ngầm. Chắc chắn là Trình Cẩm Chi hút ma túy, đi cai nghiện mấy tháng nay.
Cho đến tháng năm năm nay, "Dị hình" tham gia liên hoan phim Warner. Fan cũng dùng bằng chứng này để chứng minh Trình Cẩm Chi không có hút ma túy, nếu Trình Cẩm Chi có hút ma túy thì sẽ không được thông qua xét duyệt trong nước. Lại có phản bác,