Liên hoan phim Warner lần này, Dịch Dịch mang về giải đạo diễn xuất sắc nhất. Đây là giải thưởng cao nhất mà thế hệ đạo diễn trẻ đạt được. Tuổi Dịch Dịch không lớn lắm, năm nay mới ba mươi tuổi. Sau khi lấy được giải thưởng, "Cô gái Vi Thành" nhận được sự quan tâm chưa từng có trong nước. Trước đó, "Cô gái Vi Thành" luôn tuyên truyền tương tác giữa hai diễn viên chính, hiếm khi đào sâu ý nghĩa thực sự của bộ phim. Tiêu đề cũng bị hai bộ phim khác thay nhau bắn phá, "Ngày chôn cất" của Thập Niên Ma Nhất Kiếm, với Thượng Úy Úy trong "Con sói sa mạc cô đơn". Ngược xuôi từ liên hoan phim Warner xong, Dịch Dịch lại dẫn đội ngũ đi liên hoan phim Turin.
Liên hoan phim Turin có rất nhiều gương mặt quen thuộc, nhiều phương tiện truyền thông trong nước tranh nhau phỏng vấn đạo diễn Dịch Dịch, và hai vị diễn viên chính chạm tay có thể bỏng* trong phim. Trình Cẩm Chi và Dung Tự đi một chuyến thảm đỏ với đoàn phim, lại bị Thượng Úy Úy kéo đi một lần nữa.
*Chạm tay có thể bỏng: Ý nói người dáng vẻ bệ vệ, chức cao quyền trọng. Dùng để chỉ việc Dung Tự và Trình Cẩm Chi hiện đang rất nổi.
"Cô Thượng, nhanh như vậy đã thành bạn thân của cô Trình và cô Dung rồi à?" Truyền thông trong nước phỏng vấn nói.
Thượng Úy Úy cười cười, vén tóc ra sau tai: "Tôi với Cẩm Chi và Tự Nhi chơi thân cực kì, đặc biệt là Cẩm Chi, lúc trước chúng tôi đã rất có duyên, năm trước còn từng hợp tác. Đáng tiếc công việc của hai chúng tôi bận rộn quá, cảm ơn liên hoan phim đã cho..."
"Hai chúng tôi một cơ hội tốt để tụ họp." Thượng Úy Úy nói, còn thân mật khoác lên tay Trình Cẩm Chi, nhìn nhau với Trình Cẩm Chi. Tiếp theo lại khoác lên Dung Tự: "Còn có thể quen nữ diễn viên xuất sắc như Tự Nhi vậy, năm nay đến liên hoan phim thực sự là đáng giá."
Thượng Úy Úy thấy độ quan tâm của "Con sói sa mạc cô đơn" giảm xuống, nhanh chóng kéo Trình Cẩm Chi và Dung Tự. Bạn cũng không thể nói dựa hơi để tạo độ hot, vì địa vị của Thượng Úy Úy cũng cao hơn Trình Cẩm Chi và Dung Tự, chỉ là Trình Cẩm Chi và Dung Tự bây giờ là tiểu hoa có tiếng tăm. Vì vậy, ngày hôm sau những bài phỏng vấn độc quyền vẫn có Thượng Úy Úy: "Ba người đẹp đồng hành Turin, xưng là không quan tâm liệu có đoạt giải hay không."
"Cô Thượng, đừng nói vậy, "Con sói sa mạc cô đơn" mà cô mang đến cũng rất xuất sắc." Phóng viên truyền thông rất biết xử lý, tiếp lời Thượng Úy Úy nói. Thượng Úy Úy luôn rất được truyền thông thích, cô cực kì sôi nổi khi ở trước ống kính của các phương tiện truyền thông, sẽ chủ động tung chuyện thú vị. Mỗi lần kết thúc cuộc họp báo, sẽ để quản lý thăm hỏi các phóng viên đã thu thập tin tức.
"Đúng vậy, "Con sói sa mạc cô đơn" của chị Úy Úy cực kì hay." Trình Cẩm Chi vừa cười vừa nói. Nàng là xem lướt. Địa vị hiện tại của Thượng Úy Úy, cho dù là dựa hơi tạo độ hot, người được dựa hơi còn sẽ thấy là vinh hạnh. Lúc trước nàng và Thượng Úy Úy từng quay phim truyền hình chung, nhưng mà nàng chỉ nhét tiền vào đoàn phim để làm nền, cơ bản chưa từng tán gẫu với Thượng Úy Úy ngoài lúc diễn. Lịch trình của Thượng Úy Úy nhiều, quay phim xong thì ra phim trường, cho dù ở phim trường, hai ba vệ sĩ cũng đứng bên cạnh cô.
Trình Cẩm Chi và Thượng Úy Úy tâng bốc nhau vài câu, ngược lại Dung Tự bên cạnh có vẻ hơi im lặng.
"Cô Dung, có tự tin giành được giải thưởng lần này không?" Truyền thông phỏng vấn Dung Tự.
Dung Tự được đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của liên hoan phim Turin.
"Không có."
... Chỉ như thế? Trình Cẩm Chi nhìn thoáng qua Dung Tự, giảng hòa nói: "Đây là bộ phim đầu tiên của cô Dung, cô ấy có hơi căng thẳng. Mong các bạn truyền thông có thể động viên tinh thần cho cô ấy."
"Đương nhiên, đương nhiên." Các phóng viên nói: "Chúng tôi đều rất coi trọng cô Dung."
Xuống thảm đỏ, Trình Cẩm Chi lại kéo Dung Tự: "Các bên truyền thông lúc nãy, đều có quan hệ cá nhân với Thượng Úy Úy. Em không nói tiếng nào, người khác sẽ viết em chảnh."
"Nhưng em không biết phải nói gì."
"Không biết phải nói gì, thì khen đi. Dù sao khen cũng không bị sai."
"Ừ, cô ấy rất đẹp."
"Ai ai cũng khen cô ấy đẹp, em khen cô ấy đẹp, sẽ có vẻ nông cạn." Trình Cẩm Chi nói: "Em nên khen quần áo của cô ấy, hoặc là món trang sức nhỏ nào đó. Nói ví dụ như chị Úy Úy, trang phục của chị hôm nay tôn da quá. Rồi hỏi tiếp cô ấy mua ở đâu. Những sao nữ này, chỉ mong em khen trang phục của họ đẹp."
Dung Tự nghiêm túc nhìn Trình Cẩm Chi.
"Sao?"
Dung Tự giơ tay lên, ngón tay nhẹ nhàng chạm vào bông tai của Trình Cẩm Chi, đầu ngón tay lướt nhẹ qua tai Trình Cẩm Chi: "Bông tai pha lê của chị, rất hợp với trang phục hôm nay của chị."
Vẻ mặt Dung Tự rất nghiêm túc, bản thân Trình Cẩm Chi thấy cũng hơi hoảng hốt. Trình Cẩm Chi quay qua, ho nhẹ một tiếng: "Ngoại trừ quần áo, em còn có thể khen phim của cô ấy. Không phải "Con sói sa mạc cô đơn" của cô ấy cũng được đề cử của liên hoan phim Warner sao."
"Mấy ngày trước chị còn bảo bỏ nữ diễn viên chính ra thì "Con sói sa mạc cô đơn" là một bộ phim hay."
"..." Trình Cẩm Chi ngoẹo lưỡi, quay đầu nhìn Dung Tự: "Có phải em thấy chị rất dối trá không?"
Không đợi Dung Tự nói, Trình Cẩm Chi lại đi nhanh hơn. Dung Tự theo sau lưng nàng, chậm rãi nói: "Em cũng thấy cô ấy diễn không tốt."
Trình Cẩm Chi cảm thấy mình bị bệnh, tâm trạng bỗng chốc sa sút, bỗng chốc lại được Dung Tự dỗ thành công. Van bản thân luôn, có triển vọng chút, người ta nói một câu, thì sẽ không giận