Trình Cẩm Chi kề vào micro, thì thầm điều gì đó. Mặt Dung Tự càng thêm đỏ, ngẩng đầu, tóc cũng rơi lả tả theo: "Chuyện này..."
"Tự Nhi, thử một lần đi." Trình Cẩm Chi kéo dài âm cuối, bắt đầu nũng nịu.
Lên giường, Dung Tự nhân tiện tắt đèn.
"Em tắt đèn, chị không thấy được."
"Nhưng... chuyện này kì quá." Dung Tự nói, cũng đành phải mở đèn đầu giường. Ánh đèn hơi yếu, nhưng có thể thấy lờ mờ đường nét sắc sảo của Dung Tự.
Thái độ của Trình Cẩm Chi là xem trò vui, chống đầu nhìn Dung Tự. Thỉnh thoảng còn vươn đầu lưỡi phấn hồng, quét quét môi dưới và khóe môi.
"Chị có mệt không?" Đến giờ Dung Tự vẫn chưa từng trải nghiệm chuyện như vậy, sự xấu hổ vẫn không rút khỏi khuôn mặt.
Dung Tự vừa dứt lời, Trình Cẩm Chi lập tức bắt đầu rên rỉ. Ban đầu tiếng vẫn rất nhỏ, tiếng rên rỉ vọng ra rất nhỏ từ cổ họng, nhưng hơi thở có hơi dồn dập. Với diễn viên chuyện này đương nhiên là dễ như trở bàn tay, đừng nói chi là Trình Cẩm Chi đã quay rất nhiều cảnh giường chiếu với Dung Tự: "Tự Nhi ừm... sao em ưm xấu hổ vậy..."
Trình Cẩm Chi nhấn nhá giọng rất khá, kĩ năng lời thoại của Trình Cẩm Chi rất khá. Lúc trước để hòa vào hoàn cảnh hơn, nàng còn đặc biệt vừa chạy bộ vừa đọc lời thoại. Diễn viên không có "kinh nghiệm" phối âm, thường thở như thở hổn hển chạy tám trăm mét. Sự khác biệt rất nhỏ, ngoại hành khán nhiệt náo, nội hành khán môn đạo*. Trình Cẩm Chi phát hiện rất nhiều hơi thở trong cảnh giường chiếu, thường sai thực tế. Dù sao thì không phải tất cả mọi người đều có thể thở hổn hển được, thở hổn hển có kinh nghiệm như vậy. Một chút hơi thở không chuyên nghiệp xen lẫn với ngắt quãng, ngược lại sẽ làm hiệu quả âm thanh càng sôi sục hơn.
*Ngoại hành khán nhiệt náo, nội hành khán môn đạo: Chỉ người ngoài nghề nhìn vào sẽ không hiểu nhưng người trong nghề nhìn vào sẽ biết vấn đề ở đâu.
"Em..." Thấy Trình Cẩm Chi nhập vai, đương nhiên lòng Dung Tự dậy sóng.
"Lần trước em chạm vào chị, sao không xấu hổ." Thực sự lần trước Dung Tự chơi đùa nàng đến mức chân run chân mềm, sau đó nàng cầu xin tha thứ. Mà Dung Tự nghe tiếng cầu xin tha thứ của nàng, ngược lại còn hưng phấn hơn.
"Em không có kinh nghiệm như vậy..."
"Hưm..."
"Vậy tiếp tục?" Dung Tự hơi ngượng ngùng kéo áo. Kéo áo xuống, da thịt trắng nõn lập tức lộ ra. Vai Dung Tự, còn có dấu răng, lúc trước Trình Cẩm Chi chịu không nổi, cắn vai Dung Tự ra máu. Trình Cẩm Chi liếm liếm môi, giơ ngón tay lên, trước màn hình video của Dung Tự, ngậm ngón tay của mình.
Từ sau khi làm với Dung Tự, Trình Cẩm Chi như cất cánh bay cao. Lấy lại vẻ không sợ gì cả như ngày xưa. Ban đầu Trình Cẩm Chi có để móng tay, mấy hôm trước lúc làm với Dung Tự, bị Dung Tự cắt bỏ. Mấy hôm trước, lúc Dung Tự giúp nàng cắt móng tay, nàng vẫn ngồi trên người Dung Tự. Tai Dung Tự đỏ lên, giúp Trình Cẩm Chi cắt một lúc, bị Trình Cẩm Chi hôn tai. Càng hôn tai càng đỏ.
Trình Cẩm Chi thấy đôi má của Dung Tự càng ngày càng hồng, trong bụng càng ngày càng đắc ý vênh váo. Nàng dẫn dắt Ảnh hậu nhập vai. Trình Cẩm Chi ngậm ngón tay, ngón tay bị ngậm hơi ươn ướt. Đôi mắt Dung Tự sáng quắc nhìn nàng, đôi mắt Trình Cẩm Chi cũng chứa đựng ánh nước.
"Cẩm Chi." Dung Tự hơi thở hổn hển.
Nghe tiếng thở dốc của Dung Tự, Trình Cẩm Chi cũng bắt đầu vuốt đùi trong của mình.
"Vào đi thôi." Giọng Dung Tự hơi thấp, có phần quyến rũ.
Giữa tiếng thở dốc của Dung Tự, ngón tay của Trình Cẩm Chi đưa vào. Đến khi cơ thể khác thường, Trình Cẩm Chi hơi đáp lại. Ban đầu muốn dẫn Dung Tự nhập vai, nhưng bị Dung Tự dẫn chạy.
Vậy là, giờ nàng đang thủ dâm trước mặt Dung Tự sao?
Đùa vui ồn ào một trận, buổi tối hai người đều ngủ không ngon. Hôm sau, Trình Cẩm Chi còn lộ quầng thâm và khuôn mặt uể oải.
"Sếp, không phải hôm qua không có cảnh quay đêm sao?" DC thấy Trình Cẩm Chi uể oải như thế, mở miệng hỏi.
"Ngủ không ngon." DC hỏi như vậy, trong bụng Trình Cẩm Chi vẫn hơi xấu hổ.
"Muốn đi khám bác sĩ không?"
"Chắc bác sĩ trị không hết."
DC hiểu rồi, còn lạnh lợi nói: "Chỉ có cô Dung mới trị hết được, đúng không?"
Chọt ngay nỗi lòng, Trình Cẩm Chi trừng DC, trông như thẹn quá thành giận: "Anh nói nhiều quá."
DC cười cười giảng hòa, cách một lúc sau còn nói: "Sếp, vậy tôi đi sắp xếp lịch trình."
"Sắp xếp lịch trình làm gì?"
"Không phải sếp nói ngủ không ngon sao?"
"Ai nói tôi muốn đi tìm em ấy?"
DC vô tội trừng mắt: "Ý tôi là, chia đều thời gian cho sếp nghỉ ngơi, ngủ á."
"Anh bây giờ cũng biết giễu cợt tôi à?"
"Không dám không dám."
"Nhìn A Tiêm người ta, anh đang nhắc tôi đổi quản lý."
DC vội che miệng, nịnh bợ gật đầu. Trình Cẩm Chi quay "Nhân Thuật" xong, lập tức vội vã đi ghi hình cho "Xuyên không trận tuyến đại liên minh", hiện giờ "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" đã biến thành chương trình tạp kĩ của toàn dân, ngoài việc quay theo trong kế hoạch, còn có quay thêm và quay bổ sung. "Xuyên không trận tuyến đại liên minh" còn chuẩn bị quay mùa thứ năm, trong hội nghị đầu tư quay mùa thứ năm giá vị trí quảng cáo đã lên đến một trăm triệu. Giá trị con người của Trình Cẩm Chi cũng đã tăng gấp đôi theo độ hot của chương trình tạp kĩ. Lúc trước tăng gấp đôi, vẫn là khi được đề cử của liên hoan phim Warner. Hiện tại trừ bộ phim trong tay, có rất nhiều chương trình tạp kĩ mời Trình Cẩm Chi làm khách mời.
Tuy rằng Trình Cẩm Chi nhắc nhở bản thân là một diễn viên, tiền đề chính vẫn là phải đóng phim lấy được giải thưởng. Nhưng khi đối diện với sự nhiệt tình của những người hâm mộ, Trình Cẩm Chi có thể cảm nhận được sự nổi tiếng rõ ràng từ sau khi tham gia chương trình tạp kĩ. Lúc trước đón máy bay, DC còn phải sắp xếp thủy quân, bây giờ đón máy bay, phía công ty còn phải huy động một lượng lớn bảo an để bảo đảm an toàn cho nàng và khai thông giao thông. Bên cục hàng không cũng nhận được khiếu nại từ một số hành khách, phàn nàn người hâm mộ của Trình Cẩm Chi làm ảnh hưởng đến