Ninh Cảnh Thiên nhìn cháu gái rồi lại đau lòng, nhìn cô gái nhỏ từ trên xuống dưới dáng dấp xinh đẹp ngọt ngào, yêu kiều rung động lòng người.
Là dạng mỹ nhân câu hồn đạt phách, đôi mắt phượng khẽ động, làn da trắng như ngọc
Hắn cảm thấy Ninh Viên Viên còn xinh đẹp hơn trong hình, bao nhiêu năm không, cô đã lớn như vậy.
Khiến cho người chú như anh cảm thấy mình vô dụng
Ninh Viên Viên đối mặt với ánh mắt đau buồn đó của Ninh Cảnh Thiên không áy náy, nguyên chủ vốn đã biến mất, hiện bây giờ cô đang sống dưới dạng của Ninh Viên Viên nhưng linh hồn lại là một người hoàn toàn khác, tuy vậy nhưng cô vẫn cảm nhận được ánh mắt mất mát của Ninh Cảnh Thiên.
Cô cảm thấy người đau khổ nhất trong tiểu thuyết này chính là Ninh Cảnh Thiên, một lòng một dạ vì cháu gái, hy sinh cả sự nghiệp để đổi lấy hạnh phúc cho nguyên chủ
Cô biết Ninh Cảnh Thiên vì áy náy chuyện của Ninh Chí Đức nên muốn dùng cả cuộc đời để bù đắp cho cô
Nếu Ninh Viên Viên không gây chuyện với nữ chính, chắc chắn cuộc đời của Ninh Cảnh Thiên sẽ khác.
Rồi sự nghiệp sẽ đi lên, rồi sẽ có một gia đình riêng cuộc sống sẽ hạnh phúc.
Nếu không phải vì nguyên chủ thì người đàn ông sẽ rất hạnh phúc
Tuy rằng cô không phải là Ninh Viên Viên thật sự, nhưng cô đang sống dưới diện mạo của nguyên chủ nên cảm giác áy náy cùng hổ thẹn hiện lên.
Cô đời trước không có một cuộc sống hoàn chỉnh, không nhận được tình yêu từ cha mẹ, họ hàng đều xa cách cô.
Từ nhỏ đã bắt đầu cố gắng trang trải cho việc học, tuy rằng bố mẹ li hôn nhưng vẫn gửi tiền cho Ninh Viên Viên
Nhưng số tiền đó không đủ để cô sống qua một tháng, cô bắt đầu tự kiếm tiền đi làm công làm mướn cho người ta
Lên đại học, Ninh Viên Viên đã chọn ngành diễn viên điện ảnh cuộc sống từ từ tốt lên
Người thân duy nhất của cô là cô bé trợ lí Lý Triều và Phong Sinh, Phong Sinh là người đã dẫn dắt cô đến tận bây giờ
Cô rất quý người đàn ông này
Nhưng hiện tại cô đang ở một nơi xa lạ, một nơi cô không hề biết.
Nhưng cô đã gặp một người bạn như Tề Long, tuy anh ta bề ngoài nhìn không được chín chắn, có hơi lêu lỏng nhưng bản chất lại ngược với vẻ bề ngoài là một người tăng động nói nhiều tính khí có hơi chút trẻ con
Ninh Cảnh Thiên ánh mắt tràn đầy âu yếm nhìn cháu gái mình, Ninh Viên Viên bất giác nổi da gà
Hắn thu một tràn màn hồi nãy vào mắt, tức giận muốn đánh người, cố gắng đè nén lấy lại bình tĩnh.
Tay đút túi nho nhã đi xuống ánh mắt nhìn từng người, tuy khuôn mặt là điệu bộ cười ôn nhu nhưng càng nhìn càng lạnh lẽo nụ cười trên môi khiến cười khác liên tưởng tới bao nhiêu thứ đáng sợ
Ninh Cảnh Thiên âm trầm nhẹ nhàng thu nụ cười, dáng vẻ cao lãnh nhìn anh trai:"Đều là con gái mình, tại sao lại đối xử khác biệt như vậy?"
Nghe đến đây, Ninh Viên Viên và đám người khác lập tức sững người, hắn cơ hồ hỏi thẳng như vậy
Ninh Chí Đức mặt đột nhiên tái đi, chột dạ tránh ánh mắt hắn:"Nào có, anh chỉ là hiểu lầm chưa biết rõ sự tình"
Ninh Chí Đức nào quên được vị em trai ông ta là người cực kỳ sủng cháu gái, lập tức có thể cởi bỏ bộ mặt ôn nhu nho nhã thường ngày mà lên đánh người vì Ninh Viên Viên, vì Ninh Cảnh Thiên là thừa kế gia nghiệp của lão Ninh lại còn có tiếng nói nhất vốn ông ta còn đang muốn nhờ sự hợp tác từ hắn.
Ninh Chí Đức ngu gì dám nói nặng nhẹ, bị chất vấn như vậy chỉ dám cười trừ rồi biện lí do để cứu mình
Ninh Viên Viên trong lòng cười khinh
Cố Như Hằng phụ hoạ gật đầu, Ninh Khanh một bên yên lặng không dám lên tiếng.
Cô ta biết người đàn ông này vốn không mấy thiện cảm với mình, từ lúc bước vào Ninh gia cô ta đã mơ tưởng cuộc sống của thiên kim tiểu thư, được sống trong nhung lụa, ngày ngày có cơm bưng nước rót
Nào ngờ cô ta vào chưa đầy một năm Ninh Chí Đức công ty xém phá sản, phải tiết kiệm từng chút, phụ kiện trang sức gì đó cũng không dám mơ tưởng đến
Ninh Chí Đức tuy rằng kéo công ty quay lại nhưng vẫn cần sự trợ giúp của Ninh Cảnh Thiên mới chống đẩy tới bây giờ được.
Ninh Khanh hồi tưởng lúc cô ta bước