Hoa Chiêu cùng ông nội về đến nhà, cũng chính là giờ kết thúc công việc buổi chiều, toàn bộ thôn dân hơn 100 miệng ăn, sắp xếp thành thật một hàng dài trước cửa nhà Hoa Chiêu.Trông thấy hai ông cháu nhà Hoa Cường bao lớn bao nhỏ mà trở về, mọi người cũng không thấy ngoài ý muốn.
Trước kia mỗi tháng, vào ngày này cơ bản là đều như vậy, chỉ có điều trước kia Hoa Cường một lưng cõng giỏ đồ đạc, hôm nay mang theo Hoa Chiêu.
Về phần mua được cái gì, sắc trời có chút tối, nhìn không rõ, nhưng cũng không ngăn được mọi người hâm mộ.Nhà bọ họ thời điểm mua đồ tết, đều không đầy một giỏ! Mà Hoa Chiêu người ta, mỗi tháng đều một giỏ đầy.Bất quá lần này, mọi người nhìn thấy hai ông cháu, trên mặt biểu lộ một vẻ kì quái.Một số người ánh mắt tránh né, một số lại lộ ra một chút hả hê, có người một bộ dạng hiếu kỳ, đến xem kịch vui.
Một ít người muốn nói lại thôi.Hoa Cường đã nhìn ra, chắc lát nữa phải đến nhà Triệu Lương Tài một chuyến rồi.
Vừa nghĩ như vậy, chợt nghe Hoa Chiêu bên cạnh hô to một tiếng: “Mọi người làm sao vậy, nhà của chúng cháu bị sụp sao?”Hoa Cường sững sờ, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Hoa Cường không nghĩ tới cháu gái ngốc của ông vậy mà có thể nhìn ra biểu cảm của mọi người.Mọi người cũng vậy.
Đám người đều dừng lại, không biết nên nói cái gì.
Hoa Chiêu càng xác định, có chuyện rồi.“Làm sao rồi hả? Nhà của cháu thực sự đổ rồi?” Cô hô to, ngữ khí hung hang, trừng mắt.
Không làm như vậy không được, hình dáng và giọng nói của cô tương phản quá lớn, không thể thấy dễ thương mà chỉ khôi hài.“Không sập, không sập” Mấy người bị Hoa Chiêu nhìn, không chịu được ánh mắt của cô liền đáp.Hoa Chiêu giọng nói dễ thương nhưng ánh mắt lại không giống một chút nào.
Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, tựa hồ có thể xuyên thấu linh hồn người, lạnh thấu tim.“Nhà không sập, vậy ruộng vườn bị phá có phải không?” Hoa Chiêu lại hỏi.“Không có, không có” Mọi Người lại lắc đầu.Hoa Chiêu nghi hoặc, chuyện này thật kì lạ, theo như cô biết, nhà cô chỉ có 2 thứ này quan trọng, nếu không có việc gì xảy ra, vậy mọi người có biểu cảm như vậy làm gì.“Vậy nhà Hoa Sơn đã làm gì rồi hả?” Hoa Chiêu lại hỏi.Lần này biểu hiện của mọi người lập tức vi diệu rồi.Bọn họ đã nhìn ra, Hoa Chiêu thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng vừa mới vào thôn, người ta lại đi ra vây xem.
Hơn nữa mấy câu liền đoán được chân tướng a, thực sự không phải là đứa ngốc a.Hoa Chiêu rốt cục xác định, quả nhiên nhà Hoa Sơn lại làm ra cái chuyện gì yêu thiêu thân rồi.
Trừ bọn họ ra, cô cũng không nghĩ tới ai có thể cùng nhà cô có cừu oán, mà toàn bộ thôn dân lại không dám nói ra.Hiện trường trầm mặc một cách quỷ dị, không có ai lên tiếng.“Được rồi, mọi người về nhà thôi, chốc nữa cháu qua nhà Hoa Sơn sẽ biết có chuyện gì!” Hoa Chiêu cõng giỏ về nhà.
Cô hiểu những người này tại sao lại băn khoăn, không ai dám mở miệng, nhất định là sợ nhà Hoa Sơn thù hận gây phiền toái.Cô kiếp trước cũng xử lý qua mấy tên ác bá trong thôn, ngu muội, vô tri mà cho mình là địa chủ một phương, cưỡng chiếm phụ nữ, giết người, không việc xấu nào không làm.
Vợ Hoa Sơn cũng chính là năm đó ông ta bắt tới, còn về phần giết người, có hay không cái này nguyên chủ không biết.Hai ông cháu ly khai, đám người bắt đầu giải tán, trong đó người nhà Hoa Sơn bước chân cực nhanh hướng nhà mình chạy tới.……Hoa Cường đi sau lưng Hoa Chiêu, nhìn bóng lưng cô, trong ánh mắt đều lộ ra vẻ quý trọng.
Ông lúc 18 tuổi cũng không có phần thực lực này, càng không có thông thấu như vậy.
Ông vừa rồi nghĩ tìm Triệu Lương Tài hỏi một chút, nhưng lại không nghĩ rằng, nếu như liên quan đến Hoa Sơn, Triệu Lương Tài cũng khó xử.Triệu Lương Tài nói, Hoa Sơn chắc chắn không tha cho anh ta, nếu khôn nói…dựa vào cách làm người của Triệu Lương Tài, anh ta chắc chắn sẽ nói cho ông.
Vậy cũng không tốt lắm.……Về đến nhà, Hoa Chiêu không có lập tức đi ra ngoài mà bắt đầu nấu cơm.
Cô cùng ông nội giữa trưa ở bên ngoài ăn lương khô, một chút cũng không dễ ăn, cũng không đủ chất, Hoa Cường hiện tại sắc mặt đều không tốt.
Hoa Chiêu nhìn thấy thực đau lòng, lão gia tử lo lắng cho cô, liền kéo thân bệnh, giằng co một ngày.Cô lấy một bắp cải trắng, cùng nó tiến hành trao đổi năng lượng mấy vòng, cho đến khi nó sắp thành tinh, lại mang đi